Trang trại rượu Khang đế được xưng là "Thiên đường ngọc châu bị lãng quên", đã từng ở thế kỷ 19 và thế kỷ 20 trải qua hai kiếp nạn trí mạng trong truyền thuyết, nên chất rượu trân quý trong trang viên, mới có thể tỏa ra hương thơm, có thể dẫn dắt linh hồn thế gian đi tới thiên đường như vậy...
Khang đế năm 1945(xin lỗi, mọi người. Vì đoạn thời gian trước, kiểm tra tư liệu quá nhiều, thời gian để so sánh đối chiếu còn ít, chưa kịp nhìn kỹ niên đại, sau xem lại sách, mới phát hiện năm Vitas coi trọng Khang đế viết sai rồi. Không phải 1665, mà là 1945) gắn liền với trang viên Khang đế, năm rực rỡ nhất, từng ở hội đấu giá rượu đỏ thế giới, tranh đấu giá tiền cao nhất. Toàn cầu chỉ 600 chai Khang đế 1945, phân tán ở mọi nơi trên thế giới, hiện nay ở Trung Quốc có rất ít bình, rất nhiều người đang tìm kiếm thu thập rượu đỏ, và gần như tất cả trong số họ đều đem rượu đỏ này, coi như “trấn điếm chi bảo”, hoặc là vật quý giữ nhà.
Một khúc “Em cần tình yêu của anh”, ở trong phòng yến hội vang lên! !
Jenny đã đổi lại váy dài màu tím sậm, chân váy đuôi cá màu trắng, tà váy dài xẻ dọc hai bên đến chân váy, đang đứng ở trong sàn nhảy, cùng với mấy người đàn ông nhảy vũ điệu nổi tiếng nhất những năm 90, chỉ thấy hai mắt cô ánh lên những tia sáng quyến rũ động lòng người, chứa đựng ý cười niềm nở, giống như nữ chính gợi cảm Daisy trong vở kịch nổi tiếng thế giới 《 Khá lắm Bill Gates 》 , cùng người đàn ông lịch lãm nắm tay khiêu vũ , thỉnh thoảng ngửa đầu, liếc mắt với cái nhìn đầy gợi cảm...
Mấy người đàn ông xung quanh đều nhao nhao ghé mắt dõi theo.
Các vị thiên kim tiểu thư, đối với sự hào phóng nhiệt tình của cô, đều không cho là thích hợp.
Bên kia sòng bạc, truyền đến một trận tiếng hoan hô.
Ông chủ sòng bạc, đứng trước cửa sổ thủy tinh trong suốt ở sàn nhảy lầu hai, nghe thuộc hạ báo cáo, ngưng mắt nhìn xuống, ngay chính giữa một người đàn ông, cũng không tiến vào bàn VIP, chỉ là đứng cạnh bàn tiền, cầm trong tay thẻ đánh bạc ngón tay thong thả chuyển động, nhìn bài trên bàn lúc ngừng lại, ngón tay nhẹ bắn ra, liền nhảy tới trước bàn cược sắp dừng lại, nhân viên phục vụ ngay lập tức bấm chuông , tất cả các vị khách đều theo người đàn ông kia liên tục đặt tiền đánh bài xuống! !
Quả nhiên, sau khi bàn cược dừng lại, nhân viên sòng bạc nhìn người đàn ông trước mặt liếc mắt một cái, nói: "Trung!"
Tất cả các vị khách đều hoan hô.
Trang Hạo Nhiên đứng ở một bên, gương mặt nở nụ cười.
Tổng giám đốc sòng bạc đứng ở trước cửa sổ, nhìn về phía thân hình cao lớn của Trang Hạo Nhiên , đứng trước bàn đổ bài, trong tay cầm một xấp thẻ đánh bạc, tựa hồ chơi đùa đến vui vẻ, anh liền nghi ngờ hỏi trợ lý ở phía sau, nói: "Thế nào mà hôm nay tổng giám đốc Trang lại có nhã hứng đến sòng bạc của chúng ta chơi đùa vậy? Mặc dù chỉ là chơi đùa nhỏ để tìm niềm vui, nhưng vẫn là có việc gì đó a?"
