Ai là bạn trai
“Chúng ta nên thảo luận lễ phép của cậu trước nhất.” Draco quay đầu sang một bên né tránh hơi thở của Harry, “Ta không phải hàng hóa có thể vứt bên này vứt bên đi, rất đau.”
Nghe vậy Harry nhíu mày sờ gáy Draco, “Tôi làm cậu đau? Xin lỗi, tôi đã chú ý.”
“Cậu tránh ra trước rồi nói chuyện.” Draco muốn đẩy Harry ra nhưng Harry lại bất động, hai tay lại chuyển sang người Draco, một bàn tay đặt ở gáy, một ở lưng làm Draco không tránh thoát được, “Không cần. Cậu luôn trốn, tôi biết.”
“Tôi không làm vậy, buông tay.” Draco lại vặn vẹo nhưng Harry lập tức ôm càng chặt, nửa người dưới áp Draco lên tường. Draco lập tức cảm nhận được đùi bọn họ sát nhau, tim đập nhanh hơn, toàn thân cứng đờ, ngoan ngoãn không dám động đậy.
Lúc này bên tai truyền đến tiếng thở dài của Harry.
“Draco, xin lỗi, vô luận như thế nào, tôi muốn xin lỗi, nếu vậy sẽ làm cậu vui vẻ hơn.”
Draco ngẩng đầu nhìn thấy hoang mang cùng bất đắc dĩ trên mặt Harry,
“Vì sao xin lỗi?”
“Tôi không biết nhưng tôi biết cậu đang tránh tôi, vì sao?” Khuôn mặt anh tuấn của Harry hiện lên bi thương và bất bình.
Draco cảm giác mình lại dao động, cậu cố gắng nói, “Tôi không có trốn cậu, chỉ là gần đây rất bận.”
“Nói dối, lại một lần nữa, cậu luôn nói mình bận.” Nghe Draco nói vậy, Harry bất mãn tới gần Draco, “Nhớ rõ không? Tôi có bản đồ đạo tặc, tôi có thể biết cậu ở nơi nào, tôi có thể tin tưởng ba ngày này cậu không chỉ nói dối tôi một lần, chỉ vì không muốn nhìn thấy tôi, tôi không hiểu vì sao Draco?”
“Cậu,” Draco há miệng, sau một lúc lâu mới thốt ra, “Cậu lại dùng cái đó giám thị tôi?”
“Tôi đã làm vậy lâu rồi,” Harry nheo mắt, “Hiện tại tôi muốn nghe lý do.”
“Tôi…” Draco không nghĩ tới sẽ bị Harry cố chấp ép hỏi như vậy.
Đối với Slytherin, đó là thô lỗ, không phù hợp nghệ thuật giao tiếp, Harry nên phối hợp với ám chỉ của cậu, bảo trì một khoảng cách lễ phép, dù sao cậu cũng không lúc trước nói ác độc, mà bạn có nhiều loại…
Nhưng Draco quên Harry là Gryffindor, sự kỳ dị đó khiến tim cậu đập nhanh hơn. Quan trọng hơn là Harry chú ý mình khiến Draco lại lắc lư giữa thất tình và buông tay thử một lần, tâm tình hoảng loạn.
Chỉ là Draco ấp a ấp úng khiến Harry tưởng rằng Draco lại suy nghĩ lý do nên Harry cắn má Draco cảnh cáo, “Thành thật, đừng qua loa lừa tôi, tôi có thể cảm giác cái gì là thật cái gì là giả.”
“.. Tôi không thích cậu cắn tôi.”
Draco kinh ngạc rồi đột nhiên liền toát ra câu này.
Harry ngạc nhiên, không nghĩ tới lại nghe được câu như vậy. Harry lui ra phía sau, khó có thể tin trừng Draco.
Draco liếm liếm môi, “Tôi cũng… Không thích cậu ôm tôi.”
Lần này sắc mặt Harry thay đổi, lập tức buông tay, lui lại một bước.
Draco hạ mắt, “Cậu luôn động tay động chân, tôi không ngăn cản được khiến tôi có cảm giác mình không được tôn trọng…”
“Tôi không như vậy!” Harry chen ngang, “Không, không phải! Chỉ là, quen? Tôi đoán vậy. Cậu biết lúc trước cậu rất dễ thương, mềm mềm, ôm rất thoải mái. Nếu cậu không thích, tôi có thể…” nói đến đây Harry lại dừng lại.
Nhưng Draco không đợi Harry nói xong vì cậu đã nghĩ phía sau cần nói gì.
“Tôi quyết định chỉ cho bạn trai làm như vậy, cậu không phải.”
“Bạn trai!?” Harry lập tức quên những gì Draco vừa nói bắt lấy bả vai Draco rống đến, “Cậu có bạn trai!!??”
Draco u buồn nhìn tay Harry. Harry lại thu tay lại vò đầu, khẩn cấp hỏi, “Bạn trai!? Đó là ai!? Sao tôi chưa từng nghe cậu nói!?”
Draco cẩn thận quan sát Harry, “Cậu lại không hỏi.”
