Hành Trình Của Nhân Vật Phụ

Chương 67: đội 7.





Ngày hôm sau,Masaru cùng bạn lại một lần nữa bị triệu tập bởi nhà vua. Lần này,trên sảnh đường sang trọng đó có thêm một người nữa đang quỳ trước nhà vua.

-vậy,Masaru,Suyama,Tat và Ren,ta gọi các ngươi tới đây hôm nay để nhận đội trưởng của mình. Các ngươi sẽ ở đội 7 rồi dần dần thăng tiến lên con số cao hơn. Vậy thì ngươi hãy giới thiệu bản thân rồi dẫn họ đi đi.-

Nói chuyện với nhóm Masaru một lúc,nhà vua quay sang người quỳ kế bên họ rồi bảo. Người này...nói sao nhỉ? Đồ sộ chăng?....hay là máy móc?

Toàn thân người này được phủ trong một lớp áo giáp đen tuyền,không hở một chỗ nào. Những khớp nối của bộ giáo cũng vô cùng chắc chắn,tạo cho ta cảm giác đồ sộ và không thể bị xuyên thủng.

-tuân lệnh,nhà vua!-

Giọng nói người này ồm ồm,cho thấy đây là một người đàn ông tuổi vị thành niên khoảng 40-50 tuổi.

Rồi ông ta bắt đầu di chuyển. Những khớp nối,mảnh kim loại cọ sát vào nhau,tạo ra những tiếng leng keng,nghe rất nặng nề. Nhưng người đàn ông này lại di chuyển rất dễ dàng,khiến ta tự hỏi cái sức mạnh gì đang ẩn dưới lớp mặt nạ đó.

-xin chào,tôi xin tự giới thiệu,tôi tên là Fiona. Đội trưởng đội 7. Từ nay xin giúp đỡ tôi nhé.-

Nghe một giọng nói trung niên giới thiệu tên mình là Fiona khiến Masaru khá là mâu thuẫn.

-ờm...eto....chào đội trưởng,em xin tự giới thiệu,em là..-

-bỏ qua phần giới thiệu đi,tôi đã nghe kể về các cậu nhiều rồi. Vậy để tôi dẫn các cậu đến đội luôn nhá.-

-à...dạ vâng.-

Họ nhanh chóng nhảy lên chiếc xe ngựa đã trực sẵn trước cổng lớn. Chiếc xe này nhìn rất khác. Nó có khung rộng hơn so với xe thông thường. Trên vàng bánh xe còn có gai được sơn đen tuyền. Trên nóc xe có chiếc nỏ đóng vai như chiếc súng máy. Và dù nhỏ nhưng xung quanh thân xe có những dấu hiệu của ma pháp bao bọc.

Điều đặc biệt ở chiếc xe này là nó không có ngựa....đúng ra là còn chả có dây xích hay những thứ khác.

-còn chờ gì nữa? Trèo lên đi.-

-à...dạ.-

Theo lời anh đội trưởng,Masaru và mọi người nhảy lên chiếc xe "ngựa." Bên trong khá là rộng rãi với cửa sổ bao quát khung cảnh bên ngoài,một miếng vải phủ lấy nóc,có thể gỡ ra khi dùng nỏ cho nhũng mục tiêu như cướp đường.

-chà,cái xe này nhìn...khác biệt nhỉ?-

-ý cậu là sao?-

   Anh đội trưởng quay lại nhìn Masaru khó hiểu.

-à thì...ngựa đâu?-

-ngựa à? Chúng tôi không dùng cái đấy vì một thành viên trong đội sợ ngựa.-

-thiệt ấy hả?-

   Cậu cảm thấy vô cùng khó hiểu. Một trong những chức vụ cao quý nhất trên thế giới lại được trao cho một người với điểm yếu rõ ràng như vậy?

-mà yên tâm,không có ngựa có khi còn nhanh hơn đấy chứ.-

-ý anh là sao?-

  Không trả lời câu hỏi của Masaru,anh chỉ cười rồi ngồi lên ghế lái. Ngay lập tức,một làn sóng mana phóng ra,từ chiếc yên ngựa trên mặt đất bay lên,hình thành một con vật như con ngựa nhưng không có chân,chỉ nổi lềnh bềnh. Có thể nhìn xuyên qua người nó.

   Khi chiếc xe từ từ tiến lên.Masaru và đồng bọn bị choáng ngợp bởi tính linh hoạt của chiếc xe. Nó có tốc độ hơn tất cả những con ngựa tốt nhất mà họ đã cưỡi. Có thể coi nó như đời đầu của một chiếc xe hơi cũng không quá xa.

   Rồi cảnh thành thị đông đúc nhanh chóng trở thành rừng cây bát ngát khi học ra khỏi cổng thành.