"Nghe nói tiểu thư Jenny hôm nay là bạn gái của ngài ấy. Ngài ấy cũng không vì vui đùa, mà là vì muốn bồi người đẹp." Trợ lý nói.
Tổng giám đốc La Vân Hạo nghe xong , lập tức quay mặt sang, nhìn về phía sàn nhảy bên này, quả nhiên là tiểu thư Jenny đang rất vui vẻ khiêu vũ, thở hổn hển, sau đó lại giống như bươm bướm vỗ cánh, bay nhanh tới trước mặt Trang Hạo Nhiên, trong nháy mắt từ phía sau lưng ôm hông của anh, kéo theo thật nhiều tiếng hoan hô từ các vị khách mời, anh nhíu mày liếc mắt nhìn, rồi mới dẫn theo hai người cấp dưới đi ra khỏi văn phòng, nhanh chóng dọc theo cầu thang, nở nụ cười đi xuống...
"Anh yêu, anh thật lợi hại!" Jenny hai tay quấn chặt lấy cánh tay Trang Hạo Nhiên, vẻ mặt đầy ý cười quyến rũ động lòng người , nhìn anh.
Trang Hạo Nhiên cũng cúi đầu, ôn nhu liếc mắt nhìn người đẹp một cái, lại muốn di chuyển đến bàn đánh cược, chuẩn bị đặt tiền cược...
"Tổng giám đốc Trang ..." Âm thanh đầy tôn kính vang lên.
Hai người đồng thời quay đầu lại, nhìn về phía người vừa đến.
La Vân Hạo mỉm cười hơi khom người, đối với Trang Hạo Nhiên tôn kính nói: "Nghe nói tổng giám đốc Trang đại giá quang lâm đối với sòng bạc chúng tôi thật là một điều vô cùng vinh hạnh, chỉ là nơi đây khá ầm ỹ, sợ rằng quấy rầy đến nhã hứng của ngài, nếu không xin mời Tổng giám đốc Trang di chuyển đến phòng VIP, chúng tôi sẽ chuẩn bị mọi một chai Margaux niên đại thượng hạng vì ngài mà cống hiến sức lực?"
Trang Hạo Nhiên nghe xong, quay mặt sang nhìn về phía La Vân Hạo, bật cười nói: "Thế nào? Sợ tôi phá hủy quy củ sòng bạc của mấy người?"
Jenny sắc mặt hơi thu lại, cũng có chút bất mãn nhìn về phía La Vân Hạo, cười lạnh nói: "Nếu như không phải là bởi vì anh trai, tôi hôm nay cũng không đến đây để vui đùa. Tổng giám đốc Trang là bởi vì nhìn thấy tôi thích chơi bài, nên mới theo tôi một lúc! Cũng không phải thật vì bài bạc mà đến! ! Huống hồ, bài bạc, cũng không có ý nghĩa gì! !"
Lời này vừa nói ra, xa xa người đàn ông hút xì gà đang muốn đi ra khỏi phòng VIP, đột nhiên dừng lại sau bình phong, ngưng mắt nhìn về phía bên này.
La Vân Hạo mặt lộ vẻ khó khăn nhìn về phía Jenny, xưa nay đều biết cô ta dùng lời nói đều sắc nhọn như dao, lập tức tôn kính cười nói: "Giản tiểu thư, ngài không nên hiểu lầm, chúng tôi chỉ là vì muốn tổng giám đốc Trang cao hứng hơn thôi."
"Thắng tiền, một chút cũng chẳng có gì cao hứng! Chẳng nhẽ chúng ta còn ít tiền? Vẫn chỉ là lấy Margaux đến mời chúng ta!" Jenny lại rúc vào lòng Trang Hạo Nhiên, ôn nhu quyến rũ nhìn anh, nhẹ nhàng cọ sát thân thể mềm yếu như không xương ở trong ngực của anh...
Trang Hạo Nhiên cũng cười cười cúi đầu, bàn tay thật cưng chiều miết nhẹ cằm của cô.
