Sau khi nhận ra người vừa nói chính là Ám Dạ, Hàn Thiên liền không khỏi nỡ nụ cười kỳ quái đáp.
-Ám Dạ huynh vừa nói gì thế?, tiểu đệ vừa vào hoàng thành ăn cơm cùng bằng hữu một chuyến, sao khi trở ra lại bị Ám Dạ huynh nhận lầm thành người khác rồi?.
Trước lời lẽ ngu ngơ của Hàn Thiên Ám Dạ chỉ khẽ cười khẩy một tiếng xác nhận.
-ta đã theo cậu cả buổi chiều hôm nay, Hàn Thiên cậu vừa vào đại đấu trường ta liền biết, trận đấu kia ta cũng đã xem qua, lúc cậu đánh xong trận đấu đó, ta liền theo cậu từ đại đấu trường đến tận đây, cậu còn lời nào để chối không?.
Hàn Thiên nội tâm kinh động một chập, hắn rõ ràng đã hành động rất kỹ lưỡng, trước khi vào đại đấu trường lẫn khi bước ra hắn đều tìm nơi vắng vẻ cải trang qua một lượt, vì sao Ám Dạ có thể nắm được hành tung của hắn chứ?, nghĩ đoạn Hàn Thiên liền cười khan nói.
-không ngờ Ám Dạ huynh còn có nhã hứng theo dõi hành tung của ta, bất quá huynh thực sự không nhận lầm người đó chứ?, trong hoàng thành có biết bao nhiêu là người, huynh làm sao khẳng định người huynh ám thị chính là ta?.
Thấy Hàn Thiên vẫn muốn phũ xạch thân phận, Ám Dạ liền khẳng khái nói.
-chẳng giấu gì Hàn huynh đệ cậu, Ám Dạ ta đích thị là thống lĩnh một nhánh cấm vệ quân ở hoàng thành, ta không dám nói quá chứ trong hoàng thành này, trừ cao thủ cấp võ tông với khả năng siêu việt, những kẻ còn lại chỉ cần ta muốn theo dõi liền sẽ theo dõi được, Hàn Thiên cậu quả thực ẩn dấu thân phận rất cẫn thận, bất quá đó là vì cậu chưa thực sự bị người hữu tâm dòm ngó mà thôi.
Ám Dạ đã thẳng thắng như thế Hàn Thiên cũng chẳng cần phải giấu diếm làm gì, dù sao hắn cũng chỉ vì không muốn nhiều người biết đến hắn nên mới ẩn danh tham gia đại đấu trường, bây giờ Ám Dạ có biết thì cũng đâu có sao, dù gì theo luật Hàn Thiên hắn vẫn chẳng phạm phải lỗi nào, tính theo thực lực Hàn Thiên hắn vẫn chẳng có mặt nào được công nhận là đại võ sư cảnh giới, bây giờ đại đấu trường có biết chuyện này Hàn Thiên hắn vẫn chẳng bị truy cứu cái gì, nghĩ đoạn hắn liền thành thật nói.
-nếu Ám Dạ huynh đã biết thì thôi vậy, ta cũng chẳng có gì phải dấu giếm cả, thiết diện của đại đấu trường quả thực chính là ta, ta đến đại đấu trường đăng ký làm đấu sĩ để tu luyện tăng thực lực, ta nghĩ đây cũng chẳng phải chuyện đại sự gì đi?.
Hàn Thiên thẳng thắng như thế quả thực cũng làm Ám Dạ nhất thời chẳng biết nói gì, quả thực chuyện một học viên của lý khố đại học viện đến đại đấu trường đăng ký thi đấu cũng chẳng phải vấn đề gì đáng nói, Ám Dạ hắn lại giống như trẻ con, tìm được một bí mật của Hàn Thiên lại hí hững đến vậy, nghĩ lại quả thực có chút tự cười mình đi, trong lúc Ám Dạ vẫn đang trầm mặc, Hàn Thiên liền tiếp.
