Editor: May
Cách cửa pha lê thật dày, mơ hồ có thể thấy được thân hình cao dài của người đàn ông, tựa như một con liệp báo gợi cảm trong rừng sương mù này.
Thịnh Vị Ương cười đến tựa như con mèo nhỏ trộm cá.
Thật ra, trong lòng cô lại có thể cảm thấy có chút đáng tiếc đấy! Thậm chí còn có chút oán trách, sao thân thích nhà cô sớm không tới muộn không tới, cố tình tới vào lúc này!
Xong rồi xong rồi, Thịnh Vị Ương, mày nha.... càng ngày càng trụy lạc a a……
Thịnh Vị Ương đang ở trong lòng khinh bỉ chính mình, đột nhiên, di động trên tủ đầu giường truyền đến một trận tiếng vang chấn động.
--
Thịnh Vị Ương ngẩn người, sau đó duỗi dài cánh tay qua, cầm điện thoại ở trong tay, chân trần nhảy xuống giường.
“Ba tuổi, điện thoại của anh”
Thịnh Vị Ương đứng ở ngoài cửa pha lê phòng tắm gọi, lại cúi đầu nhìn biểu hiện điện báo “Hoàng Phủ Bạc Ý” trên di động,
“Hình như là em gái anh gọi tới, anh muốn tiếp bây giờ không”
“Em tiếp.” Trong phòng tắm, truyền ra giọng nói gợi cảm của người đàn ông.
Cô tiếp, vì sao muốn cô tiếp
Trong nháy mắt hai tròng mắt Thịnh Vị Ương trợn tròn, rất vô ích hỏi lại lần nữa,
“Anh nói cái gì”
“Nhanh chóng tiếp”
Nghe giọng nói ghét bỏ nồng đậm của vị thiếu gia kiêu ngạo nào đó, tròng mắt Thịnh Vị Ương trắng dã, sau đó yên lặng trượt xuống nút tiếp nghe, đưa điện thoại di động đặt ở bên tai.
Không đợi cô mở miệng nói chuyện, cô gái trong điện thoại đã gào to tiếng nói vút cao,
“Anh tin tức nổ mạnh tin tức nổ mạnh ngày mai”
“Khụ khụ” Thịnh Vị Ương rất thích hợp ho khan hai tiếng, nhắc nhở Hoàng Phủ Bạc Ý cô cũng không phải anh trai của cô ấy.
Trong điện thoại, nháy mắt Hoàng Phủ Bạc Ý im lặng, tiếp đó lại hưng phấn ồn ào,
“Nha, là cô vợ nhỏ ngốc nghếch của anh trai nhà tôi sao”