Editor: May
Hoàng Phủ Bạc Ái lãnh diễm đảo qua, lại bổ sung một đao,
“Sở thiếu thì đâu có bi thương thúc giục gì, dù sao người phụ nữ của cậu ta đã sớm đá cậu ta.”
Kỳ Mộ Phi nhịn không được nhấp miệng cười.
Trước kia Sở Nam Xuyên có một vị hôn thê, yêu đến chết đi sống lại, lại không nghĩ rằng vào lúc muốn đính hôn bị thả bồ câu, sau đó Sở thiếu liền bị tình gây thương tích đọa rơi xuống.
“Dựa vào **! Hoàng Phủ, cậu lại chọc vào vết sẹo của lão tử!” Sở Nam Xuyên trực tiếp bắn lên từ trên ghế, tóc nhọn đều dựng thẳng lên.
Hoàng Phủ Bạc Ái lạnh lùng liếc mắt một cái,
“Chọc một chút trợ giúp cho sự trao đổi chất, để tránh sớm già.”
Sở Nam Xuyên nắm tay, yên lặng ngẩng đầu bốn mươi lăm độ hướng về phía trước tuôn nước mắt ing, công lực miệng độc của tên Hoàng Phủ này càng ngày càng tăng thêm a a……
……
Hoàng Phủ Bạc Ái lại quét về phía Kỳ Mộ Phi, nhìn đến mí mắt Kỳ thiếu nhảy dựng, liền nghe thấy người đàn ông dùng âm sắc tà mị hỏi,
“Kỳ nhị, gần đây cậu đang hỏi thăm về khuê mật kia của con báo nhỏ của tôi?”
Ngữ khi của Kỳ Mộ Phi chợt sậu lãnh,
“Tôi phải giáo huấn bà cô đàn ông kia một trận thật tốt!”
“Kỳ nhị, đây không giống tác phong của cậu,” Hoàng Phủ Bạc Ái tiếp tục trêu chọc, “Cẩn thận lại bị người nháy mắt giết chết.”
Khóe môi Kỳ Mộ Phi run rẩy một cái, “……”