Cừ Lôi cứ thế dẫn đường Cổ Viêm cứ thế theo sau chẳng mấy chốc đã đến cuối con đường, Cừ Lôi lúc này cũng đã dừng chân lại tại trước mặt có một cánh cửa mà tại nơi đó ánh sáng chói lóa phát ra không thể nhìn rõ được.
Cổ Viêm đại nhân chúng ta đã đến nơi rồi.
Cừ Lôi cười thân thiện chào đón.
Bước lại gần lão trước mắt Cổ Viêm hiện giờ là một khung cảnh choáng ngợp đến tuyệt đẹp không thể diễn tả bằng lời đây cũng là lần đầu tiên hắn được trông thấy.
Đây … đây … đây là một mảnh tiểu thiên địa dưới thủy cung !
Làm sao có thể, các ngươi bằng cách nào mà làm hay vậy ?
Cổ Viêm hai mặt mở to kinh ngạc hỏi.
Ha ha, có gì khó khăn đâu chỉ cần chúng ta thích không thứ gì trên cạn mà chúng ta không mang xuống được.
Cái gọi là một tiểu thiên địa chính là một mảnh đất màu mỡ tài nguyên rất nhiều thực vật thảo dược được người ta đem trồng khiến cho nó trở nên cực kỳ giàu linh khí thiên địa là một địa phương tu luyện mà tất cả các cường giả kể cả nhân tộc và yêu tộc đều mong muốn được bước vào, thông thường được các cường giả cấp đế cấp thánh tạo ra mượn lực lượng không gian lực mà tạo thành.
Bước vào bên trong nơi Cổ Viêm đang đứng là một ngọn núi cao sừng sững cao không thấy đáy phía chân trời xa xăm có thấy đàn chim đang bay trên bầu trời đầy mây, trên trời có hàng trăm khối đá lớn lơ cách nhau 5 đến 10 mét lửng như tạo một cây cầu bắc qua trông rất cổ quái.
Đại nhân đây mới chỉ là cửa vào gian phóng mà ta nói chúng ta vẫn phải đi tiếp, xin hãy đi theo ta.
Cừ Lôi tiếp tục dẫn đường đi trước, nhảy lên từng khối đá mà bước qua.
Cổ Viêm cũng không chậm trễ làm theo nhảy từng bước lên khối đá đuổi theo, cái trò trẻ con này có thể làm người khác sợ nhưng sao làm khó hắn được.
Tốc độ không tệ, bao sao Lam Hải đại nhân là ra sức bảo vệ ngài đến vậy hiển nhiên có lý do.
Cừ Lôi dừng chân lại một tảng đá đợi quay đầu lại nhìn hắn thầm tán thưởng.
Còn đứng ngây ra đó làm gì mau đi thôi.
Cổ Viêm lao lên trước giục hắn sau đó tiếp tục đi tiếp về phía trước.
Cừ Lôi chỉ cười tiếp tục đuổi theo chớp mắt đã vượt qua hắn cứ thế nhảy qua từng khối đá lớn, cuối cùng đã đến được một mảnh thiên địa lơ lửng trong không trung xung quanh được bao bọc bởi kết giới và mây mù.
Bên trong kết giới có một lão đầu già nua bay xuyên qua kết giới cúi đầu kính chào Cừ Khôi mở miệng hỏi.
Cừ Lôi đại nhân không biết hôm nay đến cấm địa tu luyện không biết có chuyện gì ?— QUẢNG CÁO —
Hôm nay Bạch Ngọc cung có một vị khách quý đến chơi, chúng ta là chủ nhà cũng không nên quá nhỏ mọn nên ta quyết định mời vị thiếu hiệp này đến đây dạo chơi một chút.
Cừ Lôi mỉm cười vỗ vai Cổ Viêm như thể họ là hảo huynh đệ đáp lại.
Một tên nhân tộc mới võ hoàng cảnh, một vị yêu đế ngũ giai sự chênh lệch cũng quá lớn làm sao mà đại nhân có thể nói chuyện ngang hàng với hắn được ?
Lão giả vẻ mặt hoài nghi thầm nghĩ trong lòng.
Này Cừ Lôi, vị lão nhân này nói nơi đây là khu vực cấm địa của các ngươi xem ra ta không được chào đón ở đây, có lẽ nên rời khỏi thì tốt hơn.
Cổ Viêm cười gượng đáp lại.
Cổ Viêm đại nhân xin hãy yên tâm, có ta ở đây ai dám ngăn cản không cho ngài vào bên trong.
Cừ Lôi mỉm cười chấn an.
