Edit: Tuyết Nguyệt Lam
Một tuần sau, cuối cùng Mộ Tử Duệ cũng không thể đợi cho Giang Dĩ Mạch trở về. Đành phải thu dọn hành lý đến sân bay.
Đường Hân sợ anh ta lại như con thiêu thân, bảo quản gia tự mình đưa anh ta đi, nhất định phải nhìn thấy anh ta lên máy bay, còn phải đợi máy bay cất cánh sau đó mới có thể rời khỏi.
Giang Mỹ Kỳ ăn mặc trang điểm xinh đẹp, quả thật xinh đẹp hơn bình thường rất nhiều lần.
Giang Gia Kiệt ngồi ở trên ghế sofa cầm một quyển tạp chí mỹ nữ xem, thỉnh thoảng mắt lé qua nhìn Giang Mỹ Kỳ ngay cả đi đường cũng phong tình vạn chủng.
"Chị, chị lại phát xuân đó hả?"
Giang Mỹ Kỳ cầm túi xách đập Giang Gia Kiệt: "Miệng chó phun không ra ngà voi!"
Giang Gia Kiệt dơ tay cản lại: "Chị, chị cẩn thận một chút, chị không giống người có thai năm tháng chút nào." Nhìn cẩn thận: "Chị, bụng chị hình như nhỏ hơn hay sao ấy?"
Lúc này Thiệu Thiến đúng lúc xuất hiện, nhìn con gái: "Kỳ Kỳ, sao con lại ăn mặc như vậy? Mau đi thay quần áo bà bầu đi."
"Mẹ, mấy bộ đồ đó khó coi chết đi được, con không muốn mặc."
"Con cứ như vậy thì ai sẽ tin con có thai năm tháng? Mau đi vào thay, ngộ nhỡ bị Hạo Thiên phát hiện..."
"Ba tháng nữa con cũng không sinh được con, sớm muộn gì anh ta cũng biết." Thời điểm Giang Mỹ Kỳ nhắc tới Đường Hạo Thiên, rõ ràng không nhiệt tình giống như trước.
"Chị, chị và anh Hạo Thiên cãi nhau hả ?" Giang Gia Kiệt hỏi: "Hả, không đúng, mấy ngày nay mỗi ngày chị đều ăn mặc trang điểm xinh đẹp ra ngoài, chẳng lẽ không phải đi gặp anh Hạo Thiên?"
Từ trong lời nói của con trai, Thiệu Thiến bắt được tin tức mấu chốt, nhìn Giang Mỹ Kỳ: "Kỳ Kỳ, con và Hạo Thiên rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"
Có một số việc Giang Mỹ Kỳ cũng gạt cả mẹ cô ta, cô ta suy nghĩ nói: "Hạo Thiên căn bản là không muốn cưới con, mỗi lần con muốn anh ta dẫn con đi gặp ba mẹ anh ta, anh ta đều từ chối, còn nói chờ con sinh con xong rồi hãy đi, căn bản anh ta không dám nói chuyện với ba mẹ anh ta. Thật sự con chưa gặp người đàn ông nào hèn nhát như vậy!"
Giang Mỹ Kỳ khinh thường nói: "Nếu anh ta không phải người thừa kế duy nhất của nhà họ Đường, con đã quăng anh ta từ sớm rồi!"
"Kỳ Kỳ!" Thiệu Thiến trách cứ hô một tiếng: "May mắn ba con không ở nhà, nếu để cho ba con nghe thấy, xem ba con giáo huấn con như thế nào!"
"Con làm cái gì hả? Sao lại giáo huấn con?"
"Con còn nói?" Thiệu Thiến có chút bất mãn: "Nếu không phải con lừa gạt bọn họ nói mang thai, con cho ràng ba con ông ấy sẽ đồng ý để Giang Dĩ Mạch thay con gả cho thằng ngốc nhà họ Mộ kia hay sao?"
"Nhà họ Mộ nỗi danh là nhà giàu có, có thể làm lũng đoạn cả làng giải trí, con tặng nhà chồng tốt như vậy cho cô ta, con còn không vừa ý cái gì?"
"Kỳ Kỳ!" Thiệu Thiến bất mãn quát lớn một tiếng.
Lúc này Giang Gia Kiệt mới mở miệng: "Vậy sao giờ chị còn không lấy chồng!"
"Rốt cuộc, em có còn là em trai của chị hay không? Sao lại nói đỡ cho Giang Dĩ Mạch!"
Tuy đối ngoại, bọn họ luôn luôn đoàn kết, nhưng bên trong lại thường xuyên cãi nhau tranh chấp như vậy.
Kỳ thật Giang Gia Kiệt cũng không thích người chị này, biết rõ anh Hạo Thiên là vị hôn phu của Giang Dĩ Mạch, mà cô ta lại vẫn cố ý quyến rũ, không mang thai lại lừa gạt bọn họ nói mang thai, mà trong mắt trừ tiền bạc và lời ích của cô ta ra thì những cái khác đều không tồn tại.
