Mỹ nhân tức giận, mỹ nhân say ngủ, mỹ nhân lơ đễnh…lúc nào thì họ sẽ gây kinh tâm động phách nhất?, cái này cũng còn tùy trường hợp và tùy người nhìn, bất quá mĩ nhân khi thắng trận, được hưởng vinh diệu cùng sự sùng bái của vạn người chắc chắn là một tình huống khiến nàng đẹp hơn bội phần.
Nhất là khi chiến thắng của nàng cực kỳ oanh liệt, cực kỳ mãn nhãn, cực kỳ thuyết phục, đả bại được Lý Uyên, cái danh xưng đệ nhất kỳ nữ trong kỳ tuyễn trạch năm nay của Nhược Mộng chẳng những càng thêm xác đáng, thậm chí danh tự của nàng từ lúc này đã có thể coi là một truyền kỳ trong giới tu luyện giả được rồi.
Nhưng trong lúc mà người ta mãi nói về Nhược Mộng như một truyền kỳ, một huyền thoại mới, chẳng ai kịp nhận ra nàng đang hư thoát rơi xuống phía dưới như một vần lưu tinh diễm lệ, thì ra thắng được một đại ma pháp sư bằng chính sức mình không phải chuyện dễ dàng, Nhược Mộng gắng gượng đến phút chót mà không ngã đã là một nổ lực tuyệt vời.
Lúc này trận chiến kết thúc nàng thực sự đã kiệt sức mà rơi xuống mặt đất, may mắn thay ngay lúc Nhược Mộng sắp rơi xuống đất, một bóng người khôi vĩ đã nhanh chóng đỡ được nàng, Hàn Thiên nhìn mĩ nhân trong lòng, tuy bộ dáng có phần mệt mỏi, hơi thở cũng không đều, nhưng thân thể mềm mại như không xương, cùng mùi hương thanh thoát từ nàng tỏa ra vẫn khiến người có đạo tâm kiên định như Hàn Thiên phải mơ màng một trận.
Thoáng định thần lại, Hàn Thiên nói khẽ.
-nàng làm rất tốt, quả thực khiến ta cùng hiệp minh hội tự hào và kiêu hãnh vô cùng.
Nhược Mộng muốn nói vài câu khiêm tốn với Hàn Thiên nhưng chợt nhận ra đối thủ của mình là Lý Uyên đang khó nhọc đứng dậy, nàng liền đổi chủ đề nói.
-trận đấu của ta vẫn chưa kết thúc đâu, huynh mau để ta xuống rồi rời đi nhanh kẻo cao tầng của lý khố đại học viện hủy tư cách dự thi của chúng ta!.
Hàn Thiên cũng không nhiều lời nhanh chóng đặt Nhược Mộng xuống đất, tình huống vừa xong Lý Uyên liền cười khẩy nói.
-không cần khẫn trương như vậy, trận chiến này ta nhận thua, có thể dùng phương thức tác thiên bố trận khi chỉ là ma đạo sư, trận này ta thua tâm phục khẩu phục, Nhược Mộng cô xứng đáng với cái danh tư cách đệ nhất.
Nhược Mộng thấy được nét mệt mỏi cùng một chút thất vọng của Lý Uyên, nàng liền trở giọng điềm đạm nói.
-Lý Uyên tỷ quả thực rất lợi hại, chiêu cuối cùng nếu không phải ta có giới vực vừa hay khắc chế được hỏa diễm của tỷ, nói không chừng lúc này, người bại đã là ta chứ không phải tỷ rồi.
Lý Uyên nghe Nhược Mộng an ủi, gương mặt cũng thoáng giãn ra, bất quá nàng vẫn chấp nhận nói.
-có thể ma võ song tu, đó là ưu thế của cô, Lý Uyên ta đấu pháp thua người, dám thua dám nhận, cô không cần phải an ủi ta.
Nhược Mộng còn định nói thêm gì đó thì Lý Uyên đã ngắt lời tiếp.
-được rồi ta biết cô muốn xoa dịu ta, bất quá nơi này không phải nơi để nói chuyện, nếu cô muốn giúp ta hết phiền lòng, sau này nếu ta có đến thỉnh giáo cô về cách tác thiên bố trận, cô nhất định không được giấu diếm ta đấy!.
