Đương V Đại Ngận Tân Khổ
(Làm V đại mệt mỏi quá)
036 | Vấn tội
"Nhân loại là vì không có cánh mới thích đứng trên cao, thỏa mãn trái tim hư vinh nhìn xuống người khác và sự tham lam tự mờ mịt tự cho rằng tiếp cận thần linh của mình..."
"Slytherin trừ 1 một điểm, trò Riddle, giờ là tiết Thiên Văn Học, không phải Triết Học."
"Tin em đi, thưa giáo sư, nếu em biết thầy đứng sau lưng em, em tuyệt đối sẽ không dùng sự cô quạnh vì đứng trên cao mà không cưỡng lại được giá lạnh ấy quấy rầy thầy, đổi lấy hậu quả là nỗi đau xót bị thầy hủy diệt bảo thạch của Slytherin."
"Thấy lạnh thì dùng bùa giữ ấm..."
"Vậy mà cũng nghe hiểu à, thầy nhất định là tốt nghiệp Slytherin, cho dù không phải cũng là có người thân, người yêu, bạn bè ở Slytherin."
"Tom? Riddle!"
"Em điền xong rồi..."
"......" Quả nhiên thành tích hoàn mỹ là vũ khí tốt nhất để bịt miệng giáo sư.
"Riddle, gần đây sao cậu thích làn điệu này thế?" Nhìn giáo sư co quắp khóe miệng đi chỗ khác, còn chưa điền xong bản đồ tinh tượng Thomas nhịn không được hỏi.
"Còn vì sao nữa, mớ triết học chuẩn bị dùng để đối phó với Prince không xài được, vì tránh cho lãng phí nên tới dằn vặt chúng ta."
"Nhưng cậu không thể phủ nhận nó vẫn có tí đạo lý." Riddle ngụy biện.
"Đạo lý gì?" Lần này Sheryl cũng nhịn không được, muốn có đạo lý đầu tiên phải nghe hiểu cái đã... Mấy câu cậu ta nói có cái nào là có logic chứ?
"Đạo lý lớn nhất là thành lập niềm vui của mình trên sự đau khổ của người khác và khi mình thống khổ quyết không để người khác dễ chịu là thói hư tật xấu của nhân loại, mà tôi vừa lúc rất tự hào vì chủng tộc của mình!"
"......" Mớ dấu chấm này là bao gồm cả giáo sư thấy bọn họ nói ngày càng hăng say không thể không chạy tới cảnh cáo.
...
"Bài tập môn Thiên Văn Học dĩ nhiên là bài tập mất nhiều thời gian nhất!" Trong phòng sinh hoạt chung Riddle xoa cặp mắt bị ánh nến lúc ẩn lúc hiện chà đạp, đáng chết sáng thì sáng đấy, nhưng cứ chớp chớp hoài à.
"Vì Thiên Văn Học đại đa số là vẽ, không có nhiều chữ nghĩa cho cậu tham khảo." Thomas ôm bản đồ xoay tới xoay lui, mãi đến tận khi choáng váng đầu óc mới ném xuống cái động lực chịu khó làm bài tập khó được của mình. "Kỳ quái, sao sai hoài vậy?"
"Nếu cậu biết chữ thì sẽ phát hiện, bài tập hôm nay là yêu cầu mười lăm chòm sao mùa đông phương Bắc, đáy của cái đĩa bản đồ cậu cầm còn đang mô tả mùa hè." Riddle đưa tay cướp lấy bản đồ của Thomas, hai người cùng nhìn có thể nhanh hơn.
"Cậu làm vậy không sợ sai à?"
"Học sinh được phép sai, nếu không cần giáo sư để làm gì." Cậu chỉ cần vẽ đẹp và đại thể không sai thôi, pháp thuật là nghiêm cẩn, nhưng nhìn sao sai cũng không hại chết người. "Tôi không rõ, phù thuỷ lại không phải mã nhân, học cái này để làm gì."
"Cậu không biết à?!" Đây là nghi vấn tập thể, Riddle tốt xấu cũng là học sinh giỏi, ngoại trừ bài tập môn không muốn làm (Biến Hình và Thiên Văn Học) chưa từng thấy môn nào cậu ta đạt điểm dưới O, thậm chí Lịch Sử Pháp Thuật cậu ta cũng có thể viết ra một phần bài tập khiến Binns ngủ.
"A?" Riddle mờ mịt, cậu bỏ lỡ chuyện gì quan trọng của Thế Giới Phù Thủy à?
"Học Thiên Văn Học là vì Số Học Huyền Bí, Số Học Huyền Bí, là kiến thức cơ bản của thầy giải chú."
