Anh em nhà Prince - Thanh Liên Dữ Chước
Chương 6 - Hiệu trưởng
Các học sinh tốt nghiệp loại Ưu luôn có nhiều việc phải làm, đặc biệt là khi họ có một vị hiệu trưởng "độc ác".
Hiệu trưởng Wardmont rất mới mẻ đa dạng, lúc hắn bình thường, các đề nghị của hắn khiến người ta cảm thấy, quả nhiên, không hổ là hiệu trưởng Wardmont, luôn ưu tú như vậy; lúc hắn động kinh, đề nghị hắn nói ra hoàn toàn là đùa giỡn người ta. Mấu chốt là, dù có phá hoại cỡ nào đi nữa cũng không ai oán giận hắn. Có khi hiệu trưởng tôn kính có sở thích chọc ghẹo người khác, xem người khác quẫn bách, có khổ mà không thể nói không chừng, nhiều lúc tính cách của hắn lại còn quyết liệt nữa.
Lần trước Severus xem Lucius và Lovegood tốt nghiệp còn bị chộp sang giúp đỡ.....hiện tại hắn tốt nghiệp, người sang giúp đỡ là Regulus.
Tuy rằng có thể nhờ người của nhà khác, nhưng thành kiến và khoảng cách của các nhà vẫn còn. Severus và James Potter chơi chung một cách hoà bình á? Nằm mơ đi tiếp đi, toàn chuyện hão huyền.
Ở mặt này, Harry không giúp được hắn, hơn nữa, bản thân Harry cũng là người tốt nghiệp loại Ưu, việc cần làm không thua gì hắn.
Lúc Severus bận sứt đầu mẻ trán, người không có việc gì làm - hiệu trưởng Wardmont nhàn nhã mà đi từ phòng hiệu trưởng đến đây rồi lắc lư xuất hiện.
Cũng không phải là hắn thích đâu, chỉ là nhìn Severus vội vàng ở phòng thí nghiệm, bộ dạng hết sức chuyên chú, Wardmont cảm thấy nội tâm chính mình cực kỳ vui sướng.
Hắn có cảm giác quen thuộc kỳ dị với Severus, cho nên Severus có một vị trí đặc biệt trong lòng hắn.
Hơn nữa, mỗi lần nhìn Severus muốn phản kháng quyết định của hắn, nhưng bắt buộc phải làm theo, Wardmont cảm thấy còn sướng hơn.
Do vậy mà hoạt động thường nhật của Wardmont thường bao gồm chọc giận Severus, bị Severus phun độc dịch, sau đó thưởng thức vẻ mặt nín nhịn của Severus.
Ngược với Severus là Harry Prince.
Wardmont cảm thấy thế giới này kỳ diệu ở chỗ này, một nhà ra có hai anh em, hai anh em này có quan hệ tốt với nhau, nhưng ở hắn thích Severus như vậy, lại không ưa Harry.
Ngoài mặt, Wardmont đối với mọi người đều bình đẳng, nhưng thật ra hắn có phần coi thường Harry.
Đối với người mình chán ghét không rõ lý do, Wardmont cũng không định đi tìm điểm tốt của Harry để thích y cho bằng được.
Chuyện này, lúc hắn còn đi học, theo giáo sư Dumbledore nói thì là cảm nhận mỗi người đều khác nhau, nên ý thích đều khác nhau.
Harry nên cảm thấy may mắn khi vị hiệu trưởng này công bằng như thế, cho dù không thích y thì vẫn chưa chưa biểu hiện gì ra.
Đương nhiên, Wardmont cũng không chờ mong Harry Prince phát hiện -- người có tính chất đặc biệt của nhà sư tử, dù có tương đối hoà hợp với Slytherin bằng cách nào đó, thì vẫn có sự sơ ý kỳ lạ.
Cơ mà, mấy lần hắn ngẫu nhiên gặp phải Harry Prince, hắn nhìn ra được tiểu tử này đề phòng hắn.
Điều này làm cho Wardmont cảm thấy, có lẽ trời sinh khí tràng bất hòa chính là có thật, chỉ là, nếu vậy thì việc hắn『 thích 』 Severus cũng có vẻ hơi đặc biệt.
"Ngài thị sát xong, đã vừa lòng chưa? " Severus tắt lửa, vừa cầm bút máy viết lên giấy phát hiện mới của mình, vừa trào phúng.
Khác với Wardmont thích giải trí, Severus là người bị hắn dùng để giải trí, có trải nghiệm cực kỳ tệ.
Lý do Severus không mắng chửi vị hiệu trưởng tôn quý kia ngay khi vừa thấy mặt là vì hắn là người có giáo dưỡng tốt -- hắn cũng không mong chờ gì hiệu trưởng rời đi trong yên bình, hơn nữa, Severus biết cách đối phó ác liệt nhất với hiệu trưởng là cứ ngó lơ ông ta.