-Ám Dạ huynh đến đây chẳng phải chỉ để nói với ta điều này đó chứ?, nếu vậy thì ta cũng thành thật cho huynh biết luôn, ta đã giấu đi thân phận của mình tất nhiên sẽ không muốn toàn đế đô lập tức biết rõ ngọn ngành, vậy nên cái này có thể xem là một bí mật cũng được, Ám Dạ huynh nếu giữ kín giúp ta chuyện này, ta tất nhiên có hậu đáp, nếu Ám Dạ huynh hứng thú với vương hiệu, ngày mai ta sẽ bỏ thi đấu, nhường lại vương hiệu cho huynh, như thể được chăng?.
Hàn Thiên vừa dứt lời Ám Dạ liền đáp.
-ta cũng chỉ là hơi bất ngờ với cách tu luyện của Hàn Thiên cậu mà thôi, ta nghĩ bản thân gia nhập cấm quân mỗi ngày đều tuần tra dẹp loạn đã là một hình thức tu luyện rất tốt, nào ngờ Hàn Thiên cậu còn ngưu bức tới nổi gia nhập đại đấu trường làm đấu sĩ, ta vì xung động nhất thời nên mới thăm dò cậu vài câu thôi, cậu tuyệt đối đừng nghĩ là ta dựa vào đó để uy hiếp cậu nhường ta trong trận đấu ngày mai.
-xo với việc giành vương hiệu, được đánh với Hàn Thiên cậu một trận thỏa thích làm ta thấy hứng thú hơn nhiều, vậy nên ngày mai nếu ta phát hiện cậu nhường ta, bí mật của cậu ta sẽ công bố cho toàn đế đô biết, lúc đó ta xem y quán của cậu còn được yên ổn như bây giờ không?.
Ám Dạ không cần đến vương hiệu làm Hàn Thiên có chút kỳ quái hỏi.
-không phải mấy lão bất tử ở khoa kỵ sĩ vì vương hiệu này mà ép những tinh anh trong khoa như Ám Dạ huynh đến mức khổ sở hay sao?, ngày mai ta nhượng lại vương hiệu cho khoa kỵ sĩ để Ám Dạ huynh bớt chút khổ đầu, như thế mà Ám Dạ huynh còn muốn không ưng?, ta thực sự chẳng hiểu nổi huynh đang nghĩ gì?.
Trước lời nói bảy phần thành ý ba phần đùa cợt của Hàn Thiên, Ám Dạ không khỏi xung động đáp.
-này… ta nói Hàn huynh đệ cậu tiểu nhân vừa thôi chứ?, hiện tại cậu vào đại đấu trường lăn lộn thực lực ngày tiến ngàn dặm, cậu đòi giao vương hiệu cho khoa kỵ sĩ để ta và những kẻ khác nhàn nhã, nói như vậy khoảng cách giữa cậu và chúng ta chẳng phải ngày càng được kéo dài ra hay sao?, chiêu lấy lùi làm tiến này của cậu quả thực đủ hiễm.
-khoa kỵ sĩ chúng ta tất nhiên không thể thua khoa luyện thể các cậu, hiện tại thực lực của chúng ta chưa đủ, các lão sư có tăng thêm cường độ huấn luyện thì cũng là điều tốt cho toàn khoa mà thôi, vậy nên Hàn Thiên cậu cứ giữ cái vương hiệu ấy nếu đủ thực lực, bởi vì chỉ khi cậu còn ở đó, toàn khoa kỵ sĩ mới càng thêm cố gắng, càng thêm năng nổ.
Lý lẽ của Ám Dạ làm Hàn Thiên không khỏi cảm khái một chập, Ám Dạ đúng là kiểu người trong quân doanh, cái gì cũng bộc trực thẳng thắng đến thế, hắn đã thích tranh đấu công bằng, vậy thì Hàn Thiên gã cũng đành bồi theo hắn thôi, dù sao ngày rộng tháng dài, không có đối thủ cạnh tranh, cuộc sống còn gì ý nghĩa nữa?.
Nghĩ ngợi một lát Hàn Thiên liền cười thú vị nói.
-Ám Dạ huynh đã thích cạnh tranh công bình, tiểu đệ cũng sẵn lòng bồi tiếp, bất quá biết được thực hư của ta rồi huynh không lo lắng sao?, cái danh thiết diện hiện tại nói ra cũng đủ để toàn vộ giới võ sư phải lạnh gáy, mà ta vẫn còn chưa có thể hiện hết bản sự ra để đạt được thành tích ấy đâu.