"Giải... bùa yểm à?" Nghề này nghe quen quen... À đúng rồi, 50 năm sau con trai cả nhà Weasley làm cái này.
"Không phải... thầy giải chú là %¥#%#¥..." Abraxas rất săn sóc giải thích một đống lớn, "Hô... Hiểu chưa?"
"Hiểu rồi, so với phù thuỷ thích quăng bùa chú, yêu tinh thích quăng 【 khóa điện tử 】, muốn tháo 【 khóa điện tử 】 cần phải biết phương trình căn bậc, hiện tại chúng ta đang học cách giải X, Y, Z." Riddle nhìn vẻ mặt mờ mịt của mọi người, "Các cậu không cần hiểu, ý tôi là, tác dụng của sao ở Thế Giới Phù Thủy quá ít, ngoại trừ dùng để xem chỉ toàn dùng để dỗ yêu tinh. Giá trị của chúng ở trong mắt mã nhân có lẽ sẽ cao hơn, dù sao mã nhân xem sao là sinh mạng."
"Vậy Muggle dùng sao để làm gì..." Ngoại trừ để xem.
"Xem bói..." Kỳ thật tác dụng lớn nhất của sao là cho bọn con gái ghép đủ kiểu CP, "Đừng nhìn tôi như vậy, ở Thế Giới Muggle nếu cậu không nói ra được chòm sao nào ghép với nhau, cậu sẽ gặp nguy hiểm không cưới được vợ đấy." Đương nhiên là ở mấy mươi năm sau. "Trước đây cũng có đế vương mê tín cái này, bọn họ cho rằng mỗi một ngôi sao ứng đối với một người, khi bên cạnh ngôi sao tượng trưng cho đế vương xuất hiện thứ gì, đồng thời được quốc sư, cũng tức là thần côn quốc gia tán thành giải đọc xong, nên giết sẽ giết, nên phong sẽ phong... có lúc cũng chính xác lắm."
"Nghe không cao thượng hơn công việc giải chú cỡ nào." Sheryl lắc đầu.
"Tôi trái lại thấy rất hữu dụng, quả thật là công cụ cần thiết khi muốn kiếm tiền làm giàu, mỹ nhân trong ngực." Đây là ý kiến của Thomas, kiếm tiền làm giàu, phù thuỷ bọn họ tùy tiện nói lời nào cũng chính xác hơn thần côn Muggle nhiều, mỹ nhân trong ngực, nếu bọn con gái thích cái này, nghiên cứu nó cũng hữu dụng hơn luận văn độc dược, chí ít là đối với chung thân đại sự. Bạn học Thomas, cậu bị dạy hư rồi.
"Còn có thể phân rõ phương hướng, khí hậu... Được rồi, cái này phù thuỷ làm được, nhưng đối với Muggle mà nói tác dụng lớn nhất của ngôi sao là để giẫm lên." Các tiểu phù thuỷ nghe kể chuyện trong đầu lóe lên đều là cái áo choàng đầy sao của Dumbledore, ném xuống đất giẫm a giẫm! Sự thật chứng minh, bị dạy hư không chỉ một mình Thomas.
"Nói đơn giản là lợi dụng khoa học kỹ thuật trực tiếp đi lên vũ trụ, ví dụ như mặt trăng, sau đó thu thập mẫu xét nghiệm, ảnh chụp, phóng vệ tinh vân vân, Muggle tin rằng trong vũ trụ còn có các tinh cầu khác có thể sống, cũng có các sinh mệnh thể khác, mọi cố gắng đều vì điều này... Đối với dân chúng bình thường mà nói ngoại trừ nhiều một tờ tạp chí để xem không còn tác dụng nào nữa, y như giáo sư Dumbledore phát hiện ra 12 công dụng của máu rồng vậy, chúng ta cần làm là học thuộc rồi điền vào bài thi, mà không phải là tự tay rút nó ra."
"Nghe hay quá... lên mặt trăng... sau này bọn họ có thể làm được à?"
"Ai biết... nhưng tỉ lệ người có thể lên khẳng định ít hơn người có thể phát hiện công dụng của máu rồng ở Thế Giới Phù Thủy." Dumbledore, ông viên mãn, giáo tài bất luận là chính diện hay phản diện, Riddle đều có thể kéo lấy ông.
"Bài tập môn Thảo Dược!" Eileen? Prince đột nhiên xuất hiện sau lưng bọn họ, âm thanh đi lại gần như u linh của cô đã sắp trở thành điểm đặc sắc của Slytherin.
"Đề bài?" Riddle gọi tới một cái rương, mở ra rồi lục tung.
