"Choang!"
Trong vô số lần đếm ngược của Chu Từ, chiếc ly trong tay Tư Bắc Thần cuối cùng cũng vỡ tan.
Chu Từ lập tức lặng lẽ tiến lên với một miếng giẻ sạch để lau sạch mảnh thủy tinh vỡ trong tay Tư Bắc Thần, cẩn thận xử lý khu vực trên lòng bàn tay bị thủy tinh cào xước.
Máu chảy thành dòng, nhưng Tư Bắc Thần dường như không phản ứng.
Cả người im lặng đến cực điểm.
Một lúc sau, Chu Từ nhỏ giọng hỏi: " Tư tổng, anh muốn đáp ứng lời nói của cô Thẩm sao?"
Từ khi Thẩm Mạn Ca nói ra những lời này, bầu không khí trong toàn bộ sảnh tiệc đã thay đổi.
Thỉnh thoảng, những ánh mắt dò xét sẽ chạm đến Tư Bắc Thần, nếu không phải vì danh tiếng của anh ấy, Chu Từ cảm thấy những người đó sẽ lao tới và ăn thịt Tư Bắc Thần ngay lập tức.
Tư Bắc Thần không nói gì, chỉ đứng dậy rời đi.
Chu Từ cầm tăm bông dừng một chút, "Tư tổng, anh đi đâu?Vết thương trên tay anh còn chưa băng bó đâu! "
Chu Từ hét lên và chạy theo anh, suy nghĩ của cậu đã bay rất xa chẳng lẽ sau khi cô Thẩm thổ lộ tình cảm, trái tim thầm lặng của Tư tổng sống lại?
Chu Từ mắng thầm Tư Bắc Thần cùng Thẩm Mạn Ca một lúc, nhưng cuối cùng suy nghĩ của anh lại đổ dồn về Cố Nam Hương.
Từ khi Tư Bắc Thần và Cố Nam Hương ly hôn Tư Bắc Thần đã không chọn Thẩm Mạn Ca, Chu Từ hiểu rằng giữa Tư Bắc Thần và Thẩm Mạn Ca nhất định đã kết thúc.
Hơn nữa, sau khi ngồi xuống đêm nay, ánh mắt của Tư Bắc Thần sẽ bất giác trôi về phía Cố Nam Hương
Nếu không phải Diệp Tâm nhắc nhở, Chu Từ nhất thời có thể không phát hiện.
Tuy nhiên, phát hiện này lại cho phép anh nhìn thấy những biểu cảm khác trên khuôn mặt của Tư Bắc Thần có một mùi chua trong không khí.
Chà, đây là tiền thân của sự ghen tuông.
Nhưng nếu anh ấy ghen thì ghen rồi, bây giờ thì đi đâu?
Không phải Cố Nam Hương ở bên trái sao, đi bên phải, không phải là càng ngày càng gần Thẩm Mạn Ca sao?
Một loạt dấu chấm hỏi vang lên trong đầu Chu Từ, không thể hiểu Tư Bắc Thần tiếp theo sẽ làm gì.Bỏ đi, cứ tiếp tục nếu nghĩ không ra thì cứ tiếp tục thôi.
Sau khi hạ quyết tâm, Chu Từ nhanh chóng đi theo.
Đang đi, Chu Từ thấy Tư Bắc Thần đột nhiên vươn tay tóm lấy một người đàn ông đeo kính và mặc vest đen, sau đó kéo anh ta vào một góc.
Một loạt động tác này, nhanh nhẹn lạ thường.
Chu Từ có chút sững sờ, người đàn ông bị bắt cũng có chút sững sờ.
Anh ta chỉ muốn đi vệ sinh, tại sao lại bị đưa đến góc này?
“ Mày là ai?” Người đàn ông vội vàng hỏi, nhưng vừa ngẩng đầu liền nhìn thấy một gương mặt quen thuộc, thanh âm trở nên có chút run rẩy, “ Tư tổng, tôi không biết là anh, giọng điệu vừa rồi có chút lỗ mãng, mong anh thứ lỗi.”
Một giây trước đó là giọng điệu của một ông chú, giây tiếp theo lại là giọng điệu của một thằng cháu trai.
Phải nói rằng trước mặt Tư Bắc Thần, nhiều người sẽ không tự chủ hạ thấp thái độ của mình.
Không còn cách nào khác, Tư Bắc Thần tuy tuổi còn trẻ nhưng sức ảnh hưởng của anh ở Bắc Thành thì ai cũng rõ, ngay cả ông chủ của tập đoàn DD khi nhìn thấy Tư Bắc Thần cũng không khỏi cảm thấy sợ hãi.