Ánh mắt Ám Dạ khẽ đảo một chập, thoáng chốc hắn bật cười ha hả nói.
-nếu bảo ta không ái ngại tất nhiên là nói khoác, bất quá Ám Dạ ta vẫn rất tự tin vào bản thân, nếu ngày mai ta thắng tất nhiên sẽ càng vui, nhưng nếu lỡ thua rồi thì cũng chẳng có gì phải buồn, càng như vậy ta càng có động lực thúc đẩy bản thân tiến tới, kết quả đều đã được ta nghĩ thông, hiện tại ta có gì phải lo lắng nữa chứ?.
Hàn Thiên bất chợt cười to một trận nói.
-hay cho câu kết quả đều đã nghĩ thông, nếu vậy hôm nay Ám Dạ huynh hẵn là không còn áp lực nào nữa đi?, có rảnh rỗi đi uống với tiểu đệ vài chén rượu không?.
Ám Dạ bình tĩnh nhìn thẳng vào Hàn Thiên, lát sau hắn bất chợt cười to đáp.
-đi thì đi có gì mà phải nghĩ ?, ta biết một tửu điếm nấu thức ăn rất ngon, Hàn huynh đệ chỉ cần đem rượu ra, hôm nay chúng ta uống một trận thật thống khoái.
Dứt lời Ám Dạ liền lệnh u long bay về trạm canh của cấm vệ quân, bản thân hắn liền đi trước dẫn Hàn Thiên đến tửu điếm đã nói.
* Lý khố đại học viện năm nay nhập học một vạn năm ngàn tân học viên, lần tuyễn trạch trước là một vạn học viên, theo quy định của học viện, học viên được học tại học viện suốt đời, tức là nếu thích một học viên có thể không cần tốt nghiệp, tất nhiên để được ở lại thì cũng có yêu cầu đặc biệt riêng.
Nói tới tốt nghiệp thì quy định tốt nghiệp của học viện chỉ có duy nhất một yêu cầu, lấy võ cảnh làm tiêu chuẩn, học viên của các khoa viện chỉ cần đạt mức thực lực tương đương võ vương cảnh giới liền có tư cách tốt nghiệp.
Võ cảnh từ thấp đến cao lần lượt là võ đồ, võ giả, võ sĩ, võ sư, đại võ sư, võ tông, võ vương, võ hoàng, võ tôn, đạt đến võ tôn cảnh giới chính là bậc đại cường giả đỉnh tiêm nhất vu thương đại lục, phóng mắt khắp toàn cõi đại thiên giới, võ tôn cường giả vẫn chính là thực lực mạnh bậc nhất, hiếm tồn tại nào có thể đạt thực lực mạnh hơn.
Họa chăng chỉ có những thần nhân từ thần giới đi xuống mới có thể đạt đến cảnh giới cao hơn võ tôn, chỉ là những cái cảnh giới đó rốt cuộc có tồn tại hay không?, thực là quá hư vô mờ mịt, vậy nên đỉnh cao phấn đấu của tu luyện giả cho đến nay đều là thực lực ngang võ tôn, đạt đến đó liền coi như là tồn tại đỉnh cấp có thể tiêu dao tự tại, trở thành đại năng giả vô thượng tại đại thiên giới được rồi.
Mà yêu cầu của lý khố đại học viện đối với học viên cũng không quá cao, đạt đến thực lực ngang võ vương cảnh giới liền tính là đủ tiêu chuẩn tốt nghiệp, võ vương cảnh giới nói ra thực lực cũng đã thuộc tốp đầu trên cả đông bộ châu rồi, đạt đến thực lực võ vương lật tay cũng có thể khuynh đảo một tĩnh lớn của đại ninh đế quốc.
Bỏ ra một võ vương liền có thể kiến tông lập phái, trở thành một thế lực không thể xem thường trên đại thiên giới, không ít tiểu quốc ở vùng biên thùy đại ninh đế quốc đều do một tay cường giả võ vương cảnh giới dựng lên.
