Hàn Thiên Ký

Chương 136: đại chiến dưới chân tháp.



Hàn Thiên vừa phát lệnh, toàn bộ mười mấy cao thủ trong thiên long quân liền nhất tề xuất động, Hàn Thiên là người tấn công trước, trên tay hắn lúc này xuất hiện một cây thiết côn hồn khí dài hơn nửa trượng, đây chính là chiến lợi phẩm mà hắn thu được sau khi đánh bại đám Đinh Nhị.

Thiên vương cự ngạc xương bì dày chắc, nếu dùng bảo khí tầm thường thì nhất quyết không thể tổn thương được nó, Hàn Thiên khi xưa thông thạo sữ dụng hàng trăm loại vũ khí, trong đó côn bổng chính là một trong những môn mà hắn thành thục nhất.

Cây côn hồn khí nhị phẩm này nặng khoảng năm trăm cân, với phẩm giai hồn khí cộng thêm chất liệu chế tạo cực tốt, nếu biết cách sữ dụng cây côn này thì việc đánh trọng thương thiên vương cự ngạc mà không cần xuyên phá lớp da dày chắc của nó cũng là chuyện khả dĩ.

Lúc này bộ ba Hàn Thiên, Chấn Tây và Chu Hân xông lên trước, Chấn Tây sở hữu sức phòng ngự mạnh nhất nên hắn là người lên đầu tiên, đám Hàn Thiên xuất phát bên cánh phải của thiên vương cự ngạc, Chấn Tây biết nhiệm vụ của hắn không phải là gây sát thương chính cho đầu yêu thú này, vậy nên từ lúc bắt đầu hắn đã vận sẵn chín phần linh lực chỉ để chuẩn bị tung đấu pháp phòng ngự, còn lại một thành linh lực chính là để tạo hư chiêu nhằm huyễn hoặc thiên vương cự ngạc là hắn định tấn công.

Thiên vương cự ngạc thấy Chấn Tây giơ quyền xông đến, chiếc đuôi lớn của nó liền uy dũng quét qua, Chấn Tây thấy cự vĩ đánh tới như hải lãng cuồng loạn, bản thân liền tức khắc dừng lại trên một thân cây trước mắt rồi vận lên lưỡng đại đấu pháp phòng hộ.

Cự thạch nan khai cùng đấu pháp căn bản của quai sơn đại thần thông nhất tề được Chấn Tây dùng đến cùng một lúc, hiện tại sức phòng ngự của hắn chỉ sợ là đã đạt đến mức độ đại võ sư, cự vĩ nọ đập thẳng vào người Chấn Tây, hai đại đấu pháp của hắn liền vỡ vụn ngay tức khắc, bản thân Chấn Tây thì bị đánh bay nhanh như đạn pháo, thân thể hắn vẽ ra một đường đen mờ bắn thẳng về phía xa, sau khi chạm phải một thân cây khổng lồ mới ngừng lại được.

Hàn Thiên khẽ dùng thần niệm quan trắc, Thấy Chấn Tây dường như chỉ hơi chật vật chứ chẳng bị thương tổn gì mấy, nội tâm hỏa khí bốc lên hắn quát lớn.

-Chấn Tây huynh vẫn chưa việc gì, Chu Hân… cô cùng ta phối hợp tiếp tục tấn công.

Vừa dứt lời Hàn Thiên đã nhảy xổ lên cao gần ba trượng, thiết côn trong tay hắn khẽ xoay một vòng sau đó giáng thẳng vào đầu của thiên vương cự ngạc, yêu thú nọ vừa mới tấn công Chấn Tây thì ngay lập tức thế công của Hàn Thiên đánh tới, lúc này Hàn Thiên đã ở ngay trên đầu nó, bây giờ nếu mà ngữa cổ lên dùng hàm đớp hắn thì sẽ không kịp, vậy nên thiên vương cự ngạc khẽ nhắm hai mắt sau đó dùng cái đầu to lớn của nó húc thẳng vào Hàn Thiên.

ầm một tiếng lớn, hai luồn đại lực gặp nhau đã phát ra một trận sóng chấn động kinh hoàn, mặt nước trong đầm thoáng rung chuyển dữ dội, rốt cuộc bên Hàn Thiên yếu thế hơn nên bản thân hắn cùng thiết côn bị hất văng lên cao gần ba trượng, tuy nhiên đại lực từ thiết côn cũng đã khiến đầu của thiên vương cự ngạc bị choáng váng trong phút chốc.

