Hào Môn Tranh Đấu I: Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám Đốc

Chương 6: Nam một bên, nữ một bên



Xe cảnh sát rú còi dừng lại trước cửa quán bar! Hiệu suất làm việc thật nhanh chống a!

Mấy viên cảnh sát từ trong xe cảnh sát bước nhanh ra ngoài, vọt vào trong quán bar, giơ lên lệnh khám xét, kêu to: "Một bên nam, một bên nữ! Đứng ngay ngắn cho tôi, chúng tôi nhận được tin báo nói nơi này có người bị xúc phạm! Còn nói có người hút ma túy và bạch phiến!"

Khách trong quán bar, mọi người cũng sững sờ chia ra đứng hai bên quầy bar, thì thầm to nhỏ.

Lúc này, Tương Cầm từ trong phòng nghỉ ngơi đi ra, ngây ngốc nhìn bầu không khí quán bar lúc nảy còn náo nhiệt mập mờ mê tình, bây giờ đột nhiên mở ra đèn cường quang, chiếu rọi khắp cả đại sảnh, thậm chí cô nhìn thấy có mấy viên cảnh sát bước nhanh đi lên lầu, trong lòng của cô chợt lạnh, liền hỏi đồng nghiệp bên cạnh: "Xảy ra chuyện gì?"

Đồng nghiệp nhỏ giọng nói với cô: "Đường Khả Hinh báo cảnh sát, nói có người vô lễ với cô ấy, còn nhìn thấy khách hút ma túy và bạch phiến!"

Con ngươi Tương Cầm trừng lớn, hít vào một hơi lạnh, lập tức ngẩng đầu lên, thấy cảnh sát bước nhanh vào một phòng VIP, cô đột nhiên có một loại dự cảm xấu, la hoảng lên: "Không phải là phòng VIP bạch kim chứ?"

"Hình như là thế. . . . . ." Đồng nghiệp thở dài nói.

Vẻ mặt của Tương Cầm chìm xuống, bất đắc dĩ khóc nói: "Lần này là bị người sờ mông hay kéo bàn tay nhỏ bé hả? Có vặn gảy đầu ngón tay của người ta hay không?"

Đồng nghiệp nghe xong vẻ mặt cũng bất đắc dĩ không nói, ôm khay ngẩng đầu nhìn. . . . . .

"Ra ngoài! !" Mấy viên cảnh sát đi tới cửa phòng, liếc nhìn vào trong, nói to!

Rốt cuộc Đường Khả Hinh có chút tỉnh táo, ngượng ngùng đi ra khỏi phòng, hai bím tóc đã bị kéo bung, rối loạn giống như một bà điên, quả thật đôi môi sưng đỏ, thậm chí bị rướm máu, tay áo sơ mi trắng phía bên trái đã bị xé một mảng lớn, lộ ra da thịt trắng nõn, trong ngực ôm tây trang đoạt lấy được từ chỗ Tưởng Thiên Lỗi, không biết che cái gì.

Tương Cầm nhìn thấy bộ dáng đáng chết của Đường Khả Hinh, liền hận nghiến răng nghiến lợi nói: "Thật là không ngày nào để cho người ta yên ổn! !"

"Tưởng Tiên Sinh. . . . . . Mời. . . . . ." . Quản lý quán bar hoảng sợ đến sắc mặt trắng bệch, khom người từng bước từng bước thối lui khỏi cửa phòng, chờ đợi.

Lầu dưới, tân khách nghe quản lý gọi mời Tưởng Tiên Sinh, vẻ mặt kinh ngạc, không thể tin ngẩng đầu nhìn về phía cánh cửa phòng, nhỏ giọng nói: "Không thể nào đâu?"

Tương Cầm và đồng nghiệp cũng khiếp sợ ngẩng đầu nhìn.

Tưởng Thiên Lỗi lại thật sự ở trong từng trận ánh mắt kỳ dị, mặt lạnh, mặc áo sơ mi trắng, quần tây đen, hiên ngang đi ra khỏi phòng, liếc mắt nhìn Đường Khả Hinh.

Vẻ mặt Đường Khả Hinh khiêu khích nhìn Tưởng Thiên Lỗi, không sợ!

Tưởng Thiên Lỗi nhìn bộ dáng của cô, chậm rãi gật đầu một cái, vẫn phong độ tao nhã đi xuống cầu thang, ba viên cảnh sát đi theo phía sau! Tất cả vệ sĩ và ba người thư ký cũng đứng ở dưới lầu, căng thẳng bảo vệ!

"Hai người theo tôi về bót cảnh sát một chuyến, lấy khẩu cung!" Cảnh sát nói xong, liền dẫn hai người bọn họ đi ra ngoài, giống như minh tinh đi bộ trên đại lộ.

"Tưởng Tiên Sinh. . . . . ." Thư ký lập tức tiến lên phía trước nói: "Chúng tôi đã báo cho luật sư, trực tiếp đi tới bót cảnh sát rồi."

"Không cần" dường như Tưởng Thiên Lỗi đã dự tính đi ra ngoài, Đường Khả Hinh cũng nhanh chóng ôm chai rượu đỏ giấu trong tây trang của Tưởng Thiên Lỗi, muốn đi ra quán bar, nhưng nhìn thấy mấy người đàn ông áo đen theo dõi mình, đang đứng ở chỗ tối, nghi ngờ nhìn mình chằm chằm, hai mắt của cô chợt lóe lên, bước nhanh ra khỏi quán bar, nhìn thấy chiếc xe cảnh sát bắt phạm nhân, đi thẳng ra cửa sau, cô giống như một trận gió thổi qua bên cạnh tất cả mọi người, nhảy lên xe!

Tưởng Thiên Lỗi và cảnh sát cùng nhau dừng bước nhìn cô!

Đường Khả Hinh giống như không biết mình ngồi nhầm xe, còn ho khan một tiếng, ôm chặt chai rượu đỏ, hít mũi một cái, liếm liếm đôi môi mình bị cắn sưng!

Viên cảnh sát bất đắc dĩ đi tới bên xe, nhìn thấy Đường Khả Hinh rúc vào bên trong một góc tối giống như phạm nhân, anh ta buồn cười nói: "Cô gái! Xe này dành cho phạm nhân, không phải để cho cô ngồi, chiếc xe ở phía sau. . . . . . mới dành cho người báo cảnh sát ngồi!"

"Tôi ngồi cùng với anh ta!" Đường Khả Hinh biết Tưởng Thiên Lỗi là một người có tiếng tăm, đi theo phía sau anh ta nhất định không sai!

Cảnh sát vừa nghe xong, có chút kỳ quái xoay đầu lại nhìn Tưởng Thiên Lỗi.

Đến lúc này, Tưởng Thiên Lỗi vẫn bình tĩnh, giống như không có việc gì xảy ra, vô cùng phong độ tự nhiên lên xe cảnh sát, ngồi đối diện Đường Khả Hinh, hai mắt lạnh lùng nhìn cô.

"Nhìn cái gì vậy? Chưa từng thấy mỹ nữ à?" Đường Khả Hinh lập tức nhẹ vén mấy sợi tóc xốc xếch trên trán mình, quay đầu đi, cố ý nhìn phong cảnh xinh đẹp phía ngoài xe! Thật ra trái tim đang nhảy phanh phanh!

Tưởng Thiên Lỗi lạnh lùng đột nhiên cười một tiếng, bình tĩnh ôm vai ngồi yên nhắm lại hai mắt!

Cửa phịch một tiếng, đóng lại chặt kín! !

Cảnh sát nhanh chóng lái xe chạy tới bót cảnh sát!

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv