Đáy lòng Tạ Trác Quân đột nhiên nảy sinh một cơn thịnh nộ không thể nói lên lời.
Hóa ra hai mẹ con họ đã không thể chờ đợi được nữa!
Họ sợ hãi hắn xoay người sẽ bỏ trốn? Vì vậy, vội vàng muốn cùng hắn kết hôn!
Tại sao mới chỉ có một tháng ngắn ngủi, tất cả mọi người đã hoàn toàn thay đổi!
Dưới áp lực từ ba người gia đình bọn họ, vẫn là hắn đồng ý.
Tạ Trác Quân tràn đầy uể oải về đến nhà, nói với cha mẹ ngày mai sẽ cùng Thượng Quan Nhu Tuyết đi đăng kí kết hôn.
Tạ Đông Phong và Vương Lộ cũng chỉ nghe Tạ Trác Quân nói Thượng Quan Nhu Tuyết là một con người giả tạo và nham hiểm, chưa thấy bộ mặt thật của Thượng Quan Nhu Tuyết, ấn tượng về cô ta không phải là quá xấu, luôn cảm thấy cô ta hiền lành tốt bụng. Hơn nữa trong bụng Thượng Quan Nhu Tuyết còn có cháu của họ, kết hôn là điều rõ ràng.
Tạ Trác Quân bị Vương Lộ giảng giải lí lẽ một hồi, vốn dĩ trái tim đã nát bươm giờ càng cảm thấy như bị xé năm xé bảy thêm vài lần.
Sáng sớm hôm sau, Dương Văn Xu gọi điện thoại thúc giục Tạ Trác Quân đưa Thượng Quan Nhu Tuyết đến Cục Dân Chính.
Tạ Trác Quân biết hắn căn bản không thoát khỏi, thậm chí ngay cả cha mẹ hắn cũng không đồng ý cho hắn từ hôn – giống như Thượng Quan Chinh đã nói, hắn không thể hết từ hôn chị rồi đến từ hôn em, có nghĩa là, Thượng Quan Chinh không chỉ không bỏ qua cho hắn, mà còn nói với tất cả mọi người về hành vi của hắn, sau này sẽ ai muốn gả con gái họ cho hắn nữa!
Suốt một đêm Tạ Trác Quân không ngủ, đáy mắt hiện lên những đường màu xanh xanh khác lạ, gương mặt có chút tái nhợt.
Gần đây hắn hơi chóng mặt khó chịu, nhưng vì quá bận, gần như không có thời gian để đến bệnh viện khám bệnh, có lẽ vì đêm qua không chợp mắt được phút nào, nên đầu óc càng thêm choáng váng, cộng với từng cơn chóng mặt kéo đến, đại não giống như bị kim châm từng đợt từng đợt đau đớn.
Hắn tùy tiện uống hai viên thuốc giảm đau, cảm thấy tốt hơn, lúc này hắn mới lái xe đi đón Thượng Quan Nhu Tuyết, đưa cô đi đến Cục Dân Chính.
Thượng Quan Nhu Tuyết rất vui vẻ, kết hôn Tạ Trác Quân là giấc mơ từ mười sáu tuổi của cô ta, từ ngày đầu tiên nhìn thấy hắn, cô đã thích vẻ đẹp trai, phong độ nhẹ nhàng của hắn.
Cô ta sử dụng hết tất cả các thủ đoạn, ong bướm bên cạnh hắn đều đuổi đi hết, thậm chí Thượng Quan Ngưng đã đính hôn với hắn cũng không ngoại lệ, và bây giờ cuối cùng cũng đã thành hiện thực, có thể kết hôn với Tạ Trác Quân.
Nhận giấy chứng nhận, kể từ nay về sau Tạ Trác Quân là chồng cô ta, cô ta đã có thể quang minh chính đại giữ hắn làm của riêng, không còn phải lo lắng về việc người phụ nữ khác sẽ cướp hắn đi!
