Editor: May
Hoàng Phủ Bạc Ái cầm lấy tạp chí Thịnh Vị Ương vừa mới xem, tùy tiện lật lật, nhíu mày lại hỏi,
“Đây đều là cái gì?”
“Bát quái giải trí nha!"
Thịnh Vị Ương nhướng mày, ý bảo Hoàng Phủ Bạc Ái tiếp tục xem một tờ cô đang lật, 囧囧 có thần tiếp tục nói,
“Không nghĩ tới đại minh tinh đó lại có thể kết hôn lại ly hôn! Còn có người kia lại có thể cưới rồi ngoại tình! Mất công tôi còn thích anh ta diễn như vậy!
Câu nói kia nói như thế nào ta? Trời là xanh, biển là sâu, đàn ông nói không có một câu nào là sự thật; yêu là vĩnh hằng, máu là đỏ tươi, đàn ông không đánh là không được; nếu đàn ông có tiền, với ai cũng là có duyên.
Đàn ông đáng tin, heo cũng sẽ leo cây!……”
……
Sau đó, vị Bạc Ái thiếu gia nào đó càng nghe mặt càng âm trầm, chợt, quăng tạp chí trong tay, đen mặt quát,
“Thịnh Vị Ương, cô đây là học của ai!”
“Xem trên Weibo nha!”
“Về sau không cho phép xem!”
Rối loạn lung tung gì vậy, quả thực là phá hư hình tượng hoàn mỹ của anh ở trong lòng Thịnh Vị Ương!
Thịnh Vị Ương nắm chặt đôi tay trắng, trong đầu hiện lên hình ảnh bạo lực điên cuồng quăng nắm tay lên mặt của anh, anh nha, bảo tôi không xem tôi liền không xem sao!
Hoàng Phủ Bạc Ái lại nghiêng đầu, ôm lấy eo nhỏ xinh đẹp của cô, nhắm mắt ngửi mùi hương sữa tắm giống nhau trên người của cô và anh, cảm giác được an tâm chưa bao giờ có qua.
Bỗng nhiên, Hoàng Phủ Bạc Ái mở to đôi mắt,
“Thịnh Vị Ương, vì sao trên người của cô thơm hơn tôi, rõ ràng hai chúng ta đều dùng sữa tắm giống nhau mà.”