Chuyện hai người
PN1: Nhất kiếm chung tình
E&B: Strangers Ex
Hôm nay Diêm Thiếu Liệt đi cùng với Thuỷ Ân Trạch tham gia một hoạt động, Diêm Thiếu Liệt chủ yếu là đi cùng, nhân vật chính vẫn là Thuỷ Ân Trạch. Địa vị của Thuỷ Ân Trạch tại giới giải trí ngày càng tiến cao hơn, trừ bỏ bản thân y vốn ít có scandal, cũng bởi vì Thuỷ Ân Trạch vô cùng nhiệt tình làm công ích.
Đương nhiên rất nhiều hoạt động công ích cũng rất thích mời y trình diện, nguyên nhân à, hoạt động bên ngoài Thuỷ Ân Trạch luôn là thu tiền, hơn nữa còn là thu không ít, nhưng bởi vì có một ông chồng vô cùng khôn khéo tồn tại, cho nên hai người bọn họ đối với hoạt động công ích rất là soi mói. Việc cầm tiền tham dự hoạt động thì y nhất định sẽ trình diện, còn sẽ mang theo một ông chồng, nếu như là treo đầu dê bán thịt chó, tốn tiền mời y đi y cũng sẽ không đi.
Về phần các chủ sự kiện vì sao lại có nỗi lòng này với y, nguyên nhân cũng rất thực tế, y có một ông chồng vô cùng sủng mình lại còn rất chịu bỏ tiền cho mình. Diêm Thiếu Liệt đối với các hoạt động quyên tiền bên ngoài của vợ là mạnh mẽ ủng hộ, tuy rằng vợ nhà mình quyên tiền, những cũng sẽ không vô cớ quyên tiền không có mục đích, tiền của anh chỉ có thể tiêu trên người cần nhất, anh đã có năng lực trợ giúp người khác, có năng lực làm cho vợ mình thu được cả lợi lẫn danh, anh cớ sao mà không làm đâu?
Mà hoạt động ngày hôm nay, tuy nói không có dính líu nhiều đến việc quyên tiền, nhưng đây đúng thực là hoạt động công ích. Đây là hoạt động công ích do chính phủ liên kết với tổ chức công ích phát động vì xã hội, đề nghị người dân thường xuyên rèn luyện thể dục thể thao, giảm bớt tỉ lệ thân thể béo phì, Thuỷ Ân Trạch lại là đại sứ của hoạt động lần này.
Hôm nay Thuỷ Ân Trạch mặc một bộ quần áo thể thao nhẹ nhàng, vừa vặn bám sát chủ đề của hoạt động công ích lần này. Mà trong hoạt động cũng ngồi một ít đại biểu mập mạp, bọn họ sẽ kể lại những tình huống mà họ tự trải qua.
Có một cô gái khuôn mặt mủm mỉm kể lại câu chuyện tình của mình, cô đã từng vô cùng ân ái với bạn trai, đã đến mức độ nói đến việc hỏi cưới, cha mẹ hai bên cũng đã gặp mặt nhau, mấy năm trước cô bởi vì áp lực công việc quá lớn, bắt đầu rượu chè ăn uống quá độ, cân nặng cũng thẳng tắp bay lên, trong vòng một năm cô từ 100kg tăng thành 180kg, trên màn ảnh lớn tại sân khấu còn chiếu ảnh chụp trước khi cô béo lên, thật sự là một cô gái rất xinh đẹp.
Cô gái nói cũng từ sau khi mình biến thành mập mạp, bạn trai của cô bắt đầu dần dần xa lánh cô, vốn là đang nói chuyện kết hôn cũng bị mắc cạn. Sau đó trong một lần vô tình cô gái phát hiện bạn trai ngoại tình, mà đối phương là một cô gái có dáng người gầy mỏng, chàng trai nói anh ta là yêu cô, nhưng anh ta thật sự không thể chịu đựng được một cô bạn gái nặng tới 180kg, anh ta sợ người khác nhìn thấy mình mang theo cô ra ngoài sẽ bị chê cười mình, bởi vì sẽ làm anh ta mất mặt, cô gái nói đến chỗ này thì nước mắt tràn ra rơi xuống.
