Editor: May
Ánh lửa chiếu sáng lên giữa không trung ---
Trên thang mây thật dài máy bay trực thăng ném xuống, Hoàng Phủ Bạc Ái gắt gao ôm Thịnh Vị Ương trong lòng ngực, theo thang mây không ngừng bay về phía trước.
Liền ở một giây trước khi du thuyền nổ mạnh, Hoàng Phủ Bạc Ái ôm cô, bắt được dây thừng thang mây.
……
Thịnh Vị Ương ôm eo Hoàng Phủ Bạc Ái.
Gió biển lạnh lẽo thổi qua phía trên, tựa như dao băng trên bão tuyết, gọt một đao một đao, giống như muốn lăng trì cả người.
Mãi cho đến khi nghe thấy giọng nói nghẹn ngào của anh,
“Ngoan, không có việc gì.”
Lúc này Thịnh Vị Ương mới thật cẩn thận mở bừng mắt tiễn, lại không cẩn thận, thoáng nhìn biển lửa đã sôi trào phía dưới đại dương mênh mông kia!
Một giây trước du thuyền còn hoàn hảo không tổn hao gì, chỉ còn lại có một mảnh hài cốt trôi nổi đáng thương.
Brian thật đủ ngoan, dùng lại là kích cỡ de-2, một khi nổ mạnh nhiệt độ chợt tăng vọt đến một ngàn độ C, hắn ta thật sự muốn lôi kéo Hoàng Phủ cùng chết!
Ngọn lửa màu lam quỷ quyệt thậm chí còn đang điên cuồng kêu gào, giống như giây tiếp theo liền muốn chợt nhảy lên, thiêu bọn họ thành tro tàn!
……
Thịnh Vị Ương nhịn không được run run một cái, run rẩy ở trong lòng ngực Hoàng Phủ Bạc Ái một chút, đột nhiên, lòng bàn tay trợt một cái!
“A……!” Thịnh Vị Ương sợ tới mức kinh hô.