Chu Hân chỉ chờ có thế, đại kiếm trong tay vung lên trên thân kiếm đã nhanh chóng tỏa ra một luồn lực lượng cực kỳ khổng lồ, đây chính là đấu pháp căn bản của một môn thần thông cực kỳ lợi hại.

chỉ thấy đại kiếm của Chu Hân như được cường hóa trở nên sắc bén gấp bội, Thiên vương cự ngạc vừa thất thần thoáng chốc, Chu Hân đã nhanh như cắt xông đến chém thẳng vào vùng da cổ phía dưới của thiên vương cự ngạc.

một tiếng kêu thanh mảnh như tiếng vải bị xé rách vang lên, vùng da dưới cổ thiên vương cự ngạc đã bị chém ra một vết dài gần ba thước sâu cũng một thước hơn, máu đỏ không ngừng từ vết thương tuôn ra như suối, một kiếm toàn lực của Chu Hân tấn công vào chổ yếu của thiên vương cự ngạc, cộng thêm sự sắc bén từ thanh kiếm hồn khí của nàng, Thiên vương cự ngạc đã bị thương không nhẹ chỉ sau một chiêu.

Thân thụ trọng thương khiến thiên vương cự ngạc không khỏi điên cuồng gào lên một trận, những nhân loại nhãi nhép này không ngờ còn có thể gây thương tổn cho nó, thiên vương cự ngạc như nó chính là chúa tể tuyệt đối của đầm lầy này, suốt mấy trăm năm qua chưa hề có kẻ nào khiến nó tức giận đến thế.

Một cái thú trảo cực lớn như cột đình từ dưới mặt nước được rút lên, thiên vương cự ngạc không ngần ngại tung ngay một tát thẳng vào hướng của Chu Hân, tuy nhiên một trảo lúc vội vàng đối phó với một Chu Hân đã chuẩn bị trước thì cũng không có mấy hiệu quả, nhanh chóng lui về sau một đoạn Chu Hân đã thoát khỏi vòng nguy hiễm.

Chu Hân vừa rời khỏi vòng chiến hàng đoàn ma pháp cực nhiều màu sắc đã áp thẳng xuống đầu thiên vương cự ngạc, trong đó có kim thuật, hỏa thuật thậm chí thổ thuật, cái nào cũng có sức công kích cỡ võ sư trung tầng đến đỉnh phong.

Số ma pháp sư trong thiên long quân tiềm phục từ nãy giờ rốt cuộc cũng có cơ hội ra tay, sau khi bị một tràn ma pháp tầm xa công kích, trên người của thiên vương cự ngạc đã xuất hiện không ít vết thương lớn nhỏ, có chổ thì tróc da sứt vảy, có chỗ thì cháy xém đen trùi trủi, có chổ thì thủng da chảy máu, những vết thương này hoàn toàn không thể gây trí mệnh cho thiên vương cự ngạc được, thế nhưng lượng sát thương này cũng đã khiến sức lực của nó hao tổn ít nhiều, về lâu dài thì rất có thể sẽ khiến nó kiệt sức mà chết.



Công kích ma pháp vừa dứt, đội quân kỵ sĩ do Triều Phụng dẫn đầu đã mau chóng áp sát tiếp tục tấn công, trong đội ngũ này có Triều Phụng cùng hai gã kỵ sĩ đạt thực lực địa lang kỵ quân sơ cấp khác có tọa kỵ là yêu thú phi hành, còn những người còn lại thì có tọa kỵ là yêu thú trên cạn.

ba người đám Triều Phụng từ trên cao trực tiếp xung kích đến những chỗ bị thương cũ của thiên vương cự ngạc mà tấn công, nào giáo nào thương, nào trường kiếm, nhất nhất đều nhắm vào những chỗ đã bị tổn thương từ trước của Thiên vương cự ngạc, cùng với đó các kỵ sỹ khác đang phiêu phù trên mặt nước cũng phối hợp tấn công.

Da vảy của thiên vương cự ngạc dù có dày đến đâu thì cũng không thể chống đỡ mãi với công kích ở cường độ cao như vậy được, sau đợt tập kích của đội kỵ sĩ, thương thế trên người của thiên vương cự ngạc đã hiện lên tầng tầng lớp lớp, máu đỏ từ những vết thương thấm đẫm cả một vùng nước rộng lớn.