ở trong đại ninh đế quốc, các lộ chư hầu vương công quý tộc trấn giữ các quận đều có một số lượng võ vương nhất định trong nội bộ, nếu không có các tồn tại mạnh như võ vương trấn trụ, một quận chủ phủ làm sao bình định được cả mảnh địa vực lớn còn hơn thế giới cũ của Hàn Thiên được?.
xo xánh ra thì ngang với đại võ sư cường giả ở bên ma pháp sư sẽ là cảnh giới đại ma đạo sư, từ đó tính lên sẽ có cảnh giới ma đạo tông sư, rồi đến ma pháp vương, như vậy ma pháp vương sẽ là cảnh giới chuẩn để tốt nghiệp của khoa ma pháp.
Đối với khoa kỵ sĩ, địa lang kỵ quân trung cấp đã có thực lực ngang đại võ sư, từ địa lang kỵ quân tính lên sẽ có thần hổ kỵ quân, ưng khiếu kỵ quân, như vậy đạt đến thực lực ưng khiếu kỵ quân trung cấp liền sẽ có tư cách tốt nghiệp ở khoa kỵ sĩ.
Khoa luyện thể của Hàn Thiên với sức chiến đấu vượt các đối thủ khác cả một đại cảnh giới, từ thần thông kỳ ngang với đại võ sư cảnh giới tính lên, sẽ có các cảnh giới là bản mệnh thần thông, ngũ hành thần thông, Hàn Thiên chỉ cần đạt đến cảnh giới ngũ hành thần thông liền có tư cách tốt nghiệp.
Nói rõ hơn thì tứ thiên luyện thần thể của Hàn Thiên hắn có bốn đại cấp bậc, tương đương với bốn đại thay đổi lớn về thực lực của người luyện, ở mỗi thiên lại chia làm ba tiểu cảnh giới, trong mỗi tiểu cảnh giới lại chia làm tiểu thành, sơ thành đại thành.
Tuy nhiên ở đại thiên giới một tiểu cảnh giới luyện thể lại được coi là một đại cảnh giới, vậy nên tiểu cảnh giới bản mệnh thần thông trong tứ thiên luyện thần thể liền được coi là một đại cảnh giới thông thường, Sau bản mệnh thần thông sẽ là tiểu cảnh giới ngũ hành thần thông, luyện được tiểu cảnh giới ngũ hành thần thông đến đại thành, Hàn Thiên coi như hoàn tất thiên thứ hai thần thông nhập thể trong tứ thiên luyện thần thể, thực lực của hắn lúc đó có thể nói là đủ để khuynh đảo cả một đại đế quốc như đại ninh.
Nói ra thì có vẻ buồn cười, Ám Dạ hiện tại đang có thực lực địa lang kỵ quân cao cấp, tính theo tiêu chuẩn của học viện, hắn chỉ cần đột phá thêm hai đại cảnh giới cùng một tiểu cảnh giới nữa liền sẽ có tư cách tốt nghiệp.
Thế nhưng hai đại cảnh giới đó dễ đột phá thế sao?, tất nhiên là không, giống với khoa luyện thể, khoa kỵ sĩ có lực chiến đấu cao đến mức có thể đánh vượt cấp, quá trình đột phá tất nhiên sẽ vô cùng khó khăn, ngoài bản thân kỵ sĩ đột phá, yêu thú tọa kỵ của họ cũng phải đột phá đến cảnh giới tương ứng thì mới được.
Nếu yêu thú không có tiềm năng đột phá, kỵ sĩ này phải tìm một đầu yêu thú khác mạnh tương ứng làm tọa kỵ, như vậy sẽ lại tốn thêm thời gian thuần phục bồi dưỡng, ở trong đó tốn kém thêm không biết bao nhiêu tài nguyên và công sức.
Những khóa trước nhập học vào lý khố đại học viện không phải chưa từng có ai đạt đến thực lực địa lang kỵ quân trung cấp, nhưng mà nhập học thêm mười năm rồi hai mươi năm sau, địa lang kỵ quân trung cấp kia chưa chắc đã đạt được điều kiện tốt nghiệp.
Con đường tu luyện càng lên cao càng khó khăn, đạt đến thực lực ngang võ vương, cái này nói thì dễ hơn làm, mỗi mười năm lý khố đại học viện đều thu gom những thiên tài nổi bậc nhất trên đại ninh đế quốc để bồi dưỡng, con số mỗi lần đến một vạn người, thế nhưng mỗi mười năm có bao nhiêu học viên được tốt nghiệp?.