Sau lớp mạn che Nhược Mộng khẽ cười rạng rỡ nói.
-được nếu Lý Uyên tỷ đến thỉnh giáo, ta nhất định sẽ không giấu diếm tỷ.
Nói đoạn cả hai liền đồng thời bật cười lên khanh khách, thắng người là chuyện dễ, khiến người thua tâm phục mới là chuyện khó, hai vị kỳ nữ của khoa ma pháp có thể không vì tranh đấu hôm nay mà trở mặt thành thù, quả là một chuyện vô cùng đáng mừng cho cả hai nàng cùng khoa ma pháp.
cả hai bóng hình mỹ lệ rời đài cùng nhau, tuy kẻ thắng người thua nhưng trong tâm của mỗi người cũng không cảm thấy phải luyến tiếc điều gì, đâu đó trong vài khoảnh khắc, khán giả vẫn hô vang tên của Lý Uyên, người khẳng khái bộc trực như nàng quả thực cũng rất đáng quý đáng kính trọng.
* Hàn Thiên vừa dùng linh lực kiểm tra qua thể nội của Nhược Mộng một trận, ngoài hao kiệt đấu khí cùng tinh thần lực, Nhược Mộng không còn bị vết thương nào đáng lo ngại cả, Hàn Thiên sau khi tọa thiền hấp thu linh khí từ khoản hơn một ngàn viên linh thạch, liền truyền số linh khí này qua cho Nhược Mộng.
Sau khoảng nửa canh giờ điều tức hồi khí, rồi lại tốn thêm nửa canh giờ khôi phục tinh thần lực dưới sự trợ giúp từ quang mang của hải tâm linh mẫu, rốt cuộc tình trạng của Nhược Mộng đã gần toàn thịnh như lúc ban đầu, trận chiến cuối cùng với Liêu Kiến Anh, nàng và Hàn Thiên phải đạt đến mức thực lực cao nhất.
Khẽ tĩnh lại từ trong thiền định, Nhược Mộng cảm khái nói, công pháp tu luyện của tiên gia quả thực huyền diệu, có thể tập trung linh khí một cách nhanh chóng như thế, từ trước đến nay ta quả thực mới thấy lần đầu, Hàn Thiên huynh từ đâu mà học được công pháp huyền diệu đến vậy?
Cảm thấy khí tức của Nhược Mộng đã hoàn toàn hồi phục Hàn Thiên liền cười mỉm nói.
-ban đầu ta là học được công pháp tiên gia chổ một vị tiền bối sắp tọa hóa, sau này suýt chết một lần lại gặp được một thiên kinh văn cực kỳ kinh thế hãi tục, ta từ trong đó mà ngộ ra được công pháp cho mình, thiên kinh văn huyền diệu nọ vẫn còn ở trong thức hải của ta, sau này nếu có cơ hội ta sẽ cho nàng xem qua!.
Nhược Mộng nghe xong lời này liền cười cao hứng nói.
-nếu quả thực có thiên kinh văn thần kỳ như thế, ta quả thực cũng muốn xem qua một lần,… à mà ta tọa thiền lâu như thế, kết quả của vòng loại bên ngoài ra sao rồi?.
Lúc này hai người bọn Hàn Thiên đang ở một mỏm đá cách lôi đài trung tâm khoảng vài trăm trượng, gần đây có bạn hữu trong đội của Hàn Thiên canh chừng, hắn cũng đã bố trí thêm kết giới cách âm nên lúc này liền không ngần ngại nói.
-tình hình quả thực khó lường hơn ta dự tính, sau vòng sáu này những kẻ nguy hiểm thân cận với Liêu Kiến Anh vẫn còn vài tên rất đáng ngại, trong trường hợp xấu nhất tất cả bọn chúng có thể sẽ được vào vòng phong vương, lúc đó chúng ta quả thực sẽ gặp rất nhiều khó khăn, bất quá tình hình vẫn chưa vượt ngoài tầm kiểm soát, vậy nên nàng không cần lo lắng quá.
Dừng một chút Hàn Thiên trấn định nói.
-vòng loại cuối cùng rốt cuộc cũng bắt đầu rồi, trận này Liêu Kiến Anh sẽ đối đấu với Lục Hồng, chúng ta hiện cũng nên trở lại xem xét tình hình vòng cuối rồi.
