“Tô Thần là anh em của anh, Lăng Mạt Mạt em đừng quên, em là người phụ nữ của anh!”
Lăng Mạt Mạt lảo đảo lùi về sau từng bước, tay cô run rẩy nắm chặt, cố gắng bình tĩnh, mặt cô có hơi tái nhợt, ánh mắt hoảng sợ.
Lý Tình Thâm nhìn cô, nhắm chặt mắt, thu lại sự tàn bạo toàn thân tỏa ra, để mình tỉnh táo lại, mới mở miệng, giọng nói dịu dàng hơn nhiều, “Anh nghĩ, em vẫn còn nhớ, chuyện phát sinh giữa hai chúng ta.”
Cô nhớ, cô làm sao sẽ không nhớ,
Chuyện giữa cô và anh, cô đều nhớ rất rõ ràng.
Cũng bởi vì cô nhớ rất rõ ràng, trong một năm này cô mới có thể, cả ngày lẫn đêm cô đều đau khổ giãy giụa trong nhung nhớ vượt qua.
Mỗi ngày thoạt nhìn cô không khác người bình thường, nhưng mà, không có ai biết, trong lòng cô khổ sở đến mức nào, không có ai biết, trong đêm khuyu cô đã khóc biết bao nhiêu lần.
“Bây giờ em ở bên cạnh A Thần, nếu như có một ngày, cậu ta biết bạn gái của cậu ta lên giường cùng đại ca của cậu ta, em nghĩ cậu ta sẽ đối mặt với anh thế nào? Anh làm sao có thể đối mặt với cậu ta được chứ?” Giọng Lý Tình Thâm nhẹ nhàng, bởi vì nói những lời này, mà cứng rắn hơn.
Lý Tình Thâm cảm thấy cục diện bây giờ, phát triển thật sự không ngờ, phát triển khiến người ta dở khóc dở cười!
Anh em của anh và người phụ nữ của anh trở thành bạn bè trai gái ở ngay trước mặt anh!
Lăng Mạt Mạt bị lời nói của Lý Tình Thâm dọa sợ, cô cảm thấy tim mình giống như bị dao găm đâm qua, máu tươi đầm đìa, cô miễn cưỡng ổn định thân thể mình, ngẩng đầu lên, nhìn chằm chằm Lý Tình Thâm: “Thật xin lỗi, em không biết Tô Thần là Tô thiếu gia tập đoàn Bạc Đế.”
Lý Tình Thâm càng nghĩ càng cảm thấy phiền não, nụ cười trên mặt anh có hơi lạnh lùng, bỗng nhiên cắt đứt lời nói không có sức lực của Lăng Mạt Mạt: “Anh em bọn anh cho dù có quan hệ tốt, nhưng còn chưa đến mức chia xẻ một người phụ nữ!”
Lời nói sắc bén làm Lăng Mạt Mạt suýt chút nữa đứng không vững.
Lời nói của anh hàm ý quá rõ ràng, vợ của bạn bè không thể bắt nạt, anh và Enson là bạn bè, cô và Enson lên giường, anh và Enson là bạn bè, anh và Enson cùng chia sẻ một người phụ nữ.
Hơn nữa cô, anh, và Enson, Lý Tình Thâm anh còn là người thứ ba.
Nếu như anh biết sự thật, anh sẽ không để bạn bè của mình yêu người phụ nữ của mình, còn cùng bạn bè của mình thân mật cùng với một người phụ nữ, ý nghĩ này đau lòng sao?
Nếu như Enson cũng biết sự thật này, anh tốt với cô gái bạn bè yêu, anh còn cùng với cô gái đó lên giường, đây có được coi là phản bội hay không?
Trong lòng Lăng Mạt Mạt tràn đầy sợ hãi và luống cuống, thậm chí cô không dám nhìn dung mạo khuynh thành gần trong gang tấc, trong lòng cô chán ghét và hận chính mình!
Đều tại cô, chính vì cô hoa tâm, lại đi yêu Lý Tình Thâm!
Cô không thể để cho Enson và Lý Tình Thâm biết chuyện này, cô có lỗi với hai người bọn họ, không thể làm ảnh hưởng tình bạn giữa hai người, để bọn họ trở mặt thành thù!
Lăng Mạt Mạt vốn định giải thích cho Lý Tình Thâm, mình chỉ giúp Tô Thần trấn an mẹ anh ta, nhưng bây giờ, bởi vì những ý nghĩ này, cô lựa chọn im lặng.
