Editor: May
Thật là sắp khiến anh đau lòng muốn chết!
Chợt, mặt lạnh của Hoàng Phủ Bạc Ái trầm xuống, khóe mắt liếc xéo, quét nhìn Lạc Trạch một cái, hoàn toàn là tức giận,
“Sao chú không nói sớm một chút?”
Lạc Trạch yên lặng cúi đầu, rất thành thật nói,
“Lúc chị từ nước Mỹ trở về, thân thể tôi cũng vừa mới tốt không bao lâu, chờ khi tôi tìm được chị lần nữa, các người đã kết hôn, tôi tìm không thấy cơ hội thích hợp để nói.”
……
Bỗng chốc, ánh mắt Hoàng Phủ Bạc Ái càng âm trầm, trái tim người xem băng giá run rẩy,
“Cho nên, lúc ấy, chú là muốn mang Tiểu Vị Ương từ bên người tôi đi?”
Lạc Trạch nhịn không được bả vai run lên một chút, hút ngược một ngụm khí lạnh, nặng nề nói,
“Tôi chỉ muốn làm chị tôi hạnh phúc.”
Nháy mắt, Hoàng Phủ Bạc Ái đen mặt, nghiến răng nghiến lợi,
“Hạnh phúc của Tiểu Vị Ương chỉ có thể là tôi cho!”
Khóe môi Lạc Trạch run rẩy một cái, vừa rồi anh chỉ là nói muốn làm chị anh hạnh phúc, chưa nói anh muốn cho chị anh hạnh phúc nha!
→_→
Thịnh Vị Ương lập tức nín khóc mỉm cười.
Cái mũi cọ cọ ở hõm vai Hoàng Phủ Bạc Ái đến đỏ bừng, sau đó vừa nhấc đầu, trên lông mi còn dính ướt át, cười tủm tỉm giải thích nói,
“EQ quá thấp, chịu không nổi, chịu không nổi!”
Lạc Trạch, “Ách……”
Bạc Tuyển, “Ừ……”