Khán giả dưới sân khấu nghe cũng là sôi nổi trách cứ chàng trai kia, cảm thấy anh ta thật quá đáng, hành vi đã đủ tổn thương người thì thôi đi còn nói liên tục lời tổn thương người khác như vậy, quả thật không thể tha thứ.
Diêm Thiếu Liệt cau mày, cũng không biết cô gái này có nói thật hay không, anh lại thực sự tin tưởng câu chuyện của cô gái này, nhưng tình huống có phải giống như lời kể không thì không chắc. Anh đi cùng với Thuỷ Ân Trạch tham dự rất nhiều loại hoạt động, mặc dù hoạt động mang ý nghĩa tốt, thế nhưng vì để thu hút người chú ý cũng cần không ít mánh lới lăng xê, đương nhiên hoạt động như vậy ít nhất là không biết dùng mánh lới lừa gạt người.
Nói xong những lời này, cuối cùng cô gái nói: “Thật sự thì tôi cũng không phải không hiểu ý nghĩ của anh ấy, ngày trước tôi cũng là một người rất hư vinh, nếu muốn cùng anh ấy đi ra ngoài dạo chơi gì đó, luôn sẽ yêu cầu anh ấy ăn mặc thể diện một chút, cũng sợ anh ấy làm mất mặt mũi của tôi, không nghĩ tới bây giờ chuyện giống vậy lại xảy ra tại trên người mình.”
Nhìn xuống phản ứng của các khác giả bên dưới, cô gái tiếp tục nói: “Tôi kể chuyện này chỉ là muốn nói cho mọi người biết béo phì là một vấn đề thực nghiêm trọng, tôi tin mỗi một người béo phì đều gặp phải đủ loại vấn đề và rắc rối trong cuộc sống. Có lẽ cũng có người đang trải qua những gì tôi đã trải qua, chúng ta phải học yêu bản thân mình. Đương nhiên, tôi không đề nghị dùng các loại thuốc giảm cân gì đó, không nói nguy hiểm mà chỉ nói về sức khoẻ của bản thân sẽ không tốt. Thời điểm ban đầu tôi giảm cân cũng dùng đủ loại thuốc, mới bắt đầu thì còn tốt sau đó đều xảy ra tình trạng bắn ngược. Cuối cùng bác sĩ đề nghị tôi vận động để giảm béo, hiện tại tôi nặng 150kg, cho nên tôi hy vọng mọi người bình thường vận động thể dục thể thao nhiều hơn. Trừ bỏ tốt cho vóc dáng còn giúp chúng ta khoẻ mạnh, càng sẽ đối với người xung quanh ta có ảnh hưởng lớn!”
Cuối cùng là tiếng vỗ tay vang lên nhiệt liệt, Diêm Thiếu Liệt cũng theo mọi người cùng nhau vỗ tay. Sau lại đi tới vài vị bị bệnh béo phì, bọn họ từng người kể lại những rắc rối mà béo phì mang đến cho mình, cũng bởi vì thân thể béo phì mà cuộc sống có biết bao nhiêu điều không tiện.
Sau cùng người chủ trì hỏi Thuỷ Ân Trạch, “Ân Trạch, làm một minh tinh như anh nhất định luôn phi thường chú trọng dáng người đúng không?”
Thuỷ Ân Trạch cười nói: “Đúng vậy, vì muốn lên ống kính có hiệu quả tốt hơn, bình thường diễn viên luôn sẽ đặc biệt chú ý điều này.”
“Kỳ thật làm minh tinh cũng rất vất vả, nhìn thấy món ăn mình thích mà lại không dám ăn là một sự kiện rất thống khổ đi?”