“Tôi…, nhưng, không có khả năng!!” Harry hỗn loạn, “Khi cậu biến thành trẻ con, anh ta ở nơi nào!? Tôi không nhìn thấy ai! Snape lại biến thành ba cậu! Vậy còn ai!?”
“Bởi vì… Tôi còn chưa bắt được cậu ta.” Draco thật cẩn thận nói.
“Cậu chưa…” Harry rống một nửa rồi dừng lại trừng Draco, “Nói!! Là ai!?”
“Cậu biết rõ làm gì? Cậu muốn giúp tôi sao?”
Draco nhún nhún vai ra vẻ không quan trọng nhưng chỉ có Draco tự biết lúc này tim mình đập nhanh như nào.
“Tôi…” Harry đột nhiên không cam tâm, tức giận, “Tôi muốn biết tên khốn kiếp đó là ai?! Gặp quỷ!! Anh ta, anh ta còn không quan tâm, chăm sóc cậu!! Ngu ngốc, sao cậu lại thích loại người đó!? Cậu nên suy xét một lần nữa!”
“Sao cậu biết anh ấy không chăm sóc tôi?” Draco giống như phòng vệ nói.
“Tôi luôn ở gần cậu a!!” Harry không cam tâm rống to, “Là tôi ở cạnh cậu!! Là tôi chăm sóc cậu!”
Draco chớp mắt, mặt nóng lên gật đầu, “Cám ơn.”
Câu trả lời kì lạ khiến Harry cảnh giác, “Có ý gì?”
Trong đầu có cái gì đó chợt lóe lên nhưng quá nhanh cậu không thể bắt lấy nó.
Draco hạ mắt nói, “Tôi nói, cám ơn cậu chăm sóc, tuy rằng đó là chuyện cậu phải làm.”
“Đừng nghĩ nói sang chuyện khác.” Harry tức giận nói, “Chúng ta đang thảo luận người cậu thích.”
Lúc này pháo hoa nổ trong đầu Harry.
Khoan đã!
Trước đó Draco chưa từng ghét mình tiếp cận! Harry biết, không phải Draco nói mà là cảm giác mỗi lần tiếp xúc, Harry rất tự tin mình sẽ không hiểu sai.
Mà Draco kỳ quái sau khi đi đọc sách! Ở đó có cái gì? Cũng chỉ có Cho mà ý tứ của Cho cậu biết, cậu không nói rõ cự tuyệt là không muốn bạn làm khó, cậu muốn cho Cho biết khó mà lui.
Cho nên Draco mất hứng!? Draco không vui khi Cho thích mình?!
Mà Draco phức tạp lại chờ mong nhìn giống như muốn nói gì đó, giống như không muốn nói gì…
Lúc này tim Harry đập loạn lên. Toàn thân nóng lên giống như mọi tế bào đều sống lại!
Harry đột nhiên nhớ tới cảm xúc của mình và hồn phiến, cậu luôn muốn ở gần Draco.
Harry lại nghĩ tới nôn nóng sau khi Draco mất tích, tâm tình vô luận như thế nào cũng muốn nhìn thấy Draco, thậm chí còn giúp cậu chiến thắng hồn phiến.
Mà sau khi Dumbledore nói cho cậu dự ngôn, ý nghĩ áp đảo báo thù là có khả năng giúp Draco không nên cậu mới hỏi Draco vấn đề về trận doanh…
Không biết từ lúc nào, Draco đã ảnh hưởng đến cậu lớn như vậy.
Vui vẻ, lo lắng, hy vọng, tất cả đều chuyển quanh Draco.
Mà trực giác đã sớm nói cho Harry như thế!
Vừa thấy Draco đã muốn chạm vào, xác nhận Draco ở bên cạnh mình.
Vừa phát hiện Draco muốn chạy trốn thì khó thở muốn bắt người.
Còn cái gì có thể nói rõ?
Còn có cái gì, trừ bỏ thích, có thể nói ra nguyên nhân của những hành động đó?
Hơn nữa hiện tại Harry muốn nhẹ nhàng đứng lên, khi biết khả năng người Draco thích chính là mình…
Lúc này đến phiên Harry khó thở.
Harry nuốt nuốt nước miếng, khẩn trương, nho giọng hỏi, “.. Là, là tôi?”
Câu hỏi này làm cho Draco lại càng bất an, mặt đỏ lên.
Nhưng không có cười nhạo!
Harry bước lên một bước, ánh mắt sáng ngời hỏi, “Em thích … tôi?”
Draco cúi đầu như đang giãy dụa, “.. Tôi không nói như vậy.”
Nhưng Harry không nhẫn nại được, tính nhẫn nại của cậu không có khả năng dùng ở tình huống này.
Harry kích động nâng mặt Draco lên nói thẳng, “Tôi thích em, em?”
Draco lập tức mở to mắt giống như bị câu nói của Harry đập vào mặt nhưng Harry có thể cảm giác mặt Draco nóng lên làm cho tâm tình Harry bắt đầu bay lên, cố chấp hỏi lại một lần, “Tôi thích em, em? Trả lời!” (Bá đạo quá =))))
Mặt Draco đỏ bừng, hơi gật đầu nhưng ánh mắt xinh đẹp vẫn nhìn nơi khác không nhìn Harry.