Mặc dù Tạ Trác Quân không có dịu dàng chăm sóc cô ta như trước đây, nhưng cô ta tin rằng với thủ đoạn của mình, Tạ Trác Quân sẽ nhanh chóng khôi phục như lúc đầu, vẫn sẽ như xưa nâng cô như hoa như ngọc trên tay.
Chỉ cần có thể kết hôn, mọi thứ không phải là vấn đề.
Từ Cục Dân Chính đi ra, lòng Tạ Trác Quân như tro nguội, hoàn toàn không hề có cảm giác vui sướng của người mới vừa kết hôn.
Thượng Quan Nhu Tuyết nhào vào trong ngực hắn, không ngừng làm nũng, sau đó chủ động hôn lên môi hắn, trêu chọc hắn – đối với cơ thể mình cô ta luôn vô cùng tự tin!
Trên một chiếc xe thể thao màu bạc sang trọng, A Hổ kết nối điện thoại, ngây ngô cười báo cáo với Cảnh Dật Thần tin tức mới nhất: “Thiếu gia, họ Tạ đã cùng Thượng Quan Nhu Tuyết lãnh chứng!”
Cảnh Dật Thần đang tập trung xem xét báo cáo tài chính của tập đoàn, nghe vậy nhàn nhạt gật đầu, nói: “Một thời gian nữa, lựa chọn thời điểm tâm trạng Tạ Trác Quân tốt, gởi phần đại lễ đã chuẩn bị đến cho hắn, cho hắn thêm chút buồn phiền. Mặc khác, các doanh nghiệp nhỏ hợp tác với Tạ gia, cho phép họ rút, Cảnh Thịnh sẽ chịu trách nhiệm với các vấn đề thiệt hại, miễn là làm theo, sau này sẽ có cơ hội hợp tác với Cảnh Thịnh.”
A Hổ nhanh chóng hành động, ngoắc một cái đã phân phó lời nói của Cảnh Dật Thần cho những người khác.
Thượng Quan Ngưng chẳng biết gì về những việc Cảnh Dật Thần làm, tuy nhiên chân mày đang nhíu lại nhìn người vừa bước vào Cảnh Thịnh.
“Tạ tiên sinh, rốt cuộc anh bị điếc hay mắc chứng bệnh mất trí nhớ? Không phải tôi đã nói anh đừng đến hay sao?”
Không biết chuyện gì đã xảy ra, mỗi ngày Tạ Trác Quân đều chạy đến Cảnh Thịnh, càng không cho hắn đến, hắn càng hăng hái chạy đến!
Tạ Trác Quân muốn hút thuốc, nhưng nhìn gương mặt đang cau có của Thượng Quan Ngưng, cười cười cay đắng, nhẹ giọng nói: “Tôi gần như quên, cô không thích mùi khói.”
Thượng Quan Ngưng nghe hắn nói, đầu mày càng nhíu chặt hơn.
“Anh không có việc gì thì rời đi đi, nếu lần sau anh lại đến, tôi sẽ không gặp anh.”
Từ lâu cô và Tạ Trác Quân đã không còn chuyện gì để nói nhiều, nếu để Thượng Quan Nhu Tuyết biết Tạ Trác Quân đến tìm cô, không biết sẽ ầm ĩ gây thêm rắc rối gì, mà cô thì chẳng muốn ngồi không cũng bị dính phải cái họa vô duyên này.
Hơn nữa, mặc dù Cảnh Dật Thần không nói, nhưng cô biết, anh không thích cô và Tạ Trác Quân gặp mặt.
Thượng Quan Ngưng không muốn làm Cảnh Dật Thần hiểu lầm, cô rất quý trọng phận duyên cùng tình cảm với anh, không muốn vì Tạ Trác Quân mà bị hủy hoại.
Cô nói xong câu kia, xoay người kéo cảnh cửa đi ra, vừa chuẩn bị bước chân đi, liền nghe được Tạ Trác Quân có chút mệt mỏi bất đắc dĩ nói: “Tiểu Ngưng, tôi kết hôn rồi!”
Bước chân Thượng Quan Ngưng có chút chậm lại, nhàn nhạt nói: “Vậy chúc mừng anh!”