Lý Tình Thâm nhìn Lăng Mạt Mạt cúi đầu, cô gái bởi vì anh chân tay hơi luống cuống, làm anh đau lòng, cái loại đau lòng này vốn định trách cứ nhưng không thể chỉ trích ra ngoài, cuối cùng chỉ thở dài một tiếng, giọng nói mềm mại hơn rất nhiều, nhẹ giọng hỏi: “Mạt Mạt, một năm nay, em có khỏe không?”
Lăng Mạt Mạt không nghĩ đến thái độ của Lý Tình Thâm bỗng nhiên thay đổi như vậy, Lăng Mạt Mạt ngẩng đầu, nhìn anh, hơi ngẩn người, một lúc lâu sau, mới nhẹ nhàng nở nụ cười nhàn nhạt, nói: “Rất tốt.”
“Bỗng nhiên nhớ đến muốn đi học sao?” Lý Tình Thâm tiếp tục hỏi, giọng điệu rất bình tĩnh, giống như bình thường.
Lăng Mạt Mạt phát hiện mình rất nhớ có thể cùng anh đối mặt nói chuyện đơn giản như vậy.
Cho dù cô biết chỉ được một lát, nhưng cô muốn tương lai mình có thể lưu lại một chút xíu tốt đẹp trong kí ức của anh, cô muốn cùng anh nói chuyện một lát.
Vì vậy, Lăng Mạt Mạt hít một hơi thật sâu, lộ ra vẻ mặt dịu dàng, dịu dàng nói: “Cũng không tệ lắm, trình độ học vấn không có, lúc ấy thôi học vẫn còn một năm, cũng không biết tại sao, hiệu trưởng trường đại học bỗng nhiên gọi điện đến, nói em quay về trường tiếp tục học, em suy nghĩ một chút, trình độ học vấn rất quan trọng, vì vậy quay về.”
Lý Tình Thâm gật đầu một cái, cô quay về thành phố X học đại học, là do một tay anh an bài.
Lăng Mạt Mạt nhìn Lý Tình Thâm không có nói chuyện, cắn cắn môi dưới, liền cười hỏi: “Thế còn thầy? Một năm qua thầy sống có tốt không?”
Ánh mắt Lý Tình Thâm sáng ngời nhìn Lăng Mạt Mạt, một lúc lâu sau, anh mới lắc đầu một cái, không nhẹ không nặng trực tiếp mở miệng: “Không tốt.”
Anh nói anh sống không tốt.
Nụ cười trên mặt Lăng Mạt Mạt thu lại, hơi đau lòng: “Tại sao? Gặp phiền toái à?”
Sau khi hỏi, Lăng Mạt Mạt lại cảm thấy, Lý Tình Thâm có thể gặp phiền toái gì chứ? Trên thế giới này, anh muốn cái gì làm cái gì, có thể không chiếm được không làm được sao?
Ánh mắt Lý Tình Thâm vẫn như cũ nhìn chằm chằm Lăng Mạt Mạt, giọng nói anh thong thả và từ tốn: “Bởi vì anh không thể quên được một người!”
Tim Lăng Mạt Mạt bỗng dưng đập thật nhanh, cô giống như biết tiếp theo Lý Tình Thâm sẽ nói cái gì, ánh mắt hốt hoảng, chuyển đề tài, nói: “Một năm nay thầy đều ở đây sao?”
Lý Tình Thâm chỉ nhìn chằm chằm cô, không trả lời.
Lăng Mạt Mạt cảm thấy ánh mắt anh giống như mang theo lửa, làm toàn thân cô nóng lên, cô nhịn không được cúi đầu, giữ bình tĩnh nói, “Thầy, lần này người quay về nước là vì qua mùa xuân sao?”
Thật lâu, Lăng Mạt Mạt cũng không nghe được Lý Tình Thâm nói chuyện, cô lại ngẩng đầu lên một lần nữa, lại thấy Lý Tình Thâm mở miệng hỏi: “Tại sao không hỏi anh không thể quên được người kia là ai? Tại sao không hỏi anh tại sao lại quay về nước?”
Tốc độ tim Lăng Mạt Mạt bỗng nhiên dừng lại.
Ánh mắt Lý Tình Thâm nhìn cô, nói: “Anh không thể quên được người kia là Lăng Mạt Mạt, anh bởi vì cô ấy mà quay về nước.”