Lý Chí Huyễn nghe xong, hai tròng mắt hơi ngưng lại, luôn nghe nói Trang Hạo Nhiên là một người yêu thích rượu đỏ , hầm rượu nhà anh, có những loại rượu vinh quang lẫy lừng nhất trên thế giới này, thậm chí còn được mệnh danh là vua trong các trang trại rượu nổi tiếng nhất... Anh quan sát Trang Hạo Nhiên hứng thú đối với bài bạc thực sự không cao, ngược lại đối người đẹp bên cạnh, lại thập phần bảo vệ, thậm chí cưng chiều đến dị thường... Anh có chút do dự, liền lập tức bảo mấy tên thuộc hạ, tươi cười đi tới, dùng tiếng Trung không quá lưu loát, nói: "Cái gọi là bài bạc, bất quá chỉ là khoái cảm thắng thua nhất thời. Có ai thật sự đem tiền bạc để vào trong mắt?"
Trang Hạo Nhiên cùng Jenny nghe xong, đồng thời sửng sốt quay đầu lại, nhìn về phía người đàn ông cao lớn vừa đi tới bên cạnh, chỉ thấy anh ta gợi cảm , mặt bộc lộ chút ý tứ, diện mạo, hình dáng không giống người Trung Quốc, bọn họ đồng thời nghi hoặc, nhưng cũng không lên tiếng.
La Vân Hạo nhìn về phía Lý Chí Huyễn, rồi lại tôn kính đối Trang Hạo Nhiên mỉm cười nói: "Tổng giám đốc Trang, vị này chính là Lý thiếu gia của tập đoàn Hàn Quốc “ Thái Phong”, hôm nay sòng bạc chúng tôi cũng rất hãnh diện khi được tiếp đón ngài ấy."
"A...?" Trang Hạo Nhiên cũng thật vui vẻ vươn tay, nhìn về phía Lý Chí Huyễn bật cười nói: "Lý thiếu gia, ngưỡng mộ đã lâu, rất vui được gặp mặt."
"Ngưỡng mộ đã lâu." Lý Chí Huyễn cũng mỉm cười về phía anh vươn tay, hai mắt lưu chuyển, mới nói: "Tổng giám đốc Trang thật biết săn sóc , nghe nói ngài vì nụ cười của người đẹp, mới đến sòng bạc vui đùa. Chỉ là vừa rồi mới xảy ra chuyện gì không thoải mái sao?"
Trang Hạo Nhiên nghe xong, tức khắc nhẹ ôm lấy bên hông của Jenny, mới nở nụ cười nhìn về phía Lý Chí Huyễn nói: "Cá tính cô ấy hiếu động, thích vui đùa, nghe nói đến sòng bạc này, hương vị của điếu xì gà cũng hơn hẳn nơi nhân gian tiên cảnh, còn có rất nhiều người muốn hưởng thụ đến đây tìm kiếm những trò chơi kỳ diệu..., vì vậy liền muốn tới đây mở rộng kiến thức một phen. Thế nhưng khi đi tới đây mới thấy, thực sự cũng là..."
Anh có chút tiếc nuối nhìn xung quanh.
Jenny cũng có phần nhàm chán dựa vào trong ngực của anh, mặt không lộ chút hứng thú nào.
La Vân Hạo có chút kinh ngạc ngẩng đầu, nhìn về phía Trang Hạo Nhiên, nghĩ tập đoàn Hoàn Cầu cùng tập đoàn tài chính Hàn thị, cho tới bây giờ đều là nước sông không phạm nước giếng, hơn nữa vì cả hai tập đoàn là đều là những tập đoàn tài chính hiển hách, bá chủ của một phương, nếu là tổng giám đốc tập đoàn, anh hẳn phải biết rằng, bất luận kẻ nào cũng không dám đắc tội với tổng giám đốc Hàn thị...
Lý Chí Huyễn cười rộ lên, nhìn Trang Hạo Nhiên, nói: "Nghe vậy, xem ra Tổng giám đốc Trang phải là người thật biết hưởng thụ."
"Tôi chỉ muốn bảo bối của tôi vui vẻ..." Trang Hạo Nhiên lại đem Jenny ôm vào trong ngực, kêu nhân viên phục vụ, đưa đến một ly rượu đỏ, hết sức dịu dàng nâng ly, đưa đến bên môi của cô...