“Tôi chỉ muốn đến nói với cô một tiếng, tương lai, tôi sẽ không đến làm phiền cô, Tiểu Tuyết... cũng sẽ không đến tìm cô.”
Tạ Trác Quân đứng dậy, nhìn bóng dáng Thượng Quan Ngưng, trong giọng nói lộ ra một cảm giác mất mát vô cùng rõ ràng. Hắn cảm thấy, giống như đã thật sự hứa hẹn, như vậy Thượng Quan Ngưng sẽ vui vẻ một chút, nhưng cô lại không một chút cảm kích, chỉ nhàn nhạt “Ừ” một tiếng, sau đó kéo cửa đi ra ngoài.
Hiển nhiên Thượng Quan Ngưng sẽ không cảm kích, có lẽ hắn sẽ không tìm đến cô, hơn nữa, hắn nói rằng Thượng Quan Nhu Tuyết cũng sẽ không tìm đến cô thì thật sự không tìm à? Ồ, hắn đã quá xem trọng bản thân mình rồi, lại càng quá xem thường Thượng Quan Nhu Tuyết!
Chuyện Thượng Quan Nhu Tuyết kết hôn với Tạ Trác Quân, từ bốn năm trước Thượng Quan Ngưng đã chấp nhận sự thật này rồi, giờ phút này nghe Tạ Trác Quân nói bọn họ đã chính thức kết hôn, cô cũng chả hề ngạc nhiên tí nào.
Cô nghĩ khi nghe tin Tạ Trác Quân kết hôn, thậm chí nếu không có cảm giác buồn, cũng sẽ cảm nhận được một chút mất mát, nhưng bây giờ lại không hề, ngược lại có một xúc cảm nhẹ nhõm.
Cuối cùng bọn họ cũng đã kết hôn với nhau, và cách này, Thượng Quan Nhu Tuyết cũng đã có thể an phận hơn ít nhiều.
Tạ Trác Quân cưới chân ái của cuộc đời mình, lẽ ra nên đặc biệt vui mừng mới đúng nhỉ?
Thế làm sao hôm nay nhìn hắn có vẻ như giống như người không muốn kết hôn, ngược lại cả người tựa hồ trầm lặng đi tham gia tang lễ người chết.
Tương lai bọn họ không hề liên quan đến nhau, cô chỉ hi vọng sau này sẽ có một cuộc sống tốt đẹp, tháng tháng ngày ngày an yên, không quá nhiều hỗn loạn.
Cảnh Dật Thần nhanh chóng nhận được tin tức cùng hình ảnh Tạ Trác Quân đến Cảnh Thịnh gặp Thượng Quan Ngưng.
Anh thật sự rất không vui, anh biết, Tạ Trác Quân trước đây đã từ hôn Thượng Quan Ngưng, nhưng Thượng Quan Ngưng ngày trước chăm sóc hắn lâu như vậy, nhớ đến chuyện này thôi đã làm tim anh ê ẩm.
Không phải trước đây Tạ Trác Quân mù mắt không thèm nhìn Thượng Quan Ngưng, lựa chọn Thượng Quan Nhu Tuyết sao?
Ồ, hay giờ hối hận?
Tuyệt đối không! Thượng Quan Ngưng chỉ có thể là của anh!
Loại người như Tạ Trác Quân, kể cả xách giày cho Thượng Quan Ngưng cũng không xứng, người như hắn, phải nên cưới loại ác độc nham hiểm như Thượng Quan Nhu Tuyết!
Hiện tại Cảnh Dật Thần phút phút giây giây đều thấy Tạ Trác Quân vô cùng chướng mắt, “Rầm” một tiếng anh ném điện thoại sang một bên, ngữ khí lạnh lùng nói: “A Hổ, cũng nhanh chóng cho Tạ Trác Quân một chút buồn nhỉ, ồ, xem ra công ty nhà bọn họ quá nhàn rồi, tìm cho hắn một ít việc để làm đi, tiết kiệm hắn còn có sức lực chạy lung tung làm ô nhiễm xung quanh!”