Editor: May
Thịnh Vị Ương nhìn thấy lại ngừng không được lòng tràn đầy bong bóng hoa si, vọt tới trong phòng thay quần áo nhanh chóng thay đổi quần áo.
Lúc trở ra, một cái váy búp bê màu trắng đến đầu gối, ở giữ một vòng tơ tằm leavers cột lại, tóc dài như thác nước cột cao cao một đầu tóc đuôi ngựa, lộ ra cổ nhỏ xinh đẹp như thiên nga trắng.
Cả người nhìn qua ngoan ngoan ngoãn ngoãn, cực kỳ thanh thuần!
……
Thịnh Vị Ương cười doanh doanh, cố ý nhón mũi chân dạo qua một vòng,
“Thế nào, ba tuổi, có non nớt hơn anh chưa?”
Trước mắt Hoàng Phủ Bạc Ái sáng ngời, lại có thể tà ác huýt sáo một tiếng, một phen ôm sau eo Thịnh Vị Ương qua, môi mỏng tà mị nói một câu,
“Vốn dĩ đã rất non nớt, non nớt thật sự muốn một ngụm ăn luôn.”
Cúi đầu liền hôn xuống, lại bị Thịnh Vị Ương giơ tay ngăn lại, nhảy ra từ trong lòng ngực, giống như cá chạch chạy trốn, lưu lại một chuỗi tiếng cười chuông bạc.
Nhìn tiểu nữ nhân mừng rỡ bóng dáng, Hoàng Phủ Bạc Ái chợt một rống,
“Tiểu Vị Ương, em chạy chậm một chút cho anh!”
Sau khi ăn cơm Tây bữa trưa ở nhà hàng tầng một khách sạn, Hoàng Phủ Bạc Ái liền lái xe cùng Thịnh Vị Ương đi gặp Dạ Ngưng Yên.
……
Xe thể thao Chrysler, Hoàng Phủ Bạc Ái ngồi ở trên ghế điều khiển, Thịnh Vị Ương tự nhiên là ghế phó lái bên cạnh, Bạc Tam và Bạc Tứ đứng sóng vai ở ngoài xe thể thao.
Hoàng Phủ Bạc Ái nghiêng mặt, ngữ khí lãnh khốc,
“Bạc Tam Bạc Tứ, hai người bắt đầu nghỉ, không có chuyện gì các người đừng xuất hiện.”
Mỗ đậu bỉ kích động đến tựa như dưới chân dẫm lò xo, nháy mắt nhảy đi lên, ôm Bạc Tam bên cạnh ngao ngao thẳng gào,
“Dày vò lâu như vậy, rốt cuộc có thể đi hẹn hò kích tình với mỹ nữ bờ cát rồi……”
Bả vai Bạc Tam run lên, trực tiếp đá một chân qua, một vẻ mặt ghét bỏ “Anh kiên quyết không quen biết chú”.
Hoàng Phủ Bạc Ái lạnh căm căm liếc mắt một cái,
“Dày vò?”