Jenny quyến rũ nhìn anh một cái, rồi mới nở nụ cười mê hoặc, chậm rãi cúi đầu nhấp một ngụm rượu đỏ, cô tức khắc nhíu mày, ngẩng đầu không vui nói: “ Đây là rượu gì vậy? Không biết rằng bản tiểu thư không phải là rượu đỏ trên năm mươi năm, thì không chạm đến sao?"
Mọi người vừa nghe lời này, tức khắc im lặng không dám lên tiếng.
"Được rồi, đừng nóng giận đừng nóng giận..." Trang Hạo Nhiên ngay lập tức đầy sủng nịch ôm cô vào trong lòng, mỉm cười, vỗ nhẹ phía sau lưng cô, nói: "Chúng ta đi thôi, trở về phòng, mở một chai "La Lomita" cho em uống. Được không?"
Lý Chí Huyễn sắc mặt có chút biến đổi.....!
Jenny quyến rũ động lòng người nhìn về phía anh, mỉm cười, nói: "Nhưng em thích uống Khang đế hơn..."
"... ..." Trang Hạo Nhiên cưng chiều ái muội nhìn về phía cô, liền nhẹ nhàng ôm lấy cô đi ra ngoài...
"Tổng giám đốc Trang xin dừng bước..." Lý Chí Huyễn đột nhiên nhìn về phía Trang Hạo Nhiên, nở nụ cười muốn giữ người.
Trang Hạo Nhiên hơi dừng bước lại, nhẹ ôm lấy Jenny, hơi nghi ngờ nhìn về phía anh ta.
"Người Trung Quốc có câu châm ngôn. Chính là rượu gặp tri kỷ ngàn chén cũng thiếu." Lý Chí Huyễn nhìn về phía Trang Hạo Nhiên cười rộ lên nói: "Phương tây cũng rất lãng mạn có câu "Rượu đỏ tặng giai nhân" như đã vừa nói, tối nay là để vui đùa , trở về sớm sẽ thật không có ý nghĩa rồi..."
Trang Hạo Nhiên nghe ra ý tứ trong lời nói này, nhưng vẫn không quá cảm thấy hứng thú nhìn về phía anh ta cười nói: "Lý thiếu gia chẳng lẽ có đề nghị gì tốt?"
Lý Chí Huyễn nghe xong, cười nói: "Thực ra thì cũng không có cái gì đề nghị gì đặc biệt, chỉ là nghe nói tiểu thư Jenny yêu thích Khang đế, ngược lại chỗ này của tôi lại có hai chai Khang đế 1945, vừa muốn mang về Hàn Quốc, không bằng đêm nay liền phối hợp với sòng bạc này, chúng ta đánh cược một phen?"
Trang Hạo Nhiên hai mắt lóe sáng, nhìn về phía anh ta cười rộ lên, kinh ngạc nói: "Đánh cược một phen?"
"Đúng! Đánh cược một phen! Mặc kệ ngài thua, hay ta thắng , chúng ta đều đưa ra rượu đỏ trân quý, khó có được duyên phận như thế này, chúng ta cùng chơi hết mình." Lý Chí Huyễn nhìn về phía anh, cười rộ lên nói.
Trang Hạo Nhiên hơi ngửa đầu, mặt không biến sắc chỉ là hơi cười nhìn anh ta.
"Nếu là đánh cược!" Jenny nhích tới gần trong lòng Trang Hạo Nhiên, lại quyến rũ nhìn về phía anh, ánh mắt chợt lóe, mang theo vài phần khiêu khích bướng bỉnh, nói: "Như vậy... Một chai sẽ không đủ cho chúng ta chơi rồi ! !"
"Hai chai Khang đế 1945! !" Lý Chí Huyễn tức khắc nhìn về phía Trang Hạo Nhiên, tươi cười nói!
Trang Hạo Nhiên cùng Jenny vừa nghe xong, hai tròng mắt thâm thúy nhẹ chớp, cùng nhau nở nụ cười.