Lý Tình Thâm gật đầumột cái, thân thể hơi di chuyển, một bộ ưu nhã thong dong, nhìn chằmchằm Lăng Mạt Mạt, chậm rãi mở miệng: “Năm 1921 Haagen-Dazs được ra đờitại đây.”
“Mà đây là ngôi biệt thự của Reuben Master, Reuben Master là cha của Haagen-Dazs.”
“Reuben Master là người Ba Lan, sau lại di dân đến nước Mĩ, lúc đầu bán nướctrái cây ở ở Newyork, sau đó trải qua một thời gian dài phát triển, donhiều video đăng việc thêm chất bảo quản, khiến chất lượng của kem không còn như trước.”
“Reuben Master đã mang chí nguyện to lớn, muốnsáng chế ra kém chất lượng thiên nhiên tinh khiết cao cấp, sau đó thìthành Haagen-Dazs bây giờ chúng ta ăn.”
Giọng Lý Tình Thâm cực kỳ dễ nghe, yên tĩnh giảng thuật cho Lăng Mạt Mạt từ đầu tới cuối vầ kem Haagen-Dazs.
Lăng Mạt Mạt vừa ăn Haagen-Dazs, vừa nghe Lý Tình Thâm nói, thỉnh thoảng côngẩng đầu lên liếc mắt nhìn Lý Tình Thâm, sau lưng của anh là ánh mặttrời to lớn, sáng rỡ không thể giải thích, trong nháy mắt đó, Lăng MạtMạt cảm giác mình đã đưa thân vào trong mộng cảnh.
“KemHaagen-Dazs là một kiệt tác, tất cả mọi người đồn đại, xe hơi cóRolls-Royce, kem có Haagen-Dazs, dĩ nhiên, để cho người ta sợ hãi thancũng là mấy câu quản cáo kinh điển của Haagen-Dazs,, câu thứ nhất làmỗi phút có em, mỗi phút có yêu.”
Lý Tình Thâm ngưng mắt nhìn ánh mắt Lăng Mạt Mạt trở nên cực kỳ đen nhánhgiọng nói của anh, từ từ cóchút trở nên thâm tình: “Câu thứ hai là tại thời điểm lơ đãng cuối cùng, mang cho em một phần cẩn thận quan tâm nhất.”
Sau khi Lý Tình Thâm nói đến đây, bất chợt dừng lại một chút, một lúc lâu, anh mới tiếp tục mở miệng nói: “Mà một câu cuối cùng”
Lăng Mạt Mạt nghe được Lý Tình Thâm bất chợt dừng lời nói lại, liền ngẩng đầu lên, nhìn Lý Tình Thâm, “Hả?”
Lý Tình Thâm nhìn chằm chằm vào ánh mắt của Lăng Mạt Mạt trở nên có chútnóng bỏng, mở miệng một lần nữa: “Chính là lời quảng cáo Haagen-Dazs ởTrung quốc, cũng là hay nhất”
Lăng Mạt Mạt nghe được câu quảngcáo Haagen-Dazs ở Trung quốc, nhất thời mặt mày tươi cười, mở miệng cắtđứt lời Lý Tình Thâm trước: “Cái này em biết!”
Lăng Mạt Mạt nghiêng đầu một chút, cắn cái muỗng, không kịp chờ đợi nói: “Yêu em, thì mời em ăn Haagen-Dazs!”
Trong phút chốc, đấy mắt Lý Tình Thâm trở nên cực kỳ sáng ngời, anh khóa chặt ánh mắt của Lăng Mạt Mạt, bên trong lóe ra một sự mê ly và khắc sâu côkhông đọc hiểu, khe khẽ gật đầu, giọng điệu thâm tình rõ ràng lặp lạilời Lăng Mạt Mạt đã nói một lần nữa: “Yêu em, thì mời em ănHaagen-Dazs.”
Lăng Mạt Mạt rất ít nhìn thấy như vậy, có thể đượcxưng tụng, Lý Tình Thâm thâm tình chân thành, trong nháy mắt đó, cô nhìn ánh mắt của anh, bất chợt thì trở nên hơi mơ màng.
Lý Tình Thâm vẫn ngưng mắt nhìn Lăng Mạt Mạt như cũ, đáy mắt anh lưu chuyển dịu dàng sáng rỡ.
Cho nên khi đếnNewyork, chỉ là muốn mang cô tới quê của Haagen-Dazs, mời cô ăn Haagen-Dazs một lần.
Bởi vì, yêu em, thì mời em ăn Haagen-Dazs.
Bốn mắt hai người giao tiếp hồi lâu, mãi cho đến khi kem trước mặt Lăng Mạt Mạt có chút tan chảy.
Lúc này Lý Tình Thâm mới nhẹ nhàng di chuyển thân thể, tóc Lăng Mạt Mạtthật dài rũ xuống tới Haagen-Dazs, lây dính một chút kem, anh liền tựnhiên đưa tay ra, nhẹ nhàng cầm khăn giấy lau đi, đã quấy rầy Lăng MạtMạt vẫn đờ đẫn như cũ.