* Nếu vòng số sáu có vô vàn những cuộc chạm trán gay cấn, thì tại vòng cuối cùng này, sự toan tính của các phe phái thế lực được thể hiện ra nhiều hơn, cho đến hiện tại, có thể nói Hàn Thiên cùng hiệp minh hội và người của đại doanh kỵ sĩ là ở cùng một phe, Liêu Kiến Anh cùng các bạn hữu khi trước cùng ở trong thần vương hội có kẻ thù chung là Hàn Thiên và hiệp minh hội, cứ tính đám người này là một phe, vậy nên có thể nói vòng loại cuối cùng này sẽ là cuộc chiến giữa hai phe phái này.
Đám Hàn Thiên Ám Dạ là vì loại trừ Liêu Kiến Anh, còn đám Lục Hồng liên kết với Liêu Kiến Anh để tự bảo vệ mình trước bọn Hàn Thiên, hai phe phái này sẽ tranh nhau từng xuất một cho vòng phong vương cuối cùng.
ở vòng này sự toan tính của các phe được thể hiện rất rõ, hiện trong mỗi bản đấu sẽ còn bốn người, mỗi người sẽ đấu một trận cuối cùng, do mỗi bảng đấu chỉ có hai người được chính thức đi tiếp, vậy nên ở bốn bảng đấu sẽ dư ra tám thí sinh phải tiến hành đánh vòng loại để chọn ra hai cái tên sau cùng, đây chính là điểm mấu chốt cho các toan tính thâm sâu.
Tại bảng một, lúc này hiện còn lại Hàn Thiên, Chu Hân, Ngô Thiện, và một kỵ sĩ thực lực khá mạnh là người của Ám Dạ, như vậy bộ ba của hiệp minh hội phải có tranh đấu với nhau, thế nhưng do tất cả đều là người quen của nhau, vậy nên kết quả của vòng đấu này sẽ được dàn xếp vô cùng dễ dàn.
Tại bảng một đối thủ của Hàn Thiên là Ngô Thiện trực tiếp bỏ quyền thi đấu, đối thủ của Chu Hân cũng nguyện bỏ quyền thi đấu để đấu vòng giành suất vớt, chuyện bỏ quyền thi đấu vòng cuối để đấu vòng giành suất vớt là chuyện cực kỳ bình thường trong các kỳ phong vương.
Khi ai đó cảm thấy mình không có cơ hội thắng được đối thủ tại vòng cuối để giành suất trực tiếp vào vong trong, thì chủ động bỏ quyền thi đấu để đấu vòng giành suất vớt chính là lựa chọn đúng đắng nhất, khi đấu với các đối thủ vừa sức ở bảng khác, khả năng có suất vào vòng trong cũng lớn hơn một chút, bằng như đấu với đối thủ mạnh, bản thân có khả năng thua thì không nói, trường hợp bị thương nặng không phục hồi kịp, cho dù có vào vòng giành suất vớt thì khả năng thắng cũng không cao, vậy nên vòng loại cuối thường thường sẽ có rất ít trận đấu diễn ra, chủ yếu các đấu thủ là vì muốn dưỡng sức thật tốt để tham gia vòng sau, vậy nên chuyện lợi dụng việc này dàn xếp kết quả một bảng đấu cũng là chuyện thường tình.
Đồng dạng với bảng một, bảng tử thần số hai của Liêu Kiến Anh cũng có kết quả dàn xếp tương tự, vốn dĩ kết quả mà đám Hàn Thiên mong muốn nhất là Liêu Kiến Anh sẽ đấu với Lục Hồng tới mức lưỡng bại câu thương, thế nhưng không, kết quả là Lục Hồng trực tiếp bỏ quyền thi đấu để tranh suất vớt, công sức dàn xếp của Lưu Mộ cùng sự hào hứng của khán giả cứ thế mà đổ xuống sông.