Lần trước ở nhà họ Mộ, cậu ta bị Mộ ngốc nghếch đánh cho gần chết, cô ta liền đứng sang một bên cũng không giúp cậu ta.
“Chị, chị thật sự là được tiện nghi lại còn khoe mẽ!"
"Giang Gia Kiệt..."
"Được, các đứa đừng ầm ĩ nữa, vì Giang Dĩ Mạch mà lại cãi nhau hả!" Thiệu Thiến quát lớn.
Giang Mỹ Kỳ bất mãn: "Mẹ, mẹ chỉ che chở Gia Kiệt!"
"Khi nào thì mẹ che chở Gia Kiệt hả? Lại nói, nó là em ruột của con, con không thể nhường nó một chút được hay sao? Thời điểm Giang Dĩ Mạch khi dễ con, em trai con đều ra mặt bảo vệ con, con nhìn lại chính con đi!"
"Con cũng đâu cần nó ra mặt!"
Vẻ mặt Giang Mỹ Kỳ khinh thường nói trêu chọc khiến Giang Gia Kiệt nổi trận lôi đình: "Chị, chị nói cái gì?"
"Kỳ Kỳ, con hơi quá đáng rồi đó, con có thể nói như vậy à? Gia Kiệt giúp con như thế, con lại như vậy, Gia Kiệt sẽ thất vọng đau khổ?" Thiệu Thiến trách cứ Giang Mỹ Kỳ, sau đó nói với Giang Gia Kiệt: "Gia Kiệt, con về phòng con trước đi..."
"Mẹ, mẹ cũng không có tư cách gì nói con, năm đó không phải chính mẹ đã đào góc tường của bạn thân nên mới có ngày hôm nay hay sao!" Giang Mỹ Kỳ tranh luận.
Lần này Thiệu Thiến thật sự bị con gái chọc tức rồi: "Kỳ Kỳ, con nói chuyện với mẹ như vậy sao?"
"Ai bảo mẹ giáo huấn con trước!"
"Đó còn không phải bởi vì con làm việc có vấn đề, mẹ chỉ có lòng nhắc nhở con!"
"Con có vấn đề ở chỗ nào hả?"
"Con ranh này!" Thiệu Thiến bất mãn nhìn Giang Mỹ Kỳ: "Con ắn mặc như vậy, nếu để cho Hạo Thiên nhìn thấy, hôn sự của hai đứa sẽ thất bại triệt để, còn ba con nếu biết con tính kế ông ấy, còn không bị con làm cho tức chết hay sao!"
"Đường Hạo Thiên căn bản là không nghĩ tới cưới con, anh ta là một kẻ hèn nhát!"
"Nếu như con sinh con xong, nó sẽ nói chuyện với ba mẹ nó, cho nên nó mới có thể..."
"Con lại không mang thai, sao sinh?"
"Hai đứa ở cùng một chỗ thời gian dài như thế, sao không thể sinh một đứa chứ? Chỉ cần có con..."
"Là Đường Hạo Thiên vô dụng, sinh hài tử cũng không phải chuyện của một mình con." Hiện tại Giang Mỹ Kỳ nhắc tới Đường Hạo Thiên sẽ có vẻ mặt khinh thường.
Thiệu Thiến nhìn ra manh mối: "Con và Hạo Thiên có phải hay không lại cãi nhau rồi hả?"
Giang Mỹ Kỳ không nói lời nào.
"Con ăn mặc như vậy là muốn đi gặp ai?" Thiệu Thiến liếc thấy không thích hợp: "Đừng nói dối mẹ, con không lừa được mẹ đâu!"
Giang Mỹ Kỳ do dự, nói: "Đi sân bay tiễn Mộ Tư Duệ."
"Con ở cũng một chỗ với Mộ Tư Duệ từ bao giờ?" Thiệu Thiến kinh ngạc, Giang Gia Kiệt cũng đặc biệt mở to hai mắt vểnh tai nghe kỹ.
"Con không có thời gian, sắp không kịp rồi." Giang Mỹ Kỳ chuyển hướng đề tài liền đi.
"Không được đi!" Thiệu Thiến ngăn Giang Mỹ Kỳ lại: "Muốn đi trước hết thay quần áo bà bầu."
"Mẹ!"
"Con nghe mẹ nói, không có sai." Thiệu Thiến ý vị thâm trường.
Giang Mỹ Kỳ vẫn không muốn, Thiệu Thiến còn nói: "Kỳ Kỳ, ba con và Hạo Thiên đều biết chuyện con mang thai, nếu con muốn ở cùng một chỗ với Mộ Tử Duệ, trước hết phải nghĩ biện pháp để cái thai trong bụng con biến mất!"