Tô Sầm Sầm đột nhiên lên tiếng: "Tối hôm qua, cậu... vẫn còn chơi game sao?"
Vừa rồi Tần Thân nói nhiều như vậy, đương nhiên cô cũng nghe thấy câu đó.
Bách Thanh gật đầu.
Tô Sầm Sầm: "..."
Đây là sự chênh lệch giữa hai thế giới sao?
Cô thức khuya đọc sách muốn hộc máu, người ta lại thoải mái nhàn nhã ngồi ở nhà chơi game?
Có lẽ do cảm nhận được sự hờn dỗi của Tô Sầm Sầm, Bách Thanh đắn đo nói: "Thật ra, tối hôm qua tôi cũng ôn tập trong... nửa tiếng?"
Sắc mặt Tô Sầm Sầm đen hơn.
Bách Thanh: "Không đúng, là một tiếng."
Tô Sầm Sầm thở dài.
Bách Thanh: "Là tôi nhớ nhầm rồi, hai tiếng mới phải."
Bờ vai Tô Sầm Sầm rũ xuống: "Cậu không cần an ủi tôi đâu."
"....."