Mộc Thanh đã xảy ra chuyện gì sao?
Trong lòng Triệu An An bất ổn, thấp thỏm mà lo âu.
Không thể nào, thân thể hắn rất tốt, hơn nữa hắn là bác sĩ, kể cả bị bệnh cũng rất nhanh sẽ khỏe lại. Nếu không thể tham gia tiệc rượu vậy là bị bệnh gì?
Hay là nói, bởi vì hắn không nghe lời vì cô từ bỏ bệnh viện, chạy đến Anh quốc tìm cô như mò kim đáy biển, hoàn toàn chọc giận Mộc Vấn Sinh cùng ba mẹ hắn?
Khả năng này rất lớn.
Triệu An An cực kì hiểu biết tính tình Mộc Vấn Sinh, ông rất coi trọng chữ hiếu, hơn nữa vẫn luôn bồi dưỡng Mộc Thanh trở thành người thừa kế của Mộc gia, ông đã tiêu hao rất người tâm huyết trên người hắn để hắn vượt trội hơn bất kì đứa con hay đứa cháu nào, hàng năm ông đều mang Mộc Thanh bên người, dạy hắn y thuật, cũng dạy hắn cách làm người, thậm chí cầm tay hắn dạy hắn làm sao để quản lý bệnh viện, làm sao để tiếp xúc với người bệnh.
Mộc Thanh từ bỏ nghề nghiệp bác sĩ, từ bỏ chức vụ viện trưởng, chỉ vì một cô gái không muốn kết hôn với hắn, lão gia tử khẳng định tức chết rồi.
Ông thật vất vả bồi dưỡng ra một cháu trai ưu tú như vậy, lại bị cô biến thành như vậy, có khả năng đã khiến lòng ông nguội lạnh không yêu thương Mộc Thanh nữa.
Tính tình của Mộc Vấn Sinh rất xấu, thậm chí có thể nói vui giận thất thường, ngay cả Cảnh Dật Thần ở trước mặt ông cũng là dáng vẻ một đứa bé tốt, Triệu An An cũng cực kì sợ ông, ông đem cháu trai mình yêu thương nhất nhốt vào “Lãnh cung” cũng hết sức bình thường.
Dáng vẻ không yên lòng của Triệu An An, đã sớm bị Triệu lão thái thái nhìn thấy, bà cũng con gái liếc nhau, đều thấy ý cười trong mắt đối phương, rồi sau đó hai người dường như không có việc gì không nói câu nào.
Nhưng không chỉ có một mình Triệu An An phát hiện Mộc Thanh không đến.
Mộc Thanh là cháu trai đắc ý nhất của Mộc Vấn Sinh, ngày xưa lão gia tử mặc kệ đi chỗ nào cũng sẽ mang theo Mộc Thanh, hơn nữa sẽ kiêu căng giới thiệu cháu trai cho mọi người biết, sau lại khi y thuật của Mộc Thanh nổi danh trong giới y học, thậm chí còn cao siêu hơn cả lão gia tử, mọi người đều cực kì kính trọng Mộc Thanh, cũng không bởi vì hắn còn trẻ mà chậm trễ.
Bởi vì y thuật của Mộc Thanh cực cao, tuy rằng toàn bộ đều không bằng Mộc Vấn Sinh, nhưng là ở một số lĩnh vực xác thực còn giỏi hơn nhiều, hơn nữa tính cách hắn ôn hòa, có người nhờ hắn chữa bệnh, hắn sẽ không cự tuyệt.
Mộc Vấn Sinh sớm đã không tiếp tục khám bệnh, hiện tại bác sĩ đứng đầu thành phố A chính là Mộc Thanh, hôm nay Mộc Thanh không tới, người có quan hệ tốt với Mộc gia sẽ cảm thấy kỳ quái.
“Lão gia tử, ngài đúng là con cháu đầy nhà, rất có phúc a! Chẳng qua, sao lại không thấy thần y Mộc Thanh đâu?”
Sư phụ của Mộc Thanh là Mộc Vấn Sinh, trò giỏi hơn thầy, không biết đã cứu vớt bao nhiêu mạng sống, trị hết bao nhiêu bệnh nan y, bởi vậy được danh hiệu “Thần y Mộc Thanh”.
Thoạt nhìn Mộc Vấn Sinh hôm nay khuôn mặt hông hào, không biết, còn tưởng rằng ông đã có chắt trai!
Ông một dáng vẻ như thần tiên, cười nói: “Thần y cái gì, đừng gọi nó như vậy, nó cũng có chút tay nghề, nhưng đảm đương không nổi hai chữ này! Cũng là hắn cần cù bù thông minh, chịu khó bỏ công nghiên cứu, hôm nay bệnh viện có phẫu thuật nó không dứt ra được, lúc này chắc vẫn đang bận rộn, bằng không tôi nhất định sẽ đưa tiểu tử này tới đây!”
Lão gia tử vừa nói như vậy, mọi người bừng tỉnh đại ngộ càng thêm kính nể Mộc Thanh.