Thiên vương cự ngạc quằn quại dữ dội, trên người nó dao động lực lượng ngưng tụ càng ngày càng lớn, có lẽ nó đang vận lên toàn thân yêu lực chuẩn bị dùng đến kỹ năng lợi hại nào đó, Hàn Thiên với thần niệm mạnh mẽ đã nhanh chóng cảm nhận được nguy hiễm, thân thể còn chưa rơi xuống mặt nước hắn đã vội quát.

-các huynh đệ đồng loạt rút lui, Thiên vương cự ngạc chuẩn bị phát động tấn công trên quy mô lớn.

Lúc này các ma pháp sư phía xa cũng đã cảm nhận được tình hình không ổn, hàng loạt ma pháp phòng ngự được họ dựng lên quanh thiên vương cự ngạc, những kỵ sỹ vẫn còn lãng vãng gần đó liền tức tốc rút lui qua những ma pháp phòng ngự.

Thế nhưng công kích của thiên vương cự ngạc đến nhanh hơn tưởng tượng, chỉ thấy từng mảng cốt bì trên lưng nó nhanh chóng vỡ thành từng mảnh bé hơn, sau đó số mảnh vụn ấy nhanh chóng được phóng ra khắp nơi, từng mảnh đều có uy lực xuyên kim phá thạch, sức tấn công chỉ sợ còn hơn những đoàn thủy lưu ban nãy, một vài cái ma pháp phòng ngự chỉ sợ không cản nổi, nếu không nhanh chóng làm gì đó những kỵ sĩ ở gần đấy nhất định sẽ bị trúng đòn trọng thương thậm chỉ tử vong cũng có thể sẽ xuất hiện.

Những kỵ sĩ nọ cũng đã mau chóng phát hiện được nguy hiễm đang tới, ai nấy đều tức tốc dừng lại chuẫn bị võ kỹ phòng ngự để hộ thân, thoáng cái làn mưa sa thạch đã được thiên vương cự ngạc phát ra, từng chùm mảnh vụn với tốc độ cực kỳ nhanh càn quét khắp nơi, tầng phòng ngự đầu tiên của các ma pháp sư dựng lên chỉ chống đỡ nổi trong nửa nhịp thở rồi nhanh chóng nổ tung.

Các kỵ sĩ bên ngoài nhanh chóng phải đối mặt với làn sóng đen đầy đáng sợ nọ, mặc dù đã bị giảm tốc độ sau khi phá hủy lớp ma pháp phòng ngự đầu tiên, nhưng nhìn khí thế của những chùm mảnh vụn kia chỉ sợ uy lực còn lại vẫn vượt xa công kích của võ sư cao tầng nhiều lắm, đám Triều Phụng nếu không có võ kỹ phòng ngự thật tốt chỉ sợ thương vong sẽ xuất hiện mất.

Lúc này làn sóng đen đầy mùi chết chóc kia đã bao trùm đội ngũ kỵ sĩ bên dưới, âm thanh của kim khí va vào nhau vang lên rầm rầm, bọn họ đang phải gồng mình chống đỡ với kỹ năng cực kỳ lợi hại mà thiên vương cự ngạc phát ra, tuy nhiên tình hình chẳng khả quan mấy, đám Triều Phụng thì vẫn có thể chống đỡ được nhưng những vị trí yếu hơn đã lung lay sắp đổ đến nơi.

Ngay lúc này một làn sóng võ kỹ liền từ phía sau xuất hiện cản bớt uy lực của các mảnh vụn nọ, đám kỵ sĩ theo đó cũng chớp thời cơ lui nhanh về sau, lúc này các võ giả đã chuẩn bị xong tầng phòng ngự thứ hai, ai có võ kỹ phòng ngự thì dùng, ai không có thì sữ dụng võ kỹ tấn công liên tục huy động vũ khí trên tay để ngăn cản làn sóng công kích kia lại, rốt cuộc sau khi đánh qua ba bốn đợt phòng ngự, uy lực của những cái cốt bì kia cũng tan hết, toàn bộ đều rơi xuống mặt đầm rào rào như một trận mưa đá sỏi.