“Ha hả… Tôi chính là cật hoá điển hình, cho nên tôi bình thường không có khống chế ẩm thực, nhất là lúc đối mặt với món ăn mình thích lại càng không thể khống chế bản thân, cho nên vì bảo trì vóc dáng tôi đều phải tăng cường rèn luyện.” Diêm Thiếu Liệt gật gật đầu, cảm thấy vợ nhà mình thật sự là đủ tư cách làm một đại sứ, ba câu không tách ra mục đích của hoạt động.
“Khó trách dáng người của anh đẹp như vậy, xem ra anh chưa từng phiền não vì béo phì nhỉ?”
Thuỷ Ân Trạch sửng sốt một chút lập tức cười nhạt nói: “Thực tế thì tôi cũng có lúc đạt tới 200kg.”
“A!” Người chủ trì há to miệng, hiển nhiên việc này chưa từng nghe nói qua. Đồng dạng há to mồm còn có Diêm Thiếu Liệt, bởi vì anh cũng chưa có nghe nói qua chuyện này.
“Có thể nói là xảy ra chuyện gì sao?” Người chủ trì vô cùng hưng phấn, bỗng dưng đào được một tin tức lớn.
Thuỷ Ân Trạch mang theo nụ cười ấm áp nói: “Đó là chuyện lúc tôi học trung học…”
Thuỷ Ân Trạch kể lúc y học năm cuối cấp hai thì bị bệnh nặng một trận, vì để chữa bệnh y phải dùng một lượng lớn thuốc kích thích, sau đó thì biến thành mập mạp 200kg, chờ lúc y lên trung học đã hoàn toàn không có bộ dáng như năm cấp hai.
Từ lúc y lên trung học khó tránh khỏi sẽ bị bạn học giễu cợt, cho nên y rất cố gắng giảm béo, nhưng việc giảm béo này thật sự không phải một sớm một chiều thành công. Thuỷ Ân Trạch kể đến đây, nói với người chủ trì: “Anh biết không? Ở trong trường học mập mạp là rất dễ bị người xa lánh, bị người bắt nạt.”
Người chủ trì nói: “Không sai, lúc tôi học cấp hai cũng có một bạn học như vậy bên cạnh, khi đó trong lớp có vài bạn học thích bắt nạt người ta còn chê cười này nọ, kỳ thật như vậy rất không tốt.”
Thuỷ Ân Trạch gật đầu nói: “Đúng thế, mặc dù khi đó tôi là học cấp ba, nhưng học sinh cấp ba thực tế đều là một đám thiếu niên chưa trưởng thành, cho nên bị người chê cười bị người khi dễ là chuyện bình thường. Lúc đó ngày nào tôi cũng không muốn ăn cơm, không muốn uống nước chỉ nghĩ làm mọi cách cho mình gầy xuống.”
“Kết quả thế nào?”
“Kết quả dinh dưỡng không đầy đủ, càng nghiêm trọng hơn!”
“Cho nên mới nói giảm cân mạnh khoẻ mới là phương thức tốt nhất.”
“Không sai!”
“Vậy khi đó anh không hề gặp được một người có thể thông cảm thấu hiểu cho anh sao?” Cái này thuần tuý là người chủ trì vì tò mò của bản thân mới hỏi.
Thuỷ Ân Trạch giống như nghĩ tới điều gì đó, đột nhiên cười rộ lên nhìn về phía vị trí của Diêm Thiếu Liệt dưới sân khấu, Diêm Thiếu Liệt cũng nhìn chằm chằm vào Thuỷ Ân Trạch, Thuỷ Ân Trạch thu hồi tầm mắt tiếp tục nói: “Có, cho dù có nhiều bạn học quá đáng, nhưng bạn học tốt và hiểu chuyện cũng có rất nhiều. Tôi nhớ rõ có một lần rất nhiều nam sinh tìm tôi gây rắc rối, mắng tôi là mập mạp chết bầm thì có một bạn học liền lao tới giải vây cho tôi.”
