Trên ghế còn có ba chàng trai trẻ tuổi, đều là bạn tốt của Giang Thành, nhìn thấy hai cô gái xinh đẹp đi đến, nhất thời đều hưng phấn hẳn lên, sau khi bắt chuyện làm quen thì rất nhanh đã nhập hội với nhau.
Trong lúc thi nhau chúc rượu, Kỷ Hi Nguyệt thấy đến Chu Dân mặt không chút thay đổi đi tới, mà Trần Manh Manh thì lập tức đứng lên nghênh đón.
"Manh Manh, không nghĩ tới em quen biết nhiều người như vậy." Chu Dân nhìn thấy mấy người đàn ông vây quanh hai người phụ nữ, sắc mặt trầm xuống, có vẻ không vui lắm.
"Chu Dân, không phải, những người này đều là bạn của Tiểu Nguyệt." Trần Manh Manh vội vàng giải thích, vốn định giới thiệu cho Chu Dân, ai biết Chu Dân lại có vẻ như tức giận, nhìn cô ấy một cái rồi xoay người rời đi.
"Tiểu Nguyệt, tớ, tớ ra ngoài một chút." Trần Manh Manh vội vàng đặt ly rượu xuống đuổi theo Chu Dân.
"Má nó, loại đàn ông gì vậy!" Tiền Giang Thành quả thực chưa từng gặp qua loại đàn ông nào vô lý như vậy, nhất thời trừng mắt nhìn về phía Kỷ Hi Nguyệt.
"Chính là một tên tra nam đó, đang muốn lừa gạt bạn thân của em, anh Giang Thành, không bằng chúng ta đi theo đi?" Kỷ Hi Nguyệt cũng không dám để cho một mình Trần Manh Manh rời đi cùng Chu Dân.
"Đi theo sao?" Giang Thành và ba người anh em đưa mắt nhìn theo.
"Ừ, đêm nay tên Chu Dân muốn lừa bạn em lên giường, em phải ngăn cản anh ta." Kỷ Hi Nguyệt vội vàng nói.
"Khụ khụ khụ, Tiểu Nguyệt, người ta yêu nhau lên giường không phải là chuyện bình thường sao?" Tiền Giang Thành có phần lúng túng nói.
"Bình thường cái đầu anh ấy, mới quen nhau hai tháng, hơn nữa em vừa thấy người đàn ông này không phải thứ gì tốt, em tất phải gậy đánh uyên ương! Anh có giúp em hay không? Không giúp em sẽ đi mách chú Tiền." Kỷ Hi Nguyệt lườm Tiền Giang Thành.
Tiền Giang Thành dở khóc dở cười, lập tức nói: "Được được được, bà cô của anh, có khi nào anh không giúp em đâu, từ nhỏ đến lớn toàn em bắt nạt anh."
Nghĩ đến tính tình của cô chủ nhà họ Kỷ, Tiền Giang Thành trực tiếp nhận thua.
"Mọi người cứ chơi đi, tôi đi giúp cô dâu nhỏ phá đám người ta." Tiền Giang Thành nói với ba ông bạn xong thì bị Kỷ Hi Nguyệt kéo đi.
Bên kia Kỷ Thượng Hải và vợ chồng Tiền Vạn Hào thấy hai đứa nhóc nhiều năm không gặp vẫn rất thân thiết với nhau, nhất thời đều rạo rực trong lòng.
"Lão Kỷ, nếu chúng ta trở thành thông gia, ông đồng ý không?" Tiền Vạn Hào nói với Kỷ Thượng Hải.
Kỷ Thượng Hải cười ha hả nói: "Lão Tiền, ông cũng biết cô con gái này của tôi đó, nếu nó thích, tôi có cản cũng không được, phải xem duyên phận của tụi nhỏ thôi, chuyện của người trẻ tuổi, bậc trưởng bối như chúng ta đừng xen vào."
"Lão Kỷ, ông cũng nên cân nhắc đến chuyện của mình đi thôi." Dương Linh nhân cơ hội nói, "Vừa rồi có cảm giác đặc biệt với ai không, tôi đã hứa giúp Tiểu Nguyệt se tơ hồng cho ông rồi."
"Cái gì, nhóc con kia ấy hả." Kỷ Thượng Hải nhất thời nóng hết cả mặt, thật đúng là con gái rượu có khác!
Lão Khôi đứng ở trong góc khuất u ám, ánh mắt không dám rời khỏi người Kỷ Hi Nguyệt, hơn nữa tin nhắn điện thoại thường xuyên xuất hiện khiến trên trán anh ta lấm tấm mồ hôi.
Cô Kỷ đang uống rượu chơi đùa với bốn người đàn ông? Kỷ Hi Nguyệt chủ động kéo đàn ông chạy?
Lão Khôi cảm thấy mình không có can đảm nói cho chủ tử biết.
"Cô Kỷ rất an toàn, đang nói chuyện với các bậc trưởng bối, Đới Thành Công vẫn nằm trong tầm giám thị." Lão Khôi nhanh chóng trả lời lại.
Nhưng lúc Kỷ Hi Nguyệt kéo Tiền Giang Thành chạy, anh ta cũng chỉ có thể bỏ qua cho việc theo dõi Đới Thành Công, vội vã đuổi theo, nhiệm vụ của anh ta là bảo vệ cô Kỷ an toàn, chứ không phải là giết chết Đới Thành Công.
Tiếu Ân bên kia nhìn thấy tin nhắn thì báo cáo lại với Triệu Húc Hàn.
………