-ủa? Tại sao chúng ta lại phải ra ngoài rừng?-

   Thấy lạ,Masaru quay lên phía anh đội trưởng hỏi.

-à,như cậu đã biết,nhiệm vụ của MK chũng ta là bảo vệ vương quốc khỏi những thế lực ngoài kia mà quân đội không thể chống lại. Có thể coi chúng ta là một lá chắn của vương quốc. Vì thế nên chúng ta luôn phải canh gác mọi lúc.-

-hừm...ra vậy.-

   Bây giờ khi để ý,cậu thấy mình chưa bao giờ thấy bất cứ MK nào khi đến thành thị,nơi mà đãng nhẽ phải đông nghịt những MK nghỉ ngơi và vui chơi.

-à vậy....Fiona-san,anh có biết ờm...Yukichika-san ko?-

-hửm? À,Amrita-chan ấy hả? Khoảng 4 tháng trước,em ấy được chuyển vào đội khác rồi. Mà phải công nhận,em ấy thật là một thế lực đáng gờm.-

-em biết mà đúng chứ.-

   Vì một lí do nào đó,Masaru cảm thấy tự hào khi anh đội trưởng nói thế.

-thế cậu có quan hệ thế nào với Amrita-chan vậy?-

-à,bọn em là bạn thuở nhỏ.-

-vậy hả?....chỉ vậy thôi sao?-

   Anh ta quay lại nhìn Masaru với một giọng nói bất ngờ.

-à...vâng. Sao anh lại ngạc nhiên vậy?-

-à...không có gì đâu.-

   Anh ta nói thế rồi lại quay lên. "Đùa chắc? Mình nhớ Amrita-chan cứ lảm nhảm về cậu ta suốt mà ta? Cứ tưởng họ là một cặp hay gì chứ"

-được rồi,chúng ta gần đến nơi rồi. Chỉ cần qua cái hang này nữa thôi.-

-ồ!-

   Nhìn qua khung cửa sổ,cậu thấy một thác nước tuyệt đẹp đổ xuống mạch nước ngầm bởi một cái hố to đùng trên mặt đất.

-được rồi,chúng ta đến nơi rồ...-

   Anh đội trưởng gọi Masaru khi chuẩn bị ra khỏi hang. Đầu cửa hang sáng choang,không thấy gì cả.

-cái...cái gì thế này??-

   Anh ta bỗng hoảng hốt nhảy xuống xe. Masaru chưa kịp hỏi gì cũng nín họng trước chuyện đang xảy ra trước mắt.

   Một toà lâu đài to đùng ở trước mặt cậu. Chúng có vẻ ngoài khá đáng sợ và nguy hiểm. Nhưng trên hết là cả nửa toà lâu đài bị thổi bay.

   Bên trong,có thể thấy rõ một nhóm người nằm liệt dưới đất,nơi anh đội trưởng chạy đến. Anh ta nâng người một cô gái lên. Cô ấy có vẻ ngoài mảnh mai cùng một bộ đồ kín mít. Có vẻ như là một pháp sư cùng cây trượng gãy đôi bên cạnh. Nửa bên mặt cô gái đã bị nát,bên còn lại lấm lem bùn đất.

-em có sao không? Jinney?? Trả lời đi!!-

   Lay lay cái xác trong tuyệt vọng,anh đội trưởng có vẻ đặc biệt quý người này. Như thế không có nghĩa là những người khác ổn. Thật sự mà nói thì có vẻ cô gái này là người ít bị thiệt hại nhất.

-cơ thể họ còn một ít mana chưa hoà tan hết. Có nghĩa chuyện này mới xảy ra gần đây thôi.-

   Nhìn quanh một hàng bằng con mắt tinh linh,cậu thấy rằng trên cơ thể họ còn một ít mana chưa thoát ra hết. Xung quanh không có vật gì như là vũ khí phép thuật. Nhue thể họ bị giết bởi một sức mạnh vật lí phi thường

-cẩn thận!-

   Suyama bỗng hét lên,khiến Masaru giật mình. Một cái bóng đen từ đâu xuất hiện,nhảy về phía Masaru.

   Lưng cậu bắn ra những chiếc xúc tu,cắm vào tảng đá gần đó rồi kéo cậu ra. Chiếc bóng đen chạm đất chỗ Masaru vừa đứng,mặt đất lập tức nát vụ với bán kinh 2m.

-mình biết mà.-

~~~~~

   Lô các bợn,tác đây. Mình muốn xin lỗi gì lâu rồi mới ra chap. Tất cả chỉ vì mình lười thôi. Thôi thì mình sẽ cố gắng ra chap mới nhanh hơn cho mấy bợn.


TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv