Hàn Thiên Ký

Chương 119: Sơ thành đấu pháp.



Vẫn còn gần nửa canh giờ mới hết thời gian tìm kiếm bí tịch trong linh nguyên bảo tháp, tuy nhiên lúc này Hàn Thiên hắn đã có được những thứ mà mình cần, Hàn Thiên nhìn khoảnh sân lớn trước bảo tháp, ánh mắt hắn đảo liên hồi ý muốn tìm một nơi thích hợp để tu luyện thần thông vừa mới tìm được.

Khi nãy Hàn Thiên đã có hỏi qua các lão sư và biết được, trong vòng năm dặm quanh bảo tháp người dự thí có thể tùy tiện chọn vị trí để tu luyện, dù sao công pháp mà học viện phát cho họ đều không phải là bản gốc, hơn nữa mực trên đó cũng sẽ không thể tồn tại qua đêm nay, vậy nên bọn họ có cầm đi luôn cũng chẳng ảnh hưởng đến học viện.

Tuy nhiên Hàn Thiên chính là cầm trên tay bản gốc của đại thần thông long hành bách biến, Đình Nghiêm chỉ cho hắn quanh quẩn khoảng hai dặm quanh bảo tháp mà thôi, nếu hắn đi xa hơn tự khắc sẽ có người đến giám sát hắn,

Hàn Thiên đi bộ một lúc, lát sau hắn liền thấy được một khu đồng cỏ nhỏ vẫn chưa có ai lai vãng, khu vực này rộng rãi thoáng đãng, ba mặt lại có vài hàng cây lớn che khuất rất thích hợp để làm nơi tu luyện.

Hàn Thiên đến ngồi dưới một gốc cây to trên bãi cỏ, hắn trước là lấy ra quyển sách đại cương về luyện thể giả để xem qua một lượt, đọc hết gần nữa canh giờ Hàn Thiên liền không nhịn được thở ra một hơi, hóa ra những điều mà hắn chưa biết về luyện thể giả quả thực còn rất nhiều, sau khi đọc qua gần nửa cuốn sách lý thuyết thuần túy này Hàn Thiên hắn mới nắm rõ hơn được một chút về luyện thể đạo.

Luyện thể giả tu luyện kỳ thực cũng có chút giống với các đạo khác, người ta thường nghĩ luyện thể giả thích dùng man lực, nhưng mà sự thực lại không phải là vậy, luyện thể giả cũng có một loại lực lượng riêng của họ, chỉ là ở những cảnh giới đầu tiên trong quá trình tu luyện nó sẽ không dễ mà xuất hiện.

Lực lượng riêng của luyện thể giả gọi là chân nguyên lực, chân nguyên lực mang trên mình một luồn năng lượng rất lớn, cùng với đó đặc tính của loại lực lượng này chính là hồi phục, chân nguyên lực sinh ra từ thân thể, thân thể hấp thu linh khí để mạnh lên, sau đó bản thân nó lại sản sinh ra chân nguyên lực, một loại lực lượng vô cùng mạnh mẽ.

Đặc tính của chân nguyên lực là lưu động nhanh, mang nhiều năng lượng và hồi phục cực kỳ kinh khủng, những thứ này đều là những yếu tố cần để sữ dụng thần thông thuật, một loại năng lực mang sức mạnh vô biên cùng khả năng gây tổn thương cực lớn cho cả kẻ địch lẫn bản thân người dùng, nếu không có thân thể mạnh mẽ cùng một thân chân nguyên lực với sức hồi phục cực kỳ kinh nhân, miễn cưỡng sữ dụng thần thông thuật chính là tự hại bản thân.

Đấu pháp sở dĩ gọi là đấu pháp vì nó không cần chân nguyên lực để thôi động, đấu pháp là thứ mà bất kỳ lực lượng nào cũng có thể khu động được, ngày xưa khi Hàn Thiên còn ở khai thiên cảnh, chỉ với một thân linh khí hắn đã có thể sữ dụng thành thạo được cả hai đấu pháp khí bạo ấn và khí lãng chấn, hiện tại nếu Hàn Thiên muốn tu luyện được đấu pháp long tiềm cửu ảnh sơ thành trong một ngày thiết nghĩ cũng không phải chuyện quá khó khăn.