Trận còn lại ở bảng hai là Lương Trung đấu với một luyện thể giả khá lợi hại, luyện thể giả này là một trong tốp mười kẻ mạnh nhất trong khoa luyện thể, sau khi Hàn Thiên tiêu diệt được thần vương hội, gần như toàn bộ luyện thể giả trong cổ sơn chiến trường đều quy về dưới trướng hiệp minh hội cả, luyện thể giả này là người của hiệp minh hội, vậy nên Hàn Thiên thầm chỉ thị người của mình không sớm bỏ quyền thi đấu.
sau khi Lương Trung cùng luyện thể giả nọ đấu với nhau đến mức kịch liệt, người nọ liền đầu hàng, như vậy Lương Trung đã bị người của Hàn Thiên bào mòn đi hơn một nửa lượng đấu khí đang có, cho dù cố gắng hồi phục, trạng thái của hắn cũng không thể nào trở lại sung mãn như trước được.
Kết quả là ở bảng số hai, Liêu Kiến Anh và Lương Trung có suất vào trực tiếp vòng phong vương, Lục Hồng và luyện thể giả của hiệp minh hội đấu vòng tranh suất vớt.
Tại bảng đấu số ba, trận đầu Nhược Mộng đấu với một cựu thành viên của thần vương hội khác là Vũ Phong, Vũ Phong từng là bại tướng của Nhược Mộng, lần này biết không phải là đối thủ của nàng, vậy nên hắn trực tiếp bỏ quyền thi đấu, bảng ba còn lại một trận của Chấn Tây và một kỵ sĩ là người của Ám Dạ, như đã bàn bạc từ trước, Ám Dạ đã chỉ thị cho kỵ sĩ nọ không cần giao đấu trực tiếp bỏ qua vòng cuối này, kết quả bảng ba Nhược Mộng cùng Chấn Tây mặc nhiên đi tiếp mà không gặp bất kỳ khó khăn nào.
Bảng bốn chứng kiến sự độc tôn của đại doanh kỵ sĩ, lúc này Ám Dạ đấu với Triệu Hưng, nhưng như kế hoạch đã định từ trước Triệu Hưng bỏ quyền thi đấu, trận còn lại là của Lam Thu và A Liên, tất nhiên so về thực lực Lam Thu có ưu thế hơn, vậy nên A Liên sẽ là người vào vòng tranh suất vớt,
Cứ như vậy cả vòng loại cuối cùng chỉ có một trận đấu nhạt nhẽo của Lương Trung và luyện thể giả của hiệp minh hội là diễn ra, còn các trận đấu khác đều có kết quả dàn xếp, điều này sẽ khiến các trận đấu tranh suất vớt càng thêm đặc sắc, cũng như chất lượng của vòng phong vương sẽ ở mức cao nhất, bởi vì các ứng viên cho phong vương đều đạt được trạng thái tốt nhất cho vòng này.
Rốt cuộc vòng loại số bảy chỉ mất có một khắc liền đã xử lý xong, tiếp theo đó là vòng tranh suất vớt được diễn ra, lúc này sáu người thuộc phe hiệp minh hội và đại doanh kỵ sĩ sẽ chỉ có chung một mục đích duy nhất, đó là loại hai kẻ cựu thành viên của thần vương hội ra khỏi vòng phong vương.
Bất quá kết cục lại không như tất cả mong đợi, trận đầu tiên Lục Hồng đấu với luyện thể giả của hiệp minh hội, tuy đã rất cố gắng cầm chân đối thủ nhưng thực lực hai bên quá chênh lệch, Lục Hồng dành chiến thắng rất dễ dàng, trận còn lại là Ngô Thiện đấu với kỵ sĩ của phe Ám Dạ ở bảng ba, sau khi thăm dò nhau và xác định Ngô Thiện mạnh hơn mình, kỵ sĩ nọ liền chủ động nhận thua.
Trận thứ tư Vũ Phong đấu với A Liên, tuy rất cố gắng tiêu hao đối thủ nhưng A Liên thực lực kém khá xa Nhược Mộng, vậy nên sau một khắc cố gắng nàng rốt cuộc cùng kiệt lực rút lui, trận còn lại Triệu Hưng đấu với kỵ sĩ là người của Ám Dạ ở bảng một, kết quả Triệu Hưng có biểu hiện tốt hơn vậy nên, kỵ sĩ nọ nhường cho hắn đấu vòng sau.
Vòng tranh suất vớt đầu tiên kết thúc, bộ đôi kỵ sĩ của thần vương hội cùng bộ đôi luyện thể giả của hiệp minh hội đều thông qua, vòng sau đây sẽ là cuộc đối đầu trực tiếp giữa bốn người bọn họ.