Cừ Lôi trưởng lão đại nhân cấm địa là khu vực đến yêu tộc trong Bạch Ngọc Cung bình thường còn chưa được vào không nói đến người ngoài đây là quy định ngài nên hiểu rõ, huống chi thời gian này là khoảng thời gian quan trọng của người đó nếu có chuyện gì sơ ý xảy ra cung chủ và các trưởng lão khác nhất định sẽ trách tội.
Lão giả nhỏ giọng lên tiếng nhắc nhở.
Chuyện này ngươi có thể yên tâm, chúng ta vào trong sẽ tránh xa khu vực tu luyện của người đó, ta có thể lấy danh dự của một trưởng lão ra đảm bảo, vị thiếu hiệp đây sẽ không tự ý bước tới khu vực đó.
Cừ Lôi thẳng thắn đáp lại.
Nhưng mà …chuyện này …
Lão giả tỏ ra lững lự nói.
Cổ Viêm đại nhân nói một câu cho lão đầu này yên tâm được không.
Cừ Lôi khẽ huých vai hắn khẽ nói.
È hem, khụ khụ, vị lão nhân này xin hãy yên tâm Cổ Viêm ta lấy danh dự ra đảm bảo với lão sẽ tuyệt đối không bước vào khu vực cấm mà lão nói tới.
Cổ Viêm làm bộ nghiêm túc nói.
— QUẢNG CÁO —
Danh dự !
Yêu tộc chúng ta làm sao có thể tin nhân tộc các ngươi được, nhân tộc các ngươi nổi tiếng là lật lọng không từ thủ đoạn để đạt được mục đích, lời ngươi nói ta không tin được, hôm nay dù có ra sao cũng không cho ngươi vào.
Lão giả cương quyết từ chối đáp lại.
Ngươi nói cho dù ra sao, kể cả phải đối đầu với ta có đúng không, ngươi qua to gan rồi đấy.
Cừ Lôi hung hãn quát.
Đại nhân thời gian này quả thật quá hệ trọng, ngài cũng biết thánh nữ người sẽ kế nhiệm đời tiếp theo của Bạch Ngọc Cung đang tu luyện bên trong , không được phép phân tâm vì vậy trong khoảng thời gian này cấm địa khóa chặt không tiếp đón bất kỳ ai kể cả ngài hay là tên tiểu tử mà ngài gọi là khách quý cũng không được vào, ta chỉ làm đúng quy tắc thôi mong đại nhân hãy từ bỏ ý định đó lại mà dắt theo tiểu tử đó rời đi.
Lão giả một lần nữa lên tiếng thẳng thắn từ chối.
Phải làm sao đây Cừ Lôi lão đầu, xem ra Cổ Viêm ta không có cái diễm phúc được bước trong, hay là thôi đi, chúng ta quay về thôi.
Cổ Viêm làm bộ dạng đáng thương bíu tay áo lão rưng rưng như sắp khóc nói.
Cừ Lôi tâm trạng vô cùng áy náy không biết phải giải quyết ra sao Cổ Viêm tuy là nói vậy nhưng thật ra hắn rất muốn vào được bên trong nếu hôm nay lão ta không làm hai lòng hắn chắc chắn hắn sẽ mách lẻo cho Lam Hải tiền bối kia thì lão sao có thể yên ổn mà sống càng không nói đến lão đường đường là trưởng lão của yêu tộc vậy mà lại nuốt lời để đốn đại ra ngoài không phải sẽ làm trò cười cho người khác.
Do dự một lúc lâu, Cừ Lôi quyết định đến gần ghé vào tai lão giả thì thầm to nhỏ.
Không biết lão ta nói gì mà vị lão giả canh cổng mặt biết sắc từng hạt mồ hôi hột ướt đẫm trên trán nhìn Cổ Viêm như thể nhìn thấy quỷ một chút khinh thường trước đây cũng không có.
Chuyện này …. có thật sao …. tiểu tử đó vậy mà lại.
Lão giả run bần bật nhìn về phí Cổ Viêm mở miệng nói.
Ngươi nói thử xem nếu thật sự người đó xuất thế cùng với địa vị của tiền bối kia liệu có đứng về phía ngươi nói giúp cho ngươi không hay là sẽ tìm cách trừng phạt ngươi , ngươi nên nhớ hai người bọn họ địa vị là ngang bằng nhau có thiếu hiệp này trong lòng tiền bối đó địa vị không nhỏ sợ rằng cả yêu tộc chúng ta có hợp sức cũng không chống lại nổi lão , ngộ nhỡ ngươi đắc tội lão không có ai bảo vệ nổi ngươi đâu, người đó càng không thể giữa bọn họ có mối quan hệ bằng hữu sẽ không vì một mình ngươi mà đem tính mạng hàng ngàn tộc nhân ra.