Nếu không có đội ngũ võ giả phía sau tùy thời hỗ trợ, chỉ sợ sau một đòn duy nhất của thiên vương cự ngạc đội ngũ kỵ sĩ đã bị quét bay, Hàn Thiên cảm nhận được thiên vương cự ngạc đã thoáng suy yếu sau đòn công kích vừa rồi, trong ngắn hạn nó chắc chắn sẽ không thể tung thêm một đòn tương tự nữa, vậy nên hắn chớp ngay thời cơ quát lớn.

-đầu yêu thú nọ đã thất thế rồi, các huynh đệ theo ta tiếp tục tấn công.

Nói đoạn hắn cùng Chấn Tây và Chu Hân liền lên trước, lần này thiên vương cự ngạc đã biết được kẻ nguy hiễm nhất ở đây chính là Hàn Thiên, một côn ban nãy của hắn uy lực kinh thiên, đã khiến cho nó choáng váng trong phút chốc, từ lúc ấy nó liền thất thế ngay lập tức, vậy nên lần này người mà thiên vương cự ngạc nhắm đến đầu tiên chính là Hàn Thiên hắn.

Một trảo vung xuống với uy thế không gì cản nổi, mục tiêu chính là khúc cây mà Hàn Thiên hắn phải đi qua để tiến công, Chấn Tây theo kế hoạch lao đến cản công kích cho Hàn Thiên, thế nhưng một tia xem thường trong mắt của thiên vương cự ngạc đã thoáng xuất hiện, cự trảo của nó đột ngột đổi hướng đánh thẳng xuống mặt nước phía trước, một làn ba đào đại lãng nhanh chóng hất tung cả bọn Hàn Thiên cùng các cành cây khác lên khỏi mặt nước.

Lúc này đầu của Thiên vương cự ngạc liền nhanh chóng quay thẳng về phía họ, chiếc mồm cự đại của nó mở ra, bên trong một chùm năng lượng cực lớn được tích tụ từ lâu nhanh chóng phóng thẳng về phía Chấn Tây và Hàn Thiên, luồn lực lượng vừa nhanh vừa mạnh lại tỏa ra ánh sáng mạnh hệt như liệt quang từ mặt trời, công kích hội tụ thế này uy lực chân chính đã đạt đến cấp đại võ sư đỉnh phong.



Đám Hàn Thiên Chấn Tây mà trúng phải nhất định tan xác trong tức khắc, sinh tử quan đầu Hàn Thiên liền không ngần ngại dùng ngay long tiềm cửu ảnh nhanh chóng túm áo của Chấn Tây lôi đi mất, chùm tia yêu lực của thiên vương cự ngạc xuyên thẳng qua các bóng ảnh của Hàn Thiên rồi bắn tới vạc rừng phía sau.

Từng tiến ầm ầm của cây đổ vang lên, bất cứ thứ gì cản đường của luồn công kích nọ đều bị nó đâm xuyên qua, một đường thẳng kéo dài gần mười dặm ngay lập tức trở nên quang đãng, nơi mà luồn công kích kia bắn qua cảnh vật hoang tàn cực độ, Hàn Thiên nhìn ra khoảng rừng đổ phía sau lưng mà lòng không khỏi lạnh băng, nếu vừa rồi hắn bị trúng đòn này chỉ sợ hiện tại thần hồn của hắn đã và đang trên đường xuống âm giới rồi.

Thiên vương cự ngạc đã tính toán rất kỹ nhưng thật chẳng ngờ Hàn Thiên còn có khả năng tăng tốc kinh khủng đến vậy, một chiêu tuyệt sát mà nó chuẩn bị đã lâu cứ vậy mà tan biến trong phút chốc.

Còn chưa kịp hết tiếc hận thì một cơn mưa sóng kình đã từ trên trời phũ xuống nhấn chìm thân thể to lớn của thiên vương cự ngạc tận đáy đầm lầy, hóa ra gã luyện thể giả còn lại trong đội đã nhanh chóng nhận ra sơ hở mà vung quyền phát ra làn mưa công kích ấy.

Hàn Thiên thấy kẻ nọ ra tay giúp đỡ thì liền cảm kích nói.

-đa tạ Triệu Hưng huynh đã ra tay hỗ trợ, bất quá ta cần huynh ở ngoài vòng chiến để đối phó với các vấn đề phát sinh, đầu yêu thú này chúng ta lo được.

