Không biết vì sao, cảm giác hôn cô lại quen thuộc như thế….Đúng vậy, vốn chính là nên quen thuộc…Một đêm kia cũng không phải anh chưa từng hôn cô.
Loại cảm giác cả người thoải mái, thoải mái đến mức làm anh hoảng hốt.
Rốt cuộc Kha Tiểu Hạ không thể chịu đựng được cướp bóc điên cuồng như thế, cô đập vào *** ngực anh, ô ô nói cho anh biết, cô sắp không thở được! Thế nhưng Cố Tử Kì căn bản không để ý tới! Anh cậy mở môi của cô, rất hung ác tiếp tục.
Mãi cho đến khi Cố Tử Kì vẫn chưa thỏa mãn, lưu luyến buông cô ra, Kha Tiểu Hạ ngồi thẳng xuống bồn cầu, trong bóng tối, anh bá đạo nói với cô: “Tôi thích phụ nữ nghe theo tôi, không thích một con nhím như cô, hiểu chưa?”
Cô hung hăng trừng anh, bởi vì anh không nhìn thấy cô trừng anh, cho nên cô càng ra sức trừng mắt, anh còn đê tiện hơn cái kẻ Kiều An kia nhiều.
“Ừm, còn mắng chưa xong, vẫn muốn tiếp tục?” Cố Tử Kì giữ cằm cô, lạnh giọng hỏi.
Kha Tiểu Hạ mở to hai mắt, cô rất muốn khóc, oán thâm cũng không được sao?
“Không, không, tôi phải đi…Con trai tôi ở nhà chờ tôi.” Kha Tiểu Hạ cảm thấy mình uất ức, bị người bắt nạt như thế, vậy mà một chút phản kháng cũng không có!
Không đợi Cố Tử Kì trả lời, cô trực tiếp xông ra, tóc tai bù xù chạy trối chết...
………….
Kha Tiểu Hạ quả thực liều mạng chạy, một đường chạy thẳng về nhà, thậm chí cô không rảnh để ý những người đi đường kinh ngạc nhìn cô chạy điên cuồng, một mạch chạy lên lầu, cô đóng cửa lại, cảm thấy sắp không thở nổi.
Trong đầu là hình ảnh Cố Tử Kì bắt nạt cô, cô buồn nôn chết mất, nghĩ đến Cố Tử Kì, cô hận không thể nhét mình vào kẽ đất, ngay cả một tiếng cũng không dám phản khảng! Thật sự là không có mặt mũi làm người.
May mà lúc ấy trong nhà vệ sinh tối đen, nếu không cô thật muốn kéo Cố Tử Kì cùng cô xuống bồn cầu. Mấy ngày này, không biết cô gặp xui gì, mọi chuyện không thuận, còn gặp phải tiện nam.
“Mẹ!” Đậu Đỏ nghe thấy động tĩnh liền đi tới, nhìn thấy dáng vẻ đầu tóc rối bởi của Kha Tiểu Hạ, cậu bé nhíu mày: “Mẹ, xảy ra chuyện gì thế? Có người bắt nạt mẹ sao?”
Kha Tiểu Hạ rót cho mình một cốc nước, lại rót cho Kha Đậu Đỏ một cốc nước, sau khi uống xong, cô mới cảm thấy cuối cùng nhịp tim cũng thuộc về cô, cô thiếu chút nữa đã không thở được!
Nhìn thấy dáng vẻ lo lắng của Đậu Đỏ, Kha Tiểu Hạ mới tâm bình khí hòa nói: “Không, hôm nay mẹ tan làm muộn, đi đường buổi tối mẹ có chút sợ hãi nên chạy thẳng về nhà.”
“Phải không?” Dáng vẻ Đậu Đỏ giống như chất vất.
“Đúng là như thế!” Kha Tiểu Hạ vỗ ngực nói: “Con nhìn dáng người mẹ xem, cởi quần áo ra người ta còn cảm thấy chướng mắt ấy chứ.”
Đậu Đỏ cảm thấy có lý, cũng không hỏi thêm: “Mẹ, vậy con đi ngủ.”
Nhìn thấy Kha Đậu Đỏ vào phòng, Kha Tiểu Hạ mới thở ra một hơi, cô không cách nào quên đi cảnh tượng trong nhà vệ sinh, lửa giận trong lòng cô không ngừng thiêu đốt, vừa nhắc đến cái tên Cố Tử Kì cô liền buồn nôn.
Càng nghĩ càng buôn nôn, nôn đến dạ dày đều đau rồi! Đến mức mấy ngày liên tiếp đều đau dạ dày, không có tinh thần đi làm, cô còn đang lo lắng không biết Cố Tử Kì có khiếu nại cô với công ty không, đi vào nhà vệ sinh cũng là do Cố Tử Kì kéo cô vào!
Kha Tiểu Hạ không ngừng lắc đầu, quên đi, quên đi! Không thể nhớ đến chuyện xấu xí này, giống như đêm ở quán bar. Dù sao cũng không báo được thù, nhớ kỹ cũng chỉ làm cho chính mình thêm khó chịu.
Buổi sáng đi qua quán hải sản, cô tinh mắt nhìn thấy một chiếc Lamborghini đỗ ở đó. Kha Tiểu Hạ liếc mắt một cái liền nhận ra đó là xe của Cố Tử Kì, biển số xe chính là ba con số 8, thật dễ dàng nhận ra!
“Thật đúng là ba con tám!” Kha Tiểu Hạ không nhịn được mà mắng chửi, trong đầu liền hiện lên suy nghĩ trả thù.
Tên xấu xa này, cô không giết được anh thì giết xe của anh! Nếu không báo thù, cô không chịu được! Thù này không báo không phải là Kha Tiểu Hạ.