Cừ Lôi liếc mắt nhìn về phía Cổ Viêm sau đó nhỏ giọng nói với lão.
Ngài nói hiện giờ vị tiền bối đó đang ở cùng với Phi Phi cung chủ và cung chủ đời trước, lời ngài nói là thật sao ?
Lão giả thấp giọng hỏi lại.
Ngươi đừng quên chính Phi Phi cung chủ đã cho ta toàn quyền quyết định nên cho dù có là cấm địa cũng sẽ không từ chối, ngươi hiểu ý ta rồi chứ cho dù hôm nay có chuyện gì không hay xảy ra trong đó đối với Bạch Ngọc Cung đều là chuyện tốt, chuyện có lợi.— QUẢNG CÁO —
Cừ Lôi điệu cười có phần gian xảo nói.
Cổ Viêm ở phía xa trông thấy bộ dạng hai người này thì thầm to nhỏ, bắt đầu mất kiên nhẫn lớn tiếng truyền âm đến phía bọn họ nói.
Cừ Lôi lão đầu nếu hai người có chuyện tâm sự ta cũng không tiện làm phiền, nếu cấm địa này không chào đón ta, ta đi trước đây.
Lão giả kia nghe âm thanh hắn truyền lại vội vã lao tới chặn đâu ngăn cản, cúi đầu cung kính nói.
Đại nhân Cổ Viêm là lão già ta tuổi tác cao nên mắt kém không nhìn thấy thái sơn mong ngài thông cảm cho.
Lão đầu, nghĩ kỹ chưa, Cổ Viêm ta không phải người không biết điều, nếu là cấm địa không thể vào được ta sẽ không miễn cưỡng thêm.
Cổ Viêm trầm giọng nói.
Làm sao không thể vào được, ngài là nhân vật cao quý sao lại không thể vào, là tại ta sai trước, thành thật xin lỗi ngài bây giờ ta lập tức mở kết giới.
Lão giả kia vừa dứt lời, lập tức quay lưng lại tiến tới kết giới ra, bên trong phản phất ra mùi hương hoa cỏ thơm ngát, khiến lòng người cảm thấy dễ chịu như mọi muộn phiền đau khổ trên thế gian đều tan biến.
" Khặc khặc, quả nhiên có Lam Hải chống lưng có khác, lũ yêu tộc này bình thường cao ngạo đến mấy gặp ta đều phải nhún nhường, cũng phải thôi đây chính là quy luật mạnh được yếu thua của thế giới này không thể thay đổi được."
Cổ Viêm cười đắc ý thầm nghĩ.
Bên trong kết giới một phiến thiên đia lơ lửng trên không mà mùi hương hoa cỏ phản phất ngoài kia chính là từ những cây dược thảo được trồng tại đây, số lượng nhiều vô kể không biết phải tốn bao nhiêu công sức mới trồng được số lượng lớn như thế.
Cổ Viêm đại nhân cấm địa này cho dù là yêu tộc hay nhân tộc đều vô cùng có lợi, tu luyện ở đây một ngày bằng một tháng ở ngoài kia ngài có thể ở đây tu luyện tùy thích bao lâu cũng được, trước mặt ngài là một cái hồ lớn linh khí thuần khiết tắm trong đấy vừa nuôi dưỡng gân cốt, vừa tu luyện tăng tu vi, nếu thấy mệt có thể vào trong nhà nghỉ ngơi, chốc lát ta sẽ sai đám tỳ nữ đến hầu hạ ngài, ngài muốn sai khiến chúng thế nào cũng được.
Biết rồi, biết rồi, ngươi mau đi đi, nhìn thấy mấy lão già các ngươi là ta đã thấy mất hứng ta chỉ muốn yên tĩnh không bị ai quấy rầy, nếu có việc cần nhờ giúp ta sẽ tự biết gọi các ngươi đến là được chứ gì.
Cổ Viêm xua tay tiễn biệt thản nhiên nói.
Cừ Khôi chỉ biết cười nghe theo lời hắn nói, trước khi cùng lão giả kia rời đi không quên dặn dò hắn.
Cổ Viêm đại nhân nhớ kỹ lời chúng ta, khu vực bên phải là nơi ngài sinh hoạt, còn khu vực bên trái nơi thánh nữ tộc chúng ta đang tu luyện, có rất nhiều cường giả yêu tộc chấn giữ ở đó ,với tu vi còn rất kém của ngài ngộ nhỡ ngài tiến vào bị họ tấn công thì lúc đó đừng có trách chúng ta không nhắc nhở.