“A… Đối phương là làm như thế nào?” Lúc này tính bát quái của người chủ trì toàn bộ bộc phát.
“Lúc đó cậu ấy đem một bạn học đang định đánh tôi kéo giật lại, cũng không biết cậu ấy lấy đâu ra sức lực như vậy, lập tức kéo bạn học đó quăng ra đất. Cậu ấy còn chỉ vào bạn học đó nói, ‘Muốn chứng minh mình lợi hại, thì đừng có chọn quả hồng mềm bóp, sau này muốn tìm người bắt nạt thì tới tìm tao.’”
“Cậu ấy thật sự kéo sao?”
Khoé miệng Thuỷ Ân Trạch cong lên, “Cũng không phải thế, kéo đẩy, mạnh như thế mới đúng.”
“Vậy bây giờ anh còn liên hệ với cậu ấy sao? Cậu ấy nhìn thấy vóc dáng của anh bây giờ đẹp như vậy có phải là rất kinh ngạc không?”
“Có liên hệ chứ, tại sao lại không liên hệ? Quan hệ của hai chúng tôi vô cùng tốt, về phần kinh ngạc à, tôi nghĩ nhất định là có.”
…
Sau khi hoạt động kết thúc Thuỷ Ân Trạch đã bị rất nhiều phóng viên bao vây, đa số câu hỏi của mọi người là xoay quanh cậu bạn học mà y nói quan hệ đặc biệt tốt kia.
“Ân Trạch, bạn học anh vừa kể là người thành phố Thiên Hải sao? Hiện giờ cậu ấy đang làm nghề gì?”
“Diêm tổng biết chuyện anh và người bạn học này không?”
“Anh và Diêm tổng là bạn học, vị bạn học này Diêm tổng có biết không? Hai người thường xuyên gặp mặt sao?”
“Anh không sợ Diêm tổng nghe được chuyện hôm nay anh kể sẽ tức giận ăn giấm sao?”
Bên phía tổ chức đã sớm an bài rất nhiều bảo vệ đi theo, Thuỷ Ân Trạch đeo kính râm không nói một lời, đối với vấn đề về phương diện này y một chữ cũng không trả lời, đi thẳng ra bên ngoài lên xe.
Diêm Thiếu Liệt đã rời khỏi hội trường trước một bước, lúc này đang ngồi trên xe, mặc dù có rất nhiều nhân viên bảo an, nhưng cửa vừa mở ra trong nháy mắt đã có rất nhiều phóng viên chụp được hình ảnh Diêm Thiếu Liệt vươn tay dắt Thuỷ Ân Trạch.
“Hô, cái nghề phóng viên này thật sự là không dễ làm.” Thuỷ Ân Trạch cười nói.
Diêm Thiếu Liệt không hiểu, “Làm sao vậy?”
Thuỷ Ân Trạch khoa trương nói: “Vừa rồi những người đó đuổi theo em đi ra, có một nữ phóng viên đẩy mạnh một nam phóng viên văng ra một bên, khoẻ khủng khiếp.”
Diêm Thiếu Liệt cười cười nói: “Em hẳn ra phải quen việc này rồi chứ?”
Thuỷ Ân Trạch cười, “Quen rồi!”
“Anh như thế nào luôn cảm thấy câu chuyện em vừa kể, anh có chút ấn tượng nhỉ?”
Thuỷ Ân Trạch bĩu môi liếc anh một cái, nói: “Anh mà không ấn tượng mới là lạ đi?”
Diêm Thiếu Liệt trừng lớn hai mắt không dám tin hỏi: “Thật sự là anh?”
Thuỷ Ân Trạch cũng trừng lớn hai mắt không dám tin hỏi: “Anh thật sự không nhớ rõ?’ Diêm Thiếu Liệt lắc đầu, anh có một chút ấn tượng lưu ở trong đầu, nhưng cụ thể thì không nhớ rõ nổi.