Sau khi biết được luồn khí lưu màu vàng kim vẫn hay xuất hiện trên người mình chính là chân nguyên lực, nội tâm Hàn Thiên cũng yên tâm hơn không ít, thì ra chân nguyên lực vẫn luôn ở trong cơ thể hắn, âm thầm giúp hắn khôi phục thể lực cùng chữa lành vết thương, chỉ là bây giờ nó chưa đủ nhiều và thừa mứa để hắn có thể tùy tiện điều động sữ dụng mà thôi.

Cảm thấy hiện tại bản thân cũng nên bắt đầu tu luyện đấu pháp mới, Hàn Thiên hắn liền cất đi quyển đại cương về luyện thể giả vào trong huyền thiên giới, rồi lấy bí tịch long hành bách biến ra bắt đầu xem những chương đầu tiên.

Hàn Thiên nghiền ngẫm nửa canh giờ rốt cuộc cũng gần như đã nắm được hết những điểm mấu chốt của đấu pháp long tiềm cửu ảnh, hắn thở ra một hơi, gương mặt vừa lo lắng vừa ấn tượng nói thầm.

-cách vận khí bá đạo như vậy thảo nào không có nhiều người luyện được, chỉ riêng tốc độ lưu thông lực lượng ban đầu đã cao đến hơn ngàn vòng một phút, nếu ta không biết thủy liêm tứ kiếm từ trước chỉ sợ gặp phải nan đề này thì cũng chỉ đành thúc thủ vô sách.

-bất quá nếu yêu cầu khó nhất mà ta cũng đã đáp ứng được thì luyện được đấu pháp này đến mức thuần thục trong một ngày cũng chẳng phải chuyện gì khó.

Nói đoạn Hàn Thiên liền định đứng dậy tu luyện thử một chút thì một bóng hình xinh đẹp tuyệt luân đã hiện diện ở trước mặt hắn từ lúc nào, Hàn Thiên bần thần nhìn kỹ lại thì chợt nhận ra Nhược Mộng đang ung dung đứng đối diện hắn, khoảng cách giữa hai người chỉ là gần nửa trượng nhưng do Hàn Thiên hắn đang chú tâm đọc bí tịch nên cũng không kịp nhận ra sự hiện diện của Nhược Mộng.

Vừa thấy Hàn Thiên đứng dậy Nhược Mộng liền vui vẻ hỏi.

-Hàn Thiên huynh đã tìm được bí tịch lợi hại lắm sao?

Vừa nghe xong câu hỏi Hàn Thiên liền không khỏi cười khẽ nói.

-may mắn chọn được một tuyệt thế công pháp rất thâm ảo, nghe giọng Nhược Mộng cô thì hẵn là cũng tìm được một công pháp rất vừa ý rồi có phải không?

Nhược Mộng khẽ cười điềm nhiên nói.

-ta cũng may mắn tìm được một tuyệt thế công pháp, hơn nữa thuộc tính của nó còn vừa hay tương hợp với ta, huynh nói xem chuyện này có phải là rất thần kỳ không?



Hàn Thiên lại cười cười một cái, rồi với bộ dạng đầy thâm ý hắn nói.

-ta lại thấy là không phải như thế, có lẽ Nhược Mộng cô thiên tư cao ngất nên các lão sư mới đặc biệt sắp xếp công pháp thích hợp cho cô ở trong vòng tuyễn trạch này chăng?

Trước nhận định nửa đùa nửa thật của Hàn Thiên, chẳng biết Nhược Mộng có tin là thật hay không, chỉ nghe nàng cười tinh tế nói.

-khoa luyện thể giả cùng khoa ma pháp sư được xếp cùng một hướng, ta đoán Hàn Thiên huynh thích yên tĩnh nhất định sẽ không ở trong khoảnh sân trước bảo tháp để mà tu luyện, quả nhiên là huynh trốn đến đây, chỗ này của huynh tốt như vậy? có thể cho Nhược Mộng cùng tu luyện ở đây được chăng?

Nhược Mộng vừa dứt lời Hàn Thiên liền cười lớn nói.

-được cùng người xuất chúng như Nhược Mộng cô tu luyện, phóng mắt khắp thiên hạ chắc chẳng có mấy ai dám từ chối, chỗ này của ta vừa hay rất rộng rãi mời cô cứ tự nhiên.

Nhược Mộng nghe xong lời này liền vui vẻ nói.

-được vậy ta ở dưới gốc cây này tu luyện, nếu có gì cần ta giúp huynh có thể nói với ta.