Người ta không chỉ y thuật cao minh, ngay cả y đức cũng tốt, thà rằng không tham gia yến tiệc trăm ngày quan trọng của Cảnh gia cũng phải phẫu thuật cho người bệnh, đây là phúc của bọn họ a!
“Thần y Mộc Thanh quả nhiên danh bất hư truyền, quan tâm đối xử với người bệnh như vậy, không hổ là lão gia tử mất công dạy dỗ!”
“Đúng vậy, có một lần ông nhà tôi lên cơn đau tim, hai giờ sáng còn đưa vào bệnh viện, chính thần y Mộc Thanh chạy về cứu chữa, nếu không hôm nay làm sao có thể đến đây ăn tiệc!”
……
Âm thanh khen tặng cảm kích liên tiếp nhau, không khí ở đại sảnh rất tốt.
Chỉ có một mình Triệu An An không tin Mộc Thanh bởi vì phẫu thuật cho người bệnh mà không thể tham gia yến tiệc.
Lấy sự hiểu biết của cô với Mộc Thanh, kể cả hôm nay phải làm phẫu thuật, cũng không nhất định một hai phải do Mộc Thanh mổ chính.
Bệnh viện Mộc thị cũng không phải dựa vào một mình hắn chống đỡ, bệnh viện có rất nhiều bác sĩ nổi danh cả nước, thậm chí còn có cả bác sĩ ưu tú ở nước ngoài chuyên khám cho người bệnh, y thuật của bác sĩ cũng đứng đầu, đều là chuyên gia trong các lĩnh vực, phẫu thuật cũng như vậy không cần thiết phải là Mộc Thanh ra tay.
Triệu An An cảm thấy Mộc Vấn Sinh nói như vậy, chỉ là không muốn Mộc Thanh mất mặt với người ngoài mà thôi, dù sao cũng là cháu trai của ông, là một phần của Mộc gia, nếu nói bởi vì Mộc Thanh không nghe lời ông mà bị bài xích, cho nên mới không mang theo hắn đi tham gia yến tiệc, như vậy trên mặt Mộc Vấn Sinh sẽ không còn ánh sáng.
Trong miệng Triệu An An cắn thìa, tất cả món ăn ngon tinh xảo cũng ăn không vào.
Mộc Thanh vì cô mà chọc giận Mộc Vấn Sinh, hiện tại đã không được làm viện trưởng, chỉ có thể làm một bác sĩ bình thường trong bệnh viện, địa vị quả thật xuống dốc không phanh!
Trước kia cô đối với sự biến hóa của chức vị cũng không có cảm giác quá lớn, bởi vì cô không ngồi trên vị trí cao quá lâu, không biết trong đó có sự khác biệt.
Hiện tại, cô đã thành hiệu trưởng đại học X, rốt cuộc biết sự chênh lệch giữa hiệu trưởng và giáo viên bình thường. Rất nhiều lúc hiệu trưởng chỉ cần nói một câu có thể quyết định cuộc sống của một giáo viên.
Ở trong trường học, chương trình giống nhau đều có mấy lão giáo sư đến cạnh tranh, có giáo viên quan hệ tốt hoặc bản thân cực kì xuất sắc, có thể tự lựa chọn chương trình dạy học của mình, những người không như vậy chỉ có thể dạy thứ mình không thích hoặc là không am hiểu, kể từ đó lúc làm kiểm tra đánh giá sẽ kém hơn rất nhiều.
Mà trong tay hiệu trưởng nắm quyền lực rất lớn, câu nói đầu tiên có thể quyết định giáo sư nào vào khoa nào, giảng viên nào có thể lên chức giáo sư hoặc là hạ xuống làm phó giáo sư.
Nghĩ đến, những mối quan hệ phức tạp rắc rối liên quan đến lợi ích trong bệnh viện.
Bác sĩ khẳng định cũng phải chịu sự quản lý của viện trưởng, viện trưởng có quyền lực rất lớn, có thể được người khác kính trọng cùng lấy lòng, mà bác sĩ bình thường, khả năng sẽ bị người khác làm khó dễ
Tuy Mộc Thanh là người của Mộc gia, nhưng xã hội là nơi nâng cao đạp thấp, có lẽ sẽ có người thấy Mộc Thanh không còn làm viện trưởng đi khiêu khích hắn, làm khó hắn.
Tâm trạng Triệu An An hụt hầng, cô cảm thấy mình nợ Mộc Thanh quá nhiều, giống như trừ bỏ lấy thân báo đáp, căn bản không có phương thức báo đáp nào khác.
Nhưng hiện tại cô còn không biết mình sống được bao lâu, nào dám lấy Mộc Thanh.
Lúc trước chỉ cần Triệu An An nhìn thấy đồ ăn ngon sẽ quên hết phiền não, là một đồ tham ăn vui vẻ, nhưng mà hôm nay cô không vui vẻ nổi, đồ ăn vào trong miệng cũng không được là chua hay là ngọt.