Chiếc phi tiêu bay thẳng về phía nó. Nó nhanh chóng né người sang mộtbên. Chiếc phi tiêu bay sượt qua người nó. Rất may chỉ là một vết thương nhẹ.Nó nhếch môi khinh bỉ:
- Đánh lén là không tốt đâu ?
Sarina lanh lùng đáp trả:
- Với loại người như cô, như thế mới đáng
Nó thoáng tức giận nhưng trở lại trạng thái băng lãnh ban đầu:
- Loại người như tôi ? Ý cô là gì ?
Nhỏ nhún vai tỏ vẻ không biết. Nó nói giọng vô cảm:
- Vào vấn đề chính.... cô tới đây làm gì ?
- Gianhf chức nữ hoàng thôi
- Cô nghĩ cái danh nữ hoàng của tôi là hư vô à ?
Sarina không nói gì, quay người bước đi. " Phập " là tiếng động duy nhất cònsót lại. Một con dao nhỏ bay sượt qua mặt nó để lại một vế thương nhỏ,con dao cắm vào bức tường sau lưng nó. Nó có hơi hoảng sợ: " Thân thủcủa cô ta ... quả thật rất nhanh "
Hắn đứng gần đó, mặt hiện rõ sự lo lắng: " Cô ta phóng cây dao đó đi lúc nào ... mình không nhìn thấy "
Sarina vừa bước ra đến cửa, nhỏ ta xoay đầu lại nhìn nó, ánh mắt màu xanh rêuphảng phất sự đắc thắng khi thấy gương mặt hoảng sợ đó của nó, khuônmiệng đỏ hồng nhếch lên thành nụ cười ngạo nghễ. Đám đàn em của nhỏ lầnlượt rút về.
Trong quán bar giờ vắng tanh, mấy tên đàn emcủa nó nàm dưới sàn nhà xem chừng bị thương không nhẹ. Nó nhìn cây dao ở trên bức tường, nó đưa tay rút mạnh con dao ra và lấy tờ giấy cắm trênđó xuống đọc. Nó lia mắt nhìn những dòng chữ trên tờ giấy. Bàn tay runrun vô thức làm rơi tờ giấy. Nó lẩm bẩm:
- Ngày này tuần sau ... 6h chiều tại bãi đất trống xyz
Nói nó đang sợ ? Đúng , nó thật sự rất sợ. Nhìn vào hôm nay cũng đủ biếtSarina và bang Black Snow không hề tầm thường chút nào. Nó biết, cuộcchiến lần này không hề dễ dàng chút nào.