Vòng khảo hạch số hai này khoa luyện thể giả và khoa ma pháp sư được phân về một hướng, còn khoa võ giả cùng khoa kỵ sĩ đoàn lại được phân ở hướng còn lại, đa số các bạn hữu của Hàn Thiên đều ở khoa võ giả vậy nên hắn cũng chẳng thể gặp được bọn họ, nếu có Hàn Thiên ở đó, hắn có thể dùng kiến văn của bản thân để giúp họ vượt qua vòng tuyễn trạch này dễ dàng hơn một chút, nhưng mà sự sắp xếp vô tình này của lý khố đại học viện lại khiến suy tính của Hàn Thiên đổ sông đổ bể hết.

Nhược Mộng cùng A Liên vốn đi chung với nhau, lúc này hai người đã bị chia cắt vậy nên nàng mới định tìm Hàn Thiên cùng tu luyện, nàng vừa đặt chân đến đế đô ngoài A Liên cùng Hàn Thiên quả thực cũng chẳng còn ai khác có thể khiến nàng tin tưởng.

Thần thông của Hàn Thiên cần vận động để tu luyện còn bí tịch ma pháp của Nhược Mộng thì cần minh tưởng để tu luyện, bãi cỏ này Hàn Thiên chọn vừa rộng rãi vừa yên tĩnh, tuy sau vài khắc thời gian cũng đã có thêm kha khá người cùng đến đây tĩnh tu nhưng mà như thế vẫn chưa thể khiến nơi này ồn ào thêm được.

Hàn Thiên chọn được bí tịch trước nên đã chiếm chỗ này đầu tiên, những người kia đến sau quả thực cũng không dám gây hấn với hắn, Hàn Thiên là nhân vật mà ai ai trong khoa luyện thể đạo cũng đều biết, Nhược Mộng đồng dạng chính là nhân vật lớn số một ở khoa ma pháp sư, bọn họ hai người ở cùng một chổ sức chấn nhiếp quả thực kinh khủng, đám người đến đây tu luyện cùng chỉ dám lai vãng ở cách họ mười mấy trượng chứ không dám đến gần hơn.

Hàn Thiên cùng Nhược Mộng được một khoảng yên tĩnh đễ mà tu luyện, Hàn Thiên vận chuyện linh lực theo khẩu quyết của tiềm long cửu ảnh, ban đầu do chưa quen nên vẫn còn chút sai sót, sau hơn nửa ngày chỉnh đốn rốt cuộc hắn đã có thể nhớ rõ hết các lộ tuyến vận hành linh lực cùng những chổ mấu chốt.

Yêu cầu căn bản của tiềm long cửu ảnh chính là vận chuyển linh lực thật nhanh, mà cái này thì Hàn Thiên đã đáp ứng được, sau khi nhớ hết các lộ tuyến vận hành linh lực thì Hàn Thiên hắn cũng căn bản nắm được cách sữ dụng đấu pháp này.

Hàn Thiên cứ thế tăng dần tốc độ sữ dụng long tiềm cửu ảnh, vừa mới sữ dụng được đấu pháp này hắn đã có thể di chuyển nhanh đến mức tạo được hai hư ảnh, sau cả buổi chiều tu luyện thì hắn rốt cuộc đã tu luyện đấu pháp này thuần thục đến mức tạo được bốn hư ảnh.

Tu luyện từ sáng đến chiều thể lực của Hàn Thiên hắn đã giảm sút rất nhiều, hiện tại trời cũng đã sập tối hắn liền muốn nghĩ ngơi một chút, trong bí tịch đã có nói rất rõ chỉ cần tu luyện đến mức tạo được ba hư ảnh trong lúc di chyển thì liền đã tính là đạt yêu cầu thông qua vòng khảo hạch thứ hai này, vậy nên hiện tại Hàn Thiên cũng không cần quá vội vàng.

Hắn đến gần gốc cây mà Nhược Mộng đang ngồi tu luyện bắt đầu đào một cái hố để nhóm lửa, trong huyền thiên giới của Hàn Thiên hắn chỉ còn một chút thịt khô với vài củ khoai lang, Hàn Thiên trước là để lửa cháy một chút, sau khi có than củi hắn liền đem khoai lang dùi xuống dưới đống than ấy, thịt khô thì đem ướp thêm ít hương liệu rồi nướng lại cho nóng, trong thoáng chốc mùi thơm đã nhanh chóng lan đi khắp bốn hướng.

Hàn Thiên vừa nhìn ánh lửa sáng trước mắt vừa nghĩ vẩn vơ một số chuyện, bất ngờ một cánh tay mềm mại đã khẽ chạm lên vai hắn, Hàn Thiên định thần nhìn lại, hóa ra Nhược Mộng đã ngừng