Editor: May
Hoàng Phủ Bạc Ái trực tiếp làm lơ mắt trợn trắng phẫn nộ của Thịnh Vị Ương, lại bắt lấy cổ tay mảnh khảnh của đánh giá trước sau, sau đó lại ấn đầu cô vào trong lòng ngực, duỗi tay đi kéo đai đeo váy ngủ của cô.
Thịnh Vị Ương đột nhiên ngẩng đầu, hai cánh tay gắt gao ôm ở trước ngực, chân trực tiếp đá tới,
“Hoàng Phủ ba tuổi anh làm gì?”
Hoàng Phủ Bạc Ái đen mặt, bóp chân nhỏ thon dài của cô, suýt xách theo cô trực tiếp quăng ra ngoài, cắn răng gào thét,
“Xem vết thương sau lưng cô tốt hơn chưa!”
……
“Ách……” Khuôn mặt nhỏ bạo nộ của Thịnh Vị Ương kéo một cái, cơ bắp cứng đờ co rút, “Khụ khụ……”
“Cô cho rằng tôi muốn làm gì?”
Hoàng Phủ Bạc Ái đen mặt trừng cô, lại bị mặt đỏ như đánh phấn của cô gái nhỏ chọc cho tâm tình vui vẻ, môi mỏng tà mị hơi nhướng, dù bận vẫn ung dung khóa chặt cô.
Thịnh Vị Ương vô cùng xấu hổ đến 囧, hai móng vuốt bảo hộ ở trước ngực cũng buông xuống, cái miệng nhỏ ấp a ấp úng,
“Tôi……”
Hô hấp của Thịnh Vị Ương cứng lại, thân thể mị hoặc của người đàn ông đã dựa tới, bá đạo ôm thân mình nhỏ xinh của cô ở giữa trước ngực và giường phía sau.
“Cô cái gì?”
Hoàng Phủ Bạc Ái khẽ cúi hàm dưới, cúi ở bên tai cô hỏi, thở ra khí nóng, chậm rãi thổi vào lỗ tai của cô, vành tai mượt mà lập tức hồng thấu.
---
Trên cổ tuyết trắng của Thịnh Vị Ương đã nổi lên một tầng da gà tinh tế, ở dưới ánh đèn mờ nhạt thấy được cực kỳ rõ ràng.
……