Ánh nắng xuyên qua ô cửa sổ chiếu vào khuôn mặt nhợt nhạt của nó. Hàng mi rung nhẹ rồi từ từ mở ra. Đôi mắt màu tím nhìn vào khoảng không vô định, bờ môi yếu ớt lên tiếng:- Ba
Ở phía cửa ra vào, một cô gái với mái tóc màu xanh ngọc cắt ngắn, đôi mắt màu hồng phấn nhìn trân vào nó. Nó đưa ánh mắt ngạc nhiên nhìn người con gái đó:
- Nana .. tóc cô ....
Nhỏ đứng khoanh tay, đưa đôi mắt đượm buồn nhìn sang chỗ khác:
- Cắt ngắn và nhuộm màu lại thôi
Hai người im lặng hồi lâu, nó là người lên tiếng trước:
- Tại sao ?
Nhỏ nhìn nó rồi nhếch môi:
- Anh Rio từng bảo .. anh ấy thích những người con gái tóc dài, anh ấy cũng thích những người con gái nữ tính, đáng yêu nữa. Tôi đã cố, trở nên nữ tính, dễ thuơng, tôi để cả mái tóc dài nữa. Nhưng ... giờ thì còn ích gì nữa đâu .....
Nó có hơi thắc mắc:
- Tại sao ?
Nhỏ cười nhẹ nhưng không ngăn được dòng nước mắt trào ra:
- Chia tay rồi
Nhỏ nói mà như hét:
- Là tại cô ... tại cô .... tôi hận cô
Nó nhìn nhỏ thật lâu, nhìn gương mặt xinh đẹp ấy đang đầm đìa nước mắt.... nhưng ... nó thấy vui. Có lẽ nó thật độc ác .. nó cũng đâu khác gì bà ta .. cũng đang phá hoại hạnh phúc của người khác mà thôi. Nó có tư cách gì để hận bà ta nữa chứ ????
Nhỏ bước từng bước thật chậm đến nó, trên tay là chiếc dao gọt trái cây nhỏ. Giọng nhỏ không nhanh không chậm vang lên:
- Cô .. vui rồi chứ ? Cô trở về phá hoại hạnh phúc gia đình của tôi, hại chết ba ... và còn ... cướp mất anh Rio của tôi nữa .... Cô thật độc ác ... nhẫn tâm ... giờ cô vui chưa ... tôi mất hết rồi .. mất tất cả rồi .... cô hài lòng chưa ......
Nó hoảng loạn nói:
- Cô định làm gì ? .... Cô điên rồi ... tránh xa tôi ra .... tránh .... ra
Nhỏ siết chặt cổ nó:
- Điên sao ? ... Phải ... tôi điên rồi ... tôi điên mất rồi. .......
Nó yếu ớt nói:
- Đừng .... .... cô ... d..... dừng ... l... l... lại đi
Nhỏ giơ chiếc dao rọc giấy lên cao, khuôn mặt nhỏ bây giờ thật lạnh lùng, tàn nhẫn. Nhỏ hét lên:
- Cô ... chết đi.
" Phập " - chiếc dao cắm trúng ngay ngực trái ( ngay tim luôn ) của ......