“Vậy hiện tại tôi là bạn trai em?” Harry mê luyến nhìn Draco, chưa từ bỏ ý định hỏi.
Ánh mắt mang vui sướng nhìn Harry, hừ nhỏ một tiếng, “Đó là vinh hạnh của anh.”
Bộ dạng Draco khả ái làm Harry vui vẻ.
Harry cúi đầu, môi trùm lên môi Draco.
Draco kinh ngạc, không biết làm sao giãy dụa nhưng Harry hoàn toàn choáng váng, cậu chỉ vội vàng, nghe theo bản năng hút nơi ẩm ướt mềm mại đó, muốn càng thêm thâm nhập, vào triệt để. Không biết khi nào, Harry niết cằm Draco, dỗ Draco mở ra rồi thành công xâm nhập vào nơi ngọt ngào.
Giây tiếp theo, Harry phát ra một tiếng rên rỉ lỗ mãng, phối hợp tiếng Draco thở hổn hển, giống như vừa thống khổ vừa vui sướng.
Harry ôm chặt thiếu niên tóc vàng giống như muốn ép Draco vào trong cơ thể mình. Harry cũng bị Draco kéo tóc, bóp cổ giống như họ là vật sở hữu của nhau.
Harry hưởng thụ Draco ở trong lòng thở dốc, vặn vẹo, đón ý nói hùa, thậm chí giãy dụa, rất tuyệt vời, cậu chậm chạp không muốn buông ra. Draco là của cậu. Nghĩ đến đây Harry càng thêm cuồng dã, hôn càng sâu, tay còn chui vào áo sơmi của Draco.
Rốt cục Draco không thể không kéo mạnh tóc Harry ngăn cản vì cậu sắp không thở nổi.
“Ha,rry… dừng… dừng một chút, hô…”
Harry cắn cắn cổ Draco phản dối dừng lại, “Ưm,… Tôi là, bạn trai …”
Hai bàn tay cũng càng ngày càng xấu, một bàn tay còn bóp mông Draco.
“Nơi này… Hành lang…” Draco gấp đến mức đánh vào đầu Harry, cuối cùng Harry cũng ngẩng đầu nhìn Draco.
Nhưng lúc này môi Draco sưng đỏ, mắt ngập nước với mái tóc vàng lộn xộn [Harry vừa xoa], hai má ửng đỏ, bất lực giống như bị biến thành trẻ con, Harry bị mê hoặc lại hôn lên.
Draco chỉ có thể lại bị bao phủ dưới nhiệt tình của Harry.
Khi lần thứ hai đẩy ra, đầu gối Draco như nhũn ra, phải dựa vào Harry. Đầu Draco dựa vào vai Harry thở, lẩm bẩm, “… Em hoài nghi… anh có phải chỉ nghĩ tìm người để hôn không…”
Harry cũng điều chỉnh hô hấp, thoải mái vuốt lưng Draco, “Là em làm tôi không nhịn được, là lỗi của em.”
Draco thẹn thùng. Đây kỳ thật là nụ hôn đầu tiên của cậu, cậu không nghĩ tới sẽ mãnh liệt như vậy. Đây cũng là mối tình đầu của cậu nên Draco không có lực miễn dịch lời ngon tiếng ngọt của Harry. Do Harry bá đạo và kịch liệt nên thổi được rất nhiều bất an của Draco do thầm mến đã lâu.
“Anh, rất thuần thục?” Nhưng Draco vẫn có chút bất mãn.
Harry cúi đầu cam đoan, “Lần đầu tiên.” nói xong liếm liếm môi Draco.
Mắt Draco cong cong, cảm giác mình cũng nên nói, “Em cũng vậy.”
Mà Draco không biết câu này sẽ kích thích bạn trai mới miễn cưỡng bình phục như thế nào.
Vì thế Draco đau khổ. Hơn nửa buổi chiều, Draco đều tránh ở hành lang không người, chờ đôi môi sưng đỏ bớt sưng.
Buổi tối, sau khi ăn xong bữa tối, Draco chạy tới hầm tìm Snape.
Draco biết sau khi mình khôi phục papa vì mình cố kỵ rất nhiều chuyện.
Papa không còn như trước, luôn ôm cậu luyến tiếc buông ra. Nhưng theo tầm mắt thân thiết của papa, Draco biết không phải papa muốn buông mà là sợ mình giận. Dù sao một thiếu niên 15 tuổi không thích cha mẹ ôm như là đương nhiên.
Nhưng bọn họ đã mất rất nhiều năm, Draco sẽ không để ý. Draco còn muốn bù lại, cậu nghĩ khi còn bé mình và cha còn có thể sống nương tựa lẫn nhau nhưng papa chỉ cô đơn một người, cậu nên đối tốt với papa một chút.
Bởi vì lý do này, Draco luôn là người chủ động gần gũi.
Mà mặc dù cảm thấy xấu hổ và không được tự nhiên, Draco cũng sẽ tận lực chia sẻ bí mật với papa.
Cho nên đêm nay Draco thành thật,
“Papa, con có bạn trai.”