Editor: May
Huống chi trong trường học còn có nhiều học đệ đẹp trai như vậy, tới mấy lời tỏ tình, tên này nha phỏng chừng uống dấm liền có thể uống tới say luôn!
Thịnh Vị Ương nhìn Hoàng Phủ Bạc Ái, khuôn mặt nhỏ ra vẻ kinh ngạc,
“Ba tuổi, anh đồng ý cho em đi trường học đi học sao?”
Mắt đen của Hoàng Phủ Bạc Ái rốt cuộc có dao động, cúi đầu liếc nhìn một cái,
“Đồng ý.”
Nói xong, Hoàng Phủ Bạc Ái không biết từ nơi nào lấy ra một xấp giấy, ngữ khí lãnh diễm càng thêm nhàn nhã thích ý.
Khi Thịnh Vị Ương thấy rõ ràng là gì, mắt to trừng thẳng xoay chuyển co rút một chút, lại có thể là danh sách báo danh của cô.
Ba tuổi đã báo danh cho cô!
……
Thịnh Vị Ương yên lặng sờ sờ cái trán của Hoàng Phủ Bạc Ái,
“Ba tuổi, anh phát sốt à?”
Hơn nữa sốt đến giống như thần trí có chút không thanh tỉnh, lại có thể đến danh đều giúp cô báo!
Vẻ mặt Hoàng Phủ Bạc Ái khinh thường liếc mắt,
“Em mới phát sốt!”
“Vậy đây là tình huống như thế nào?” Thịnh Vị Ương nôn nóng cầm lấy bàn tay vòng quanh cô tóc của anh, giơ danh sách báo danh trong tay lên,
“Anh thật sự để em đi trường học đi học?”
Chợt, Hoàng Phủ Bạc Ái trở tay véo một cái, khóa cổ tay nhỏ của cô gắt gao ôm ở trong lòng ngực của mình, ngữ khí hung ác,
“Tiểu Vị Ương, ở trong mắt em, anh liền nhỏ mọn không nói lí như vậy ư?”
“Đúng vậy!” Thịnh Vị Ương bật thốt lên liền đáp.