Theo lý tại đây nếu được sắp xếp, Ám Dạ nhất định sắp cho Lục Hồng cùng Vũ Phong phải đối đầu nhau, nhưng kết quả bốc nhánh đấu này được rất nhiều cao tầng của các học viện quan khán, Lưu Mộ chỉ quen biết một vài cao tầng trong lý khố đại học viện, ngoài ra các ứng viên tranh đoạt hoàng vị khác đều có một hai cao tầng của đại học viện này chống lưng, bọn học tất nhiên muốn nhắm vào Lưu Mộ, vậy nên lần này nếu tiếp tục động thủ việc phân chia bảng đấu, sự bất thường này có thể sẽ khiến đám tôn tử hoàng thất kia không thể ngồi yên, nhất là Lưu Mộ hắn còn đó muội muội nhất kiến lúc nào cũng thích chống đối hắn.
Kết quả đáng tiếc là không thể đưa Lục Hồng đấu với Vũ Phong, dù vậy để Ngô Thiện cùng Triệu Hưng đấu với ai kẻ này cũng được, nếu có thể loại một trong hai là tốt nhất, bằng như thất bại thì cố gắng tiêu hao đối thủ nhiều nhất, đó cũng đã là thành công giúp đỡ những người khác trong vòng phong vương cuối cùng rồi.
Trận áp chót là Lục Hồng đấu Triệu Hưng, dù rất mong chờ vào một kết quả bất ngờ, thế nhưng chênh lệch thực lực quá lớn đã khiến Triệu Hưng không tài nào làm nên kỳ tích, Lục Hồng cùng tọa kỵ hỗn nguyên sư của hắn phối hợp nhuần nhuyễn, Lục Hồng lại có một đôi song nguyệt đao là hồn khí ngũ phẩm cực kỳ sắc bén.
Triệu Hưng chỉ có thể dùng quyền kình cầm chân Lục Hồng được hơn một khắc, đợi lúc Triệu Hưng kiệt sức, Lục Hồng chỉ cần vài đòn tiếp cận cùng hai nhát đao, Triệu Hưng đã bị trọng thương bỏ cuộc.
Kết quả này hoàn toàn không nằm ngoài dự đoán của số đông quan khán, Lục Hồng đã có thực lực tương đương đại võ sư sơ tầng, Triệu Hưng dù nổi bậc nhưng không phải đối thủ của hắn cũng là chuyện dễ hiểu, vậy nên Lục Hồng đã chân chín trở thành kẻ thứ chín có được suất tham dự vòng phong vương, tuy là suất vớt nhưng không một ai dám coi thường tư cách tranh vương hiệu của Lục Hồng.
Trận cuối cùng của Vũ Phong cùng Ngô Thiện mới là đặc sắc nhất, hai bên cân tài cân sức đến kỳ lạ, cộng thêm hồi trước từng cùng sinh hoạt trong thần vương hội, các điểm mạnh cùng điểm yếu của nhau cả hai đều nắm rõ, vậy nên trận chiến giữa họ diễn ra vô cùng kịch tính.
Bất quá trong thời khắc quyết định cuối cùng, Vũ Phong chẳng hiểu từ đâu lấy ra được một miếng ngọc giản phong ấn võ kỹ ngũ giai trung cấp, hắn dựa vào võ kỹ trong ngọc giản với thuộc tính lôi điện đánh thẳng vào Ngô Thiện, Ngô Thiện tuy là luyện thể giả sức hồi phục kinh nhân nhưng trước uy lực gây tê liệt của lôi điện, hắn chỉ đành nhìn Vũ Phong một cước đánh ngất mình rồi giành chiến thắng.
Đám Hàn Thiên nhìn thấy cảnh này chỉ có thể thầm trách bản thân tính toán chưa chu toàn, học viện cho phép dùng mọi thủ đoạn, đám Liêu Kiến Anh hay nhất kiến tất nhiên sẽ để cho đồng minh của chúng một số thủ đoạn dành chiến thắng, trong khi đó phía hiệp minh hội vẫn chưa tính được đến nước này, rốt cuộc toàn bộ hai đối thủ từ thần vương hội đều đã được tham gia vòng phong vương, kết cục này quả thực khiến đám Hàn Thiên cùng Lưu Mộ lo lắng không thôi.