Nhưng mà nhìn hai anh em tranh đấu quyết liệt, Cảnh Dật Nhiên thật muốn đoạn tuyệt với Cảnh gia sao?
Chỉ là hắn muốn cắt đứt với Cảnh gia, lại nhắc đến Thượng Quan Ngưng mới nhậm chức phó tổng giám đốc không bao lâu làm gì?
Nghe ý tứ trong lời nói hắn, giống như phó tổng Thượng Quan và Cảnh Dật Thần có bí mật gì đó không thể cho ai biết!
Đã sớm biết tốc độ thăng chức của Thượng Quan Ngưng nhanh như ngồi hỏa tiễn, chẳng lẽ bởi vì sắc đẹp của cô ta có thể mê hoặc Cảnh Dật Thần, cho nên mới có thể làm phó tổng giám độc?
Hay là nói, Cảnh Dật Nhiên vẫn luôn có tình cảm với Thượng Quan Ngưng, ăn không được lại nói quả nho chua.
Tập đoàn Quý thị cũng có một vị phó tổng giám đốc là nữ giới, nhưng mà đã hơn bốn mươi tuổi, tuy giữ gìn nhan sắc rất tốt, nhưng làm sao có thể so sánh với Thượng Quan Ngưng.
Cô chỉ cần lẳng lặng đứng nơi đó, liền có một loại khí chất cực kỳ hấp dẫn ánh mắt người khác, muốn đến gần nhưng lại không dám quá gần, khiến cho người khác có loại cảm giác thanh nhã không dám khinh nhờn.
Vẻ ngoài của cô trong veo đẹp mắt, thoạt nhìn thái độ rất tốt, không nghĩ tới nói lại nói ra những lời không khách khí như vậy, trực tiếp rắc muối lên miệng vết thương của Cảnh Dật Nhiên, giống như là không sợ Cảnh Dật Nhiên.
Phải biết rằng, Cảnh Dật Nhiên đã từng là ác ma trong lòng rất nhiều cô gái ở thành phố A, phàm là cô gái mà hắn coi trọng, mặc kệ là thân phận gì, mặc kệ kết hôn hay không kết hôn, hắn đều phải đùa giỡn một phen.
Đặc biệt là những cô gái xinh đẹp có khí chất độc đáo, hắn đều sẽ không bỏ qua.
Ở trong mắt mọi người, việc Cảnh Dật Nhiên coi trọng Thượng Quan Ngưng là chuyện rất bình thường.
Chẳng qua, sau khi Thượng Quan Ngưng nói xong, sắc mặt Cảnh Dật Nhiên liền trở nên cực kì khó coi.
Khuôn mặt đẹp trai đỏ bừng lên, rất rõ ràng là bị chọc giận không nhẹ.
Khí thế của tập đoàn Quý thị bên này đột nhiên thấp hơn, mặt khác hai vị phó tổng giám đốc của tập đoàn Cảnh Thịnh lại lộ ra nhàn nhạt tươi cười, bọn họ đối với sự độc miệng của Thượng Quan Ngưng cũng là ngoài ý muốn, phải biết rằng, ngày thường cô là một người cực kì ôn hòa, chưa bao giờ làm khó người khác.
Xem ra, Cảnh Dật Nhiên công kích Cảnh Dật Thần đã chọc tức tới vợ hắn là Thượng Quan Ngưng.
Các quản lí cấp cao của tập đoàn Quý thị không biết thân phận của Thượng Quan Ngưng, nhưng quản lí cao cấp của tập đoàn Cảnh Thịnh đều biết rất rõ, bọn họ đều được mời đến Anh quốc tham gia hôn lễ của Cảnh Dật thần, tự nhiên là cảm kích.
“Cách tiếp đãi khách của tập đoàn Cảnh Thịnh của các người thật là kém, xem ra việc hợp tác ngay hôm nay không nói được rồi, các ngươi căn bản là không có thành ý, xem thường tập đoàn Quý thị chúng tôi sao?”
Ánh mắt các quản lý cấp cao của tập đoàn Quý thị đều nhìn về phía Cảnh Dật Thần, ánh mắt rất rõ ràng: Xem thường tập đoàn Quý thị chúng tôi sao?
Cảnh Dật Thần hờ hững nhìn một vòng người của tập đoàn Quý thị, mở miệng nói: “Hóa ra nhân tài của tập đoàn Quý thị đã rời đi nhiều như vậy, hiện giờ còn phái loại người không đứng đắn đến đối phó tập đoàn Cảnh Thịnh. Các vị trở về đi, tôi sẽ không hợp tác với một tập thể không chuyên nghiệp như vậy!”
Cảnh Dật Thần nói xong liền dẫn đầu đi ra ngoài, Thượng Quan Ngưng cùng hai vị phó tổng giám đốc kia cũng không thèm nói gì trực tiếp bỏ đi.
Trong nháy mắt, cũng chỉ còn lại người của tập đoàn Quý thị, trợn mắt há hốc mồm ngồi trong phòng hội nghị.
Sau đó bọn họ đều dùng ánh mắt tức giận nhìn Cảnh Dật Nhiên, nếu không phải do hắn ta việc hợp tác ngày hôm nay dù không đàm phán thành công cũng có thể lấy được lợi ích rất lớn, dù sao hai bên tham gia hội nghị cũng có thể đàm phán vài chuyện, đều là vì lợi ích mà đến đây, chậm trễ thời gian của đối phương cũng không phải là một sự lựa chọn sáng suốt.
Lập tức có người của tập đoàn Quý thị đứng ra trách cứ.