Vừa dứt lời bản thân Hàn Thiên hắn đã huy vũ thiết côn trong tay thần dũng đánh thẳng xuống đầu của thiên vương cự ngạc bên dưới, Thiên vương cự ngạc vừa hết bàn hoàn sau trận quyền kình ban nãy thì một côn của Hàn Thiên lại đến, trong tình thế bị động nó buộc phải vung trảo đón đỡ, ầm một tiếng vang lên, lần này Hàn Thiên chỉ bị đánh lui khoảng một trượng.

Bất ngờ từ phía xa lại bay đến hai luồn quang tuyến đánh thẳng vào vết thương dưới cổ của thiên vương cự ngạc, nhìn kỹ lại thì đó là hai thanh kiếm hồn khí của huynh đệ họ Đinh, vừa rồi Hàn Thiên đã nhân lúc thiên vương cự ngạc sơ hở mà dùng đến ngự vật thuật điều động bộ hồn khí nọ tập kích, kết quả đúng như mong đợi, hắn đã thành công khiến vết thương cũ của nó trầm trọng hơn.

Chu Hân cùng những người khác cũng không bỏ lỡ thời cơ, một trận tập kích nữa lại được họ phát ra, từng luồn công kích cuồn bạo không ngừng giáng xuống đầu thiên vương cự ngạc, vết thương trên người nó ngày càng nhiều, khí tức cũng yếu đi thấy rõ, trong lòng của các thành viên thiên long quân đã nhen nhóm chiến thắng đến nơi.

Bất ngờ lúc này một đợt dị biến phát sinh, vô số cự ngạc nhỏ hơn khác không biết từ đâu đến bắt đầu tập kích hậu tràng của đám người Hàn Thiên, nhìn thấy cảnh này Chấn Tây không nhịn được mà thét lớn.

-tiên sư chúng ta động phải ổ của cự ngạc rồi, đám tôn tử này thấy tổ tông của chúng sắp chết đến nơi nên qua đây ứng cứu đấy, chết tiệc sao mà đông thế này? số lượng cũng phải có hai ba trăm con chứ chẳng chơi.

Hàn Thiên thấy có dị biến phát sinh, linh cơ thoáng động hắn liền hét lớn.

-Triệu Hưng huynh cùng các thành viên khoa võ giả, mọi người mau chóng dùng cây gỗ dựng thành phòng tuyến để ngăn những con cự ngạc khác lại, ở trong này chúng ta vẫn lo liệu được.

Triệu hưng cùng những người khác vừa nghe xong liền đã hiểu ý Hàn Thiên, bọn hắn nhanh chóng vác các thân cây gỗ trôi nổi cắm thẳng xuống đầm lầy tạo thành một phòng tuyến hình vòng cung cao hơn mặt nước khoảng một trượng, đám cự ngạc con chỉ có thực lực cỡ yêu thú tam cấp là cùng, hiếm hoi có vài con tứ cấp cũng chẳng thể uy hiếp nổi các cao thủ ở đây, bọn hắn dựng lên phòng tuyến sau đó tấn công đáp trả các con cự ngạc khác, bọn cự ngạc con liền lập tức thất thế tử thương vô số.

Mấy chục con cự ngạc xông vào phòng tuyến từ trước cũng đã bị các ma pháp sư xử gọn, khắp đầm lầy máu đỏ cuộn trào, xác cự ngạc nhiều vô kễ, thiên vương cự ngạc đang bị công kích ngập đầu bản thân cũng sắp nguy kịch đến nơi, nhìn thấy thảm cảnh của các tôn tử, nội tâm của bậc tổ tông như nó liền phẫn nộ cực điểm, đám người này không biết từ đâu đến lại dám tàn sát đồng tộc của nó, hôm nay dù chết nó cũng phải tiêu diệt hết tất thảy.

Chẳng biết lấy lực lượng từ đâu ra, trên người thiên vương cự ngạc khí tức ngưng tụ ngày càng mạnh, Hàn Thiên cảm nhận được điều này nội tâm liền không khỏi bấn loạn cực độ, hắn hoản hốt quát.

-các huynh đệ, mau tăng cường công kích cố gắng tiêu diệt đầu yêu thú này, nó không ngờ đã đột phá trong hiễm cảnh, hiện tại đã sắp tiến đến lục giai yêu thú rồi, nếu nó thành công chúng ta chỉ sợ phải nếm trái đắng.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv