Editor: May
Hoàng Phủ Bạc Ái đang xem Weibo của Thịnh Vị Ương, bỗng nhiên, “két” một tiếng, cửa phòng trang điểm mở ra từ bên trong.
Fiona đi tới, nụ cười lại có thể biểu lộ không dấu được kích động,
“Hoàng Phủ thiếu gia, ngài có thể đi vào.”
Hoàng Phủ Bạc Ái lạnh lùng liếc khóe mắt, vốn đang muốn lại tự cao tự đại trong chốc lát, để Thịnh Vị Ương đi ra, nhưng mà, lại không cẩn thận thoáng nhìn thấy bóng dáng thướt tha xinh đẹp trong phòng trang điểm kia.
Mắt sâu đen nhánh của người đàn ông cả kinh, bước chân dài ra lập tức đi vào.
Khi nhìn thấy rõ ràng cô gái trong phòng lần nữa, bỗng chốc, ngơ ngẩn cứng đờ nện bước, ở trên bộ dáng tuyệt sắc lãnh mị của người đàn ông, lại có thể thấy được một loại kinh diễm chấn động!
Hoa lệ trước gương rơi xuống sát đất.
Cô gái mặc một bộ váy lễ phục cúp ngực màu thuần trắng.
Vải pha lê chạm rỗng dệt nổi, phản chiếu da thịt ngưng bạch giống như tuyết của cô.
Cổ như thiên nga, mang một sợi dây chuyền rosadeiventi, kim loại cắt trong suốt điêu khắc tinh tế, toàn cầu chỉ có hai sợi, đây chính là một cái trong đó.
Xương quai xanh mê người, trước ngực kiêu ngạo càng thêm lộ ra mị lực quyến rũ của cô, eo nhỏ tinh tế.
Thêu thùa trên mặt lụa gấm là nhà thiết kế sư tự tay may ra, hoa hồng trắng nối liền sinh động như thật, ở nở rộ làn váy đuôi cá hoa lệ.
Một đầu tóc mềm như thác nước cuốn thành búi tự nhiên, nhìn như tùy ý lại tinh xảo tán loạn ở trên vai ngọc không che đậy.
Mày liễu như tơ, trang điểm tinh xảo, mắt đào hoa liễm diễm nhẹ nhàng như nước, cánh môi no đủ lộ ra ánh sáng trong suốt.
Đẹp!
Cực kỳ xinh đẹp!
Hoàng Phủ Bạc Ái vẫn luôn biết Thịnh Vị Ương xinh đẹp, là mỹ nhân trời sinh, nhưng trong nháy mắt lần đầu tiên nhìn thấy, vẫn không thể khống chế rối loạn nhịp tim.
……
Cô mặc một bộ váy trắng, lẳng lặng đứng ở nơi đó.
Mặt mày thuần túy không nhàn rỗi, liền giống như một đóa tuyết liên trên đỉnh thiên sơn, ở trong thế giới sạch sẽ chưa bao giờ có người ô trọc đụng chạm, tuyệt mỹ nở rộ, kinh diễm tự nhiên.