Tư Bắc Thần không trả lời anh ta, mà chỉ giơ nắm đấm và đấm vào mặt anh ta.
Một lúc sau, Tư Bắc Thần buông tay ra, "Thứ không nên nhìn tốt nhất là đừng nhìn, nếu không con mắt cũng sẽ không còn."
Cố Nam Hương vừa mới khiêu vũ, điều này đã thu hút sự chú ý của rất nhiều người.
Tư Bắc Thần có thể hiểu được cách nhìn bình thường của mọi người với cái đẹp.
Nhưng bây giờ, người đàn ông đứng trước mặt anh đây không chỉ dám đem con mắt đó ra nhìn Cố Nam Hương mà hắn còn lặng lẽ đưa tay chạm vào cô khi cô đang khiêu vũ.
Tất cả những điều này đều được Tư Bắc Thần nhìn thấy. Bây giờ tiệc khiêu vũ đã kết thúc, tự nhiên có chút hứng thú tới hỏi thăm.
Tư Bắc Thần liên tục dọn sạch vài người, tất cả đều bị Chu Từ lặng lẽ quan sát.
Anh ta nói, tại sao những người bị Tư Bắc Thần trông quen như vậy?
Hóa ra họ đều là những người cố ý hay vô ý lợi dụng Cố Nam Hương buổi khiêu vũ vừa rồi.
Chậc chậc, nam nhân lòng như mò kim đáy biển.
Nhìn Tư Bắc Thần, người đã đánh bại người cuối cùng
Với đôi mắt phát sáng, Chu Từ thẳng thừng hỏi: "Tư tổng, anh đã có quyết định rồi sao?"
Lúc này, Tư Bắc Thần đã không còn che giấu suy nghĩ của mình nữa. Đối với mục tiêu của bản thân, anh ấy luôn là một người thực hành kiên định, nhưng bây giờ anh ấy phát hiện ra rằng một số thứ không chạy theo đường đua bình thường như anh ấy tưởng tượng.
Trước tình hình đó, cần phải có những điều chỉnh phù hợp, đây là cái nhìn về tương lai mà một người ra quyết định cần phải có.
Kể từ khi xảy ra tranh chấp với Cố Nam Hương anh đã suy nghĩ xem mình thực sự muốn gì.
Đặc biệt là trong hai ngày đầu tiên, anh đã đào ra bản thỏa thuận ly hôn. Anh thậm chí còn nghĩ về nhiều thứ hơn nữa, và cuối cùng anh ấy đã có câu trả lời cho những điều này trong bữa tối hôm nay.
"Cậu đi chuẩn bị đi, tôi muốn biết tình hình cụ thể của cô ấy."
“ Vâng.” Chu Từ có chút kích động, nhưng một giây sau, trên mặt hưng phấn liền biến thành sầu muộn, “Tư tổng, cô Thẩm nên làm thế nào?”
“ Cứ theo dõi cô ta trước, tôi sẽ giải quyết sau, tuyệt đối đừng để cô ta làm hại đến Cố Nam Hương. ”
Chu Từ cũng trịnh trọng gật đầu, cô Thẩm này bên này nhìn bề ngoài cũng không dễ đối phó.
Tư tổng và Thư ký Cố đã có một Thẩm Mạn Ca xen giữa từ tám năm trước.
__________________________
Cố Nam Hương không biết Tư Bắc Thần và Chu Từ đang nói về cái gì vào lúc này, nhưng nhận thức rõ ràng nhất là người đứng trước mặt họ đang cô tình gây sự
"Cố Thanh Thanh, cô đừng có quá đáng."
Đây là một buổi tiệc lớn nhưng Cố Thanh Thanh làm như mất trí, cô ta nhắm chính xác vào vị trí của cô và đổ một ly rượu vang đỏ lên chiếc váy cô đang mặc.
Chiếc váy xinh đẹp với vết rượu vang đỏ lan ra khắp người ngay lập tức, ngay cả khuôn mặt của Cố Nam Hương cũng biến sắc.
Nguyễn Thiên đứng trước mặt Cố Nam Hương với khuôn mặt u ám.
"Mẹ kiếp, Cố Thanh Thanh cô bị bệnh sao?
Đừng tưởng rằng bởi vì có Cố gia đứng sau lưng mới tôi không dám đụng vào cô, cô có tin hay không, tôi liền bóp chết như bóp chết một con kiến ? "
Khi Nguyễn Thiên cáu kỉnh, anh nói như một tên côn đồ, vừa mở miệng đã chửi người ta.