“Phó tổng Cảnh, đây là lần đầu tiên anh độc lập lãnh đạo đàm phán một hạng mục, hiện tại chưa kịp bắt đầu liền trực tiếp bị người ta cho mặt lạnh, tổn thất lần này ai phụ trách?”
“Phó tổng Cảnh, anh rốt cuộc là giúp tập đoàn chúng ta, hay là hại chúng ta a? Phía dưới còn mấy ngàn nhân viên chờ được nuôi sống đấy, không có dự án này, cuối năm nay chúng ta không chỉ không phát thưởng được, nói không chừng còn phải giảm biên chế!”
“Đây không phải là cố ý chọc giận tập đoàn Cảnh Thịnh đi? Hay là phó tổng Cảnh thật ra đang điễn kịch cho chúng tôi xem? Cố ý làm căng với Cảnh thiếu, vứt bỏ dự án, làm nghiệp của Quý thị không ngừng sụt giảm, sau đó bị Cảnh Thịnh thâu tóm!”
……
Trong nháy mắt, mỗi người một câu cái gì cũng có thể nói ra.
Cảnh Dật Nhiên đập bàn hội nghị “Bang” một tiếng, tiếng vang thật lớn làm cho mọi người đều im lặng lại.
Hắn đứng ở vị trí cao nhất, chậm rãi quay đầu nhìn về phía quản lí cao cấp của Quý thị, khóe môi lộ ra một nụ cười không đứng đắn mà khắc nghiệt: “Không phục, liền lập tức cút đi, hoan nghênh các người lúc nào cũng có thể nộp bản cáo trạng! Hiện tại bản thiếu gia không chỉ là Phó tổng giám đốc cao hơn các người một bậc, hơn nữa trong tay còn có 20% cổ phần, là đại cổ đông lớn thứ hai, dự án này tôi muốn nói như nào thì nói như thế, các người có ý kiến sao?”
Thấy mọi người không tiếp tục nói chuyện, Cảnh Dật Nhiên bỗng nhiên nhếch miệng cười một cái: “Có ý kiến cũng không được, ai kêu các người đều không có cổ phần? Ha ha ha, thật là đáng tiếc a, các người nói gì cũng không được tính! Không nghe lời bản thiếu gia, thì lập tức nhận lương rồi cút đi, đừng ở chỗ này khiến tôi chướng mắt, không chỉ lớn lên xấu xí, đầu óc còn không tốt, lớn tuổi rồi thì nên về nhà mà dưỡng già đi, đừng đứng hầm cầu không ị phân!”
Tất cả các quản lí cấp cao của tập đpàn Quý thị đều bị lời nói của Cảnh Dật Nhiên chọc tức tới mức thất khiếu bốc khói.
Bọn họ đều nguyên lão của công ty, cổ phần trong tay tuy rằng không nhiều lắm, nhưng cũng đều có 1-2%, vẫn luôn được Quý Bác cùng Quý Mẫn Tuyết tôn trọng, khi nào thì bị người khác chỉ vào mũi mắng như vậy!
Sắc mặt mọi người khó coi hừ lạnh một tiếng, lục tục đi ra ngoài.
Đã sớm nghe nói Cảnh gia nhị công tử làm người bừa bãi, hôm nay vừa thấy, quả nhiên như thế!
Loại người như thế này làm sao có thể làm Phó tổng giám đốc của tập đoàn, lại còn có nhiều cổ phần như vậy!
Một lúc lâu sau khi mọi người rời khỏi tập đoàn Cảnh Thịnh, liền thương lượng rồi lái xe đến thẳng nhà của Quý Mẫn Quyết.
Bọn họ muốn kháng nghị với tổng giám độc, muốn bãi miễn phó tổng giám đốc Cảnh Dật Nhiên!
Cảnh Dật Nhiên không thèm quan tâm người khác nghĩ như thế nào, hôm nay hắn tới Cảnh Thịnh, cũng không phải để đàm phán dự án, hắn đối với các dự án bất động sản căn bản là dốt đặc cán mai, hôm nay tới đây chỉ để thị uy!
Sự phát triển của tập đoàn Quý thị liên quan gì đến hắn, tốt nhất có thể khiến cho tập đoàn Cảnh Thịnh cùng tập đoàn Quý thị lưỡng bại câu thương, hắn ở giữa ngư ông đắc lợi, đây mới là kế hoạch hoàn mỹ nhất!
Cổ phiếu cả hai nhà đều sụt giảm, hắn sẽ không cần để ý, nếu cả hai nhà đều có thể nhanh chóng sụp đổ, chẳng sợ việc hắn không chiếm được chút tiền nào cũng có thể vui vẻ!
Từ trước tới nay Cảnh Dật Nhiên đều là “Đả thương địch một ngàn tự tổn hại tám trăm”, trước kia kể cả bị Cảnh Dật Thần đánh cả người đầy thương tích, chỉ cần có thể chọc giận Cảnh Dật Thần, hắn liền cảm thấy mình đạt được thắng lợi.
Ở điểm này, hắn và mục tiêu của Dương Mộc Yên đều hoàn toàn nhất trí, cho nên hai người mới có thể chỉ ngắn ngủn một giờ, liền đạt thành hiệp nghị nhất trí.
Dương Mộc Yên so với Cảnh Dật Nhiên càng không để ý đến sự sống chết của hai đại thương nghiệp, đều chết đi cô ta mới có thể vui vẻ!
Cảnh Dật Nhiên sửa sang tây trang màu xanh ngọc không có một chút nếp nhăn mình sau đó mới mở cửa phòng họp đi ra ngoài.
Đối diện với một tiểu loli ôm một gói kẹo que to đang đi tới.