“Không tới năm ngàn”, như thế tức là số học viên nhập học mới nhiều hơn số được tốt nghiệp, vậy thì lý khố đại học viện chẳng phải sẽ ngày càng đông đúc?, tất nhiên là cao tầng lý khố đại học viện sẽ chẳng để điều đó xảy ra, dù quy định học viên có thể ở lại học viện đến bao lâu tùy ý, nhưng đó chỉ là những người đạt đủ yêu cầu, còn những người không đạt đủ yêu cầu, sau một thời gian nhất định liền sẽ bị cưỡng ép đuổi ra khỏi học viện.
Cụ thể thì sau một trăm tuổi nếu học viên tại học viện không đạt điều kiện tốt nghiệp, như vậy kẻ đó liền không có tư cách tiếp tục ở lại học viện, nếu ngươi đạt điều kiện tốt nghiệp trước một trăm tuổi, ngươi có thể ở lại học viện tu luyện đến năm hai trăm tuổi, khi đến hai trăm tuổi nếu ngươi đột phá được thêm một đại cảnh giới, lúc này ngươi liền có tư cách ở lại học viện mãi mãi với tư cách cao tầng học viện.
dù sao những thiên kiêu có thể đột phá cảnh giới cao hơn võ vương đều là các tuyệt đỉnh nhân vật, có thực lực dời non lấp bể, để những người này ở lại học viện phục vụ cũng chẳng phải là việc gì quá to tác.
Tất nhiên những thiếu niên có thể gia nhập lý khố đại học viện đều chẳng thể quá hai mươi mốt tuổi, gần tám mươi năm có thể lưu lại học viện đa phần các thiên kiêu nọ đều chẳng muốn bỏ lỡ, dù sao ở lại nơi có điều kiện tu luyện tốt như học viện vẫn tốt hơn là ra ngoài lăn lộn, đợi khi bản thân không thể lưu lại học viện được nữa, lúc đó bước ra bên ngoài bản thân ngươi liền trở thành nhân vật lớn mà thế lực nào cũng muốn chiêu mộ rồi.
Đa phần những tân học viên mới nhập học một hai năm sẽ chẳng thể thu hút được sự quan tâm của các học trưởng khóa trên, bất quá khóa học năm nay lại là ngoại lệ, sau nhất chiến phong vương, độ nổi danh của Hàn Thiên cùng Nhược Mộng đã bao phủ khắp cả lý khố đại học viện.
Nhất là Nhược Mộng, tài năng cùng mĩ mạo của nàng từ rất lâu đã thu hút không biết bao nhiêu học trưởng theo đuổi, nếu không phải chương trình học của nàng là dành cho tân học viên, các vị học trưởng tự nhận bản thân nổi bậc hẵn đã sớm đăng ký hết chỗ trong lớp có Nhược Mộng xuất hiện rồi.
Lần này thi đấu tranh thứ hạng là một sự kiện tập thể, mà hôm nay lại có một trận đấu cực kỳ đặc sắc giữa tự tại vương và chiến thiên hầu của khóa tân học viên năm nay.
Với danh khí của cả hai người này, việc thu hút được sự quan tâm của các học trưởng khóa trên quả là điều hiễn nhiên, nhất là khi đệ nhất kỳ nữ của học viện là thiên mộng đế cơ cũng đến quan khán, lúc này trường đấu lớn nhất tại khoa võ giả của học viện dù có thể chứa đến năm mươi vạn chỗ ngồi cũng đã sớm chật nít.
Trận đấu hôm nay quan hệ trọng đại, đa phần người đến quan khán đều là học viên khóa trước có chút tài phú tích lũy, bằng như các tân học viên mới nhập học hơi nghèo một chút liền chẳng có nổi tiền mua vé xem trận đấu này, rất nhiều người không có vé xem trực tiếp đã phải dùng hồn khí phi hành xem ké từ bên ngoài trường đấu chính, đám bạn hữu của Hàn Thiên cũng thuộc dạng khá giả nên đều đã có được một chỗ ưng ý để xem trận đấu này, trận đấu còn chưa bắt đầu mà không khí trong trường đấu đã được đẩy lên cao đến cực điểm.