Ít nhất chiếc xe này cũng trị giá hơn 7 triệu, như vậy một chiếc lốp xe có giá trị là bao nhiêu!
Kha Đậu Đỏ nhìn thấy vẻ mặt bi thương của mẹ, liền nói: “Mẹ, còn nhớ đến bên chỗ cô Đổng Như có ký túc xá cho công nhân viên, mấy ngày nay, cô Đổng ở chỗ này, cô ấy vẫn luôn không yên lòng khi thấy con ở một mình! Kha Tiểu Hạ, con cũng đi đây, mẹ tự chăm sóc tốt cho chính mình.” Kha Tiểu Đậu nói xong liền nhảy xuống giường, cầm lấy balo của chính mình, bắt đầu thu dọn quần áo: “Mẹ yên tâm, con nhất định sẽ không làm mẹ vướng víu.”
Kha Tiểu Hạ mở to hai mắt nhìn đứa con trai đáng chết này, thật không thể tin được, con trai cứ thế mà ném chính mình lại!
“Kha Đậu Đỏ!” Kha Tiểu Hạ giận dữ gọi, nhưng con trai cô lại chạy nhanh hơn.
Kha Tiểu Hạ chống người ngồi dậy lại ngã chổng vó xuống giường, cô thật sự muốn bệnh chết, cuộc sống cô thê thảm như thế, cô hoàn toàn không muốn đối mặt.
Cô dứt khoát tức chết đi! Tại sao cô lại có đứa con trai như thế! Rốt cuộc đây là lần thứ bao nhiêu cô cảm thán như thế, Kha Tiểu Hạ hoàn toàn không nhớ rõ!
Cô thề, nếu như tìm được cha Kha Tiểu Hạ, cô nhất định sẽ đem đứa con trai hư hỏng này trả lại anh! Nhất định là như thế!
……..
Sáng này rõ ràng tâm trạng của Cố Tử Kì rất tốt, thế nhưng vừa mới qua buổi sáng, tâm trạng của tổng giám đốc đại nhân liền thay đổi đột ngột, ngay cả thư ký Vệ Hàm và trợ lý Cris đều gặp nạn.
Trợ lý Cris mới từ văn phòng tổng giám đốc đi ra, Vệ Hàm liền đi lên hỏi: “Sáng hôm nay tâm trạng tổng giám đốc vẫn còn rất tốt, là có người chọc giận anh ấy sao?”
Trợ lý Cris mỉm cười: “Chuyện của tổng giám đốc không phải là chuyện mà chúng ta có thể nghị luận, cô vừa được thăng chức lên làm thư ký cho tổng giám đốc nên làm gương cho mọi người, không nên thảo luận chuyện của tổng giám đốc. Đúng rồi, trong công ty có phải có nhân viên là Kha Tiểu Hạ không?”
Vệ Hàm ngây người một lúc, Kha Tiểu Hạ chỉ là một trợ lý nho nhỏ của phòng kế hoạch. Cô ta nhớ kỹ Kha Tiểu Hạ là vì cô và Tang Tử Hân có quan hệ tốt với nhau, mà từ trước cho tới nay, quan hệ của cô ta và Tang Tử Hân luôn luôn không tốt.
“Đúng thế, cô ta ở phòng kế hoạch, tôi nghe nói Kha Tiểu Hạ xin nghỉ đi bệnh viện.” Vệ Hàm nói.
Trợ lý Cris liền hiểu, thì ra Kha Tiểu Hạ không có đi làm, cô sinh bệnh, việc này có cần nói cho tổng giám đốc biết hay không.
Cố Tử Kì vừa đi ra mở cửa liền nghe được những lời Vệ Hàm nói, anh hơi nhíu mày, Vệ Hàm thấy anh đi ra liền nói: “Cố tổng giám đốc, đến giờ ăn cơm, anh tự mình đi ăn hay là đưa đến.”
Cố Tử Kì nhìn cô ta một cái: “Không cần, trợ lý Cris vào đây.”
Trợ lý Cris nhanh chóng đi vào theo Cố Tử Kì, Vệ Hàm cắn môi, ngượng ngùng rời đi.
“tổng giám đốc, hôm nay Kha Tiểu Hạ không đi làm.” trợ lý Cris đi vào, liền nói đến chuyện của Kha Tiểu Hạ.
Cố Tử Kì lạnh lùng nhìn anh ta, trợ lý Cris biết mình lỡ lời, thật muốn cho mình một cái tát.
“Từ khi nào một nhân viên công ty có đi làm hay không đều cần báo cáo với tôi.” Cố Tử Kì hừ lạnh.
“Không phải…tổng giám đốc ….tôi chỉ quan tâm đến sức khỏe của nhân viên trong công ty, nghe nói Kha Tiểu Hạ ngã bệnh!” trợ lý Cris khẩn trương nói, phỏng đoán có lẽ tổng giám đốc muốn tin tức của Kha Tiểu Hạ, nếu không tối qua cũng không cần anh ta đưa tư liệu đến.
Nhưng nhất định phải quanh co lòng vòng, không để lộ ra dấu vết mà nói.
“Ồ, sinh bệnh?” Cố Tử Kì ngõ nhẹ tay lên bàn.
“Tổng giám đốc, đây là địa chỉ của Kha Tiểu Hạ, nhân viên trong công ty sinh bệnh, tôi nghĩ công ty nên cử đại diện đến an ủi hỏi thăm một chút?”trợ lý Cris lặng lẽ để địa chỉ nhà của Kha Tiểu Hạ xuống.
Làm sao Cố Tử Kì không biết dụng ý của trợ lý Cris, anh nhìn trợ lý Cris một cái, cầm lấy địa chỉ, đứng dậy nói: “Một trợ lý nho nhỏ sinh bệnh liền cần phải đi hỏi thăm, anh cho tôi là gì?”