"Bảo dưỡng cỏ lác." Giọng của Eileen rất êm tai, rất mềm mại rất nhu hòa, cứ như là uống một ngụm nước lạnh dưới thời tiết -20° vậy, cái cảm giác rét thấu xương quấn quanh trái tim rồi kích thích mạnh vào, rèn cho huyết quản của bọn họ khả năng thích ứng với độ ấm thay đổi bên ngoài.
"Cầm, xóa..." Vung đũa phép, một đống chữ trên tấm da dê biến mất, "Đoạn này, thêm nội dung trên sách giáo khoa, một quyển 《 Đại cương một ngàn loại thảo dược 》 và 《 Bảo dưỡng thảo dược mùa đông 》 là xong. E không thành vấn đề." Những người khác tận lực không nhìn hai người họ, bọn họ từng rất ngạc nhiên Riddle dĩ nhiên giữ lại bài tập năm ngoái, hiện tại càng nhiều là thở dài nền giáo dục của Hogwarts thật là truyền thống quá mức, tiết phòng chống Nghệ Thuật Hắc Ám đã đổi giáo sư, nhưng thời gian Riddle dùng để sửa bài tập không mất tới 3 phút.
Đại tiểu thư Eileen thoả mãn gật đầu, sau đó dùng ánh mắt đen kịt nhưng thủy chung như có sương che khuất nhìn những người khác, cuối cùng dừng trên luận văn độc dược Thomas vừa lấy ra.
"Có gai là cuống quả, không phải vỏ quả, quấy 30 vòng thuận kim đồng hồ, không phải 30 phút..." Mọi người đều biết tiểu thư nhà Prince chỉ nhiều lời ở khi gặp được độc dược...
"Tôi mới viết có 5 hàng..." Người ta vạch ra sai lầm những năm phút, cả nét chữ không tinh tế cũng tính vào... Thomas bi thương nhìn bóng lưng tiểu thư nhà Prince bay xa. "Cô ấy là năm thứ nhất mà!"
"Nghĩ thoáng tí đi, thấy bên kia không." Chỉ một góc của phòng sinh hoạt, cùng cảnh bi thảm, "Vừa nãy Eileen từ đấy sang đây, bọn họ là năm thứ năm."
"Cậu bảo vệ cô ấy quá đấy!" Abraxas là đại biểu cho thẩm mỹ của đại bộ phận Slytherin, ngoại hình của Eileen không chỉ lờn vờn bên vạch tiêu chuẩn, tính tình còn quái dị. Càng không biết cách xem xét thời thế của Slytherin.
"Đó là vì nếu tôi không bảo vệ, các cậu cũng sẽ không." Làm một máu lai cậu muốn bảo vệ một người dễ dàng sao (kỳ thực không khó mà), "Mỗi người mỗi vẻ, cho dù là Slytherin cũng vậy, giống như cậu và Thomas, Eileen là ngoại tộc, nhưng nón phân viện phân cô ấy vào Slytherin, vậy cô ấy chính là Slytherin. Tài năng độc dược của cô ấy là Slytherin cần phải bảo vệ, chúng ta không thể khiến cô ấy chỉ vì kỹ năng giao tiếp mà bị đào thải. Độc dược quá cần thiên phú, tôi không muốn hai ba mươi năm sau, Slughorn về hưu rồi, có thể đảm nhiệm được chức giáo sư môn này là một Gryffindor, ví dụ như... Minerva? McGonnagal, một nữ sinh rất ưu tú."
"Có lý, vậy... Pallas, cậu chăm sóc cô ấy nhé, chí ít giúp cô ấy ở những buổi vũ hội Halloween, lễ Giáng Sinh có thể ra ngoài gặp người." Nếu đã quyết định bảo vệ, vậy Slytherin tuyệt đối không để Eileen trốn trong góc.
"Thật là một... nhiệm vụ gian khổ..." Pallas co quắp khóe miệng, lần đầu tiên thống hận giới tính của mình, "Đúng rồi, Walburga? Black hẳn thích hợp hơn tôi." Chị Đại này xét về mặt thủ đoạn, không ai sánh bằng.
"Cậu không phát hiện tân sinh năm nay có một người tên là Orion? Black à?" Riddle cười, "Vị hôn phu của người ta tới rồi, tiểu thư Black của chúng ta đang vội vàng trông giữ tình nhân. Yên tâm đi, Pallas, con gái đều có thiên tính thích chưng diện, nếu thấy khó quá vậy treo một quyển sách độc dược ở trước mặt cô ấy, lột sạch, mặc đồ vào, trực tiếp kéo ra ngoài, dạo một vòng ở vũ hội, rồi đưa về!"