“Anh không biết lúc đó em ngồi dưới đất, nhìn anh kéo một cái quăng nam sinh kia xuống đất, sau đó chỉ vào cậu ta chửi ầm lên, còn…”
“Từ từ.” Diêm Thiếu Liệt lập tức đánh gãy lời của vợ, hỏi: “Khi nãy em không có kể như vậy mà?” Anh suy nghĩ một chút, vừa nãy trong lời kể của vợ thì mình đặc biệt khí phách mà ta?
Thuỷ Ân Trạch bĩu môi, “Chẳng lẽ em có thể trước mặt nhiều người như vậy nói anh chửi ầm lên? Đương nhiên phải là nghệ thuật một chút.”
Diêm Thiếu Liệt nhếch miệng cười, “Quả thật như vậy mới tương đối giống anh, lúc ấy anh mắng như thế nào? Có phải là đẹp trai ngất ngây không?”
“Đồ cái thứ bao cỏ, cái loại hèn nhát chỉ biết bắt nạt người như thế, có bản lĩnh mày tới gọi nhịp với anh đây thử xem, tao cho mày biết cái gì gọi là đàn ông, cái loại như mày cùng lắm chỉ được coi là hạng đàn bà, còn là cái loại bất nam bất nữ. Thật sự đúng là rác rưởi!”
Diêm Thiếu Liệt vừa nghe vui vẻ, “Không sai, nói như vậy mới là lời anh có thể nói.”
Thuỷ Ân Trạch cao mày lại, “Cái gì gọi là lời anh có thể nói? Đây vốn chính là lời anh nói.”
“Không nghĩ tới anh còn nhớ rõ à?”
“Đương nhiên, cả đời cũng không thể quên được.”
Diêm Thiếu Liệt nhìn thoáng qua Thuỷ Ân Trạch, do dự một chút mới hỏi: “Vợ yêu, không phải là lúc đó em đã nhìn trúng anh đi?”
“Dĩ nhiên!” Lúc này Thuỷ Ân Trạch rất thoải mái thừa nhận, mấy năm nay y bị em trai của mình ảnh hưởng rất nhiều điều mới lạ, đối với rất nhiều chuyện y đã không còn không tự nhiên, cũng biết có chuyện cần phải nói thẳng.
Thuỷ Ân Trạch nói tiếp, “Lúc ấy em nhìn bóng dáng đứng trước mặt mình, anh vừa vặn che khuất ánh nắng, chờ anh mắng xong nam sinh kia thì quay đầu lại liếc nhìn em một cái. Khi đó ánh mắt em vốn bị che đi ánh sáng bỗng đột nhiên bị ánh mặt trời làm chói mắt, sau đó liền thấy được một khuôn mặt đẹp trai rạng ngời, mặc dù mặt rất nhăn nhó, nhưng mà cái nhìn kia…” Y không có tiếp tục nói tiếp, nhưng Diêm Thiếu Liệt cũng hiểu được, này chính là nhất kiếm chung tình trong truyền thuyết nha!
Diêm Thiếu Liệt cười ngây ngô một hồi lâu mới hỏi: “Lúc đó anh không nói cái gì với em sao?”
“Nói, sao có thể không nói chứ?”
“Anh nói cái gì?” Diêm Thiếu Liệt có chút chờ mong khó hiểu.
Thuỷ Ân Trạch ném cho anh một cái liếc mắt nói: “Cái bộ dáng hèn nhát của cậu không bị người bắt nạt mới là lạ?”
Diêm Thiếu Liệt vốn đang mộng đẹp chờ mong, nghe nói như thế mở to mắt nhìn Thuỷ Ân Trạch, một bộ biểu tình dở khóc dở cười, thầm nghĩ nhẽ ra không nên hỏi!
=========
Carly: mai nữa là hoàn toàn văn rồi:3