Vờ như nghe không ra giọng điệu thiếu kiên nhẫn và xua đuổi của Severus, Wardmont nói: "Đương nhiên rồi, với lại ta có chiếu cố học sinh ưu tú thế nào cũng không quá mức được. "
"Mời ngài đem ngài ánh đèn chiếu lên Harry, dù sao đi nữa y cũng là người đại diện học sinh tốt nghiệp loại Ưu của nhà mà ngài từng ở; hoặc là Lily Evans, thiên phú độc dược và bùa chú của nàng rất cao, đến giáo sư Slughorn còn tán thưởng; còn cả tiểu thư Bones, ta nghĩ họ sẽ rất vui nếu được ngài chiếu cố." Severus không chịu nổi sự quấy nhiễu của ông ta.
Wardmont chớp đôi mắt đỏ một cách vô tội: "Ôi, Severus, trò cho rằng làm hiệu trưởng nhàn lắm sao? Tuy muốn chú ý học sinh ưu tú, nhưng chú ý ai, chú ý thế nào, đều là ta tự làm. Hơn nữa, hiển nhiên phần tử nguy hiểm như trò càng cần ta chú ý hơn chứ, không phải sao?"
Ngón tay Severus cứng đờ: "Ngài có ý gì?"
Wardmont chỉ chỉ đầu hắn: "Severus, gần đây, lúc làm kiểm tra tâm lý, chỉ số của trò rất nguy hiểm đấy."
Severus buông bút, sắc mặt âm trầm muốn nhỏ giọt: "Từ bao giờ mà ngài hiệu trưởng tôn quý đây lại kiêm thêm chức cố vấn tâm lý bé nhỏ, có lẽ người có giấy phép y sư là phu nhân Pomfrey chắc phải khóc lóc thảm thiết vì cảm động mất. "
"Đừng lo lắng như vậy, Severus. Đó chỉ là vấn đề nho nhỏ." Wardmont thích nhất là thấy gương mặt biến sắc của Severus, "Huống chi, việc của trò do trò tự xử lý, ta cũng sẽ không nói ra."
Mấy lời này nói như là Severus có thể cho nổ nhà Ravenclaw của mình bất cứ lúc nào, mà ý trong lời của Wardmont nói rõ là -- giả sử ngươi thật sự nổ banh Ravenclaw, ta cũng sẽ giúp ngươi đi dẹp loạn.
Nói thật, nếu không phải Wardmont không có vẻ như có ý nghĩ không an phận với ai, hoặc là Wardmont trẻ hơn ba mươi tuổi, Severus sẽ cảm thấy thái độ của Wardmont giống như đang theo đuổi hắn -- nhưng hiện tại sự thật là, Wardmont chỉ như tìm một món đồ chơi để tiêu khiển thôi.
Lại nói, chỉ cần nghĩ rằng mình bị một người đáng sợ như vậy nhìn chằm chằm mọi lúc mọi nơi, lông tơ của Severus đều dựng ngược cả lên. Đã vậy thì sao có thể sinh ra chút hảo cảm nào với Wardmont?
"Ai mà không có thời thanh xuân ngây thơ, trò không cần nghiêm trọng hoá vấn đề như vậy. Thích người đồng giới cũng không có gì sai cả." Wardmont có vẻ giả tạo mà nhìn Severus.
Ánh mắt Severus bén như đao, lướt qua khuôn mặt xinh đẹp của Wardmont: "Việc riêng của ta, không cần nhọc lòng hiệu trưởng. "
"Thật vậy à? Theo ta thấy, cậu bạn nhỏ kia của trò hoàn toàn không để ý phương diện này -- người mơ ước hắn cũng không ít, nói riêng nữ sinh của Slytherin thôi đã xếp thành hàng dài vì bị dáng vẻ oai hùng trên sân Quidditch của hắn mê hoặc, miễn bàn tới ba nhà kia còn bao nhiêu người." Wardmont dựa vào đài thí nghiệm, như con rắn độc dụ dỗ người sa đoạ, "Ngươi cảm thấy mình có ưu thế gì sao?"
Severus nắm chặt cây bút.
Ngòi bút xẹt qua giấy mặt phát ra âm thanh chói tai.
Hắn sao có thể không rõ ràng, đã đem mọi thứ liệt kê rõ ràng, sao hắn lại không hiểu tình thế của mình cho được!
- - Không có ưu thế.
- - Không chỉ có không có ưu thế, hắn còn sẽ gặp khó khăn với cả đống người kia.
Severus tính toán, nhìn Wardmont chăm chú bằng ánh mắt lập loè.
Wardmont vẫn ung dung, thích ý đến mức Severus thấy hắn đáng hận.
Rốt cuộc, phòng thú nghiệm yên tĩnh đã lâu lại có âm thanh phát ra.
"Cái giá phải trả là gì?"
Severus hỏi.
- -----------------------------------
Tác giả có lời muốn nói: Viết đến này một chương, tổng cảm thấy V đại như là dụ hoặc Adam Eve ăn quả táo cái kia xà
V đại: Voldermort, aka Wardmont ( lời editor) Dumbledore đi đâu vậy ←V← hắn đương nhiên là về hưu dưỡng lão, cùng Gellert hưởng thụ sinh sống. Không có bi kịch, không tồn tại bi kịch ( lặp lại toái toái niệm)