"Ý kiến hay!" Chỉ là từ hình dung có vấn đề.
"Các cậu đặt trọng tâm ở chỗ tôi được không..." Thomas rưng rưng nước mắt ôm luận văn độc dược khiến trái tim cậu tan nát.
"Viết lại là được rồi, đừng nhìn tôi như vậy, đã bảo là ít nhất phải tự làm phân nửa, hôm nay mới là ngày thứ hai thôi đấy!" Nghĩ tới học kỳ trước thành tích thi của người nào đó làm cả Slytherin mất mặt, cho nên học kỳ này tiêu chuẩn chép bài có thay đổi.
"Thomas... nên nói cậu thế nào đây, Slytherin cho dù là bị đả kích cũng phải duy trì hình tượng, đừng lăng xăng như một Gryffindor thế!" Abraxas cảm thấy mình có nguy hiểm tiến hóa thành mẹ già.
"Ai Gryffindor hả, tôi rất ổn trọng đó, tôi thề với Merlin."
...
Sự thật chứng minh, làm người phải biết giữ mồm giữ miệng, ở Thế Giới Phù Thủy trên cơ bản uống trúng một ngụm nước bí đỏ thiu cũng sẽ mắng Merlin, cho nên lấy Merlin thề phỏng chừng Merlin không nghe đâu.
Riddle vừa tới thư viện, Pallas bị Riddle giỡn xưng là Nữ Thần Chiến Tranh của Slytherin đã lao tới, tóm lấy cậu bỏ chạy, tốc độ nhanh đến độ ai nhìn thấy cũng không liên tưởng nổi bất kỳ câu chuyện lá cải gì.
"Tôi thu hồi lời đánh giá phù thuỷ thiếu vận động..."
"Đó là đương nhiên... tôi luôn nghe lời cậu, tập luyện mỗi ngày mà." Nữ Thần Chiến Tranh vừa chạy vừa ngoái đầu lại cười, tỏ vẻ giá trị vũ lực gần đây của mình lại bay lên.
"Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì!" Riddle cảm thấy mình thoái hóa, dĩ nhiên có thể bay qua mấy cái cầu thang còn không giảm tốc độ.
"Thomas đang đánh nhau với mấy Gryffindor, kéo cậu tới, là vì cậu là Slytherin duy nhất sẽ ngăn cản mà không phải gia nhập thậm chí cãi miệng cũng là cãi thắng."
...
Hiện trường hình như náo nhiệt hơn tưởng tượng...
"Giáo sư đâu?"
"Đang đánh nhau và đang chuẩn bị tham gia đánh nhau, hoặc nói đang xem náo nhiệt không rảnh đi gọi giáo sư, có tinh thần trọng nghĩa thì đang tự mình ngăn cản."
"Chân dung và u linh ở trường là giả à?" Rất tốt, Albus? Dumbledore, xem ra ông vì chế tạo mâu thuẫn thật là không từ bất kỳ thủ đoạn tồi tệ nào.
Những giáo sư khác? Hừ, không cần nghĩ, ở cái trường này bị nhũn não chỉ có mình ổng thôi.
"Oa... Riddle chuyện gì cũng từ từ!" Pallas giật thót tim, gần đây cô được mấy người họ hun đúc hiểu rõ không ít về Muggle, tuy không nhiều, nhưng cũng đủ để hiểu, cái thứ tròn tròn trên tay Riddle là gì, tên chính xác cô quên rồi, nhưng cách dùng thì biết. Món đồ chơi này là vũ khí có tính sát thương, còn thuộc loại hình quần công.
Bùm ~ một cái bay qua, thanh âm rất vang, nhưng không có hiệu quả nổ tung mà thay vào đó là sương khói làm vô số người chảy nước mắt.
Riddle thoả mãn nhìn mọi người không ngừng chảy nước mắt giữa làn sương đã tan đi, chậc chậc, hiệu quả của đạn cay tốt lắm, không uổng phí cậu thay đổi lâu như vậy, hiệu quả ổn định, sương tan cũng nhanh.
Mọi người khóc đủ rồi đều sợ hãi thiếu niên nhìn đứng giữa hai bên khóe miệng tuy cười, nhưng sắc mặt âm u đến khiến bọn họ không tự giác lui về sau một bước.
"An tĩnh rồi à? Rất tốt... vậy ai có thể nói rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?" Toả ra áp lực khó chịu, cầm trong tay một con dao rõ ràng rất sắc bén, tư thế này, giọng điệu này, vẻ mặt này, đều nói cho mọi người biết giờ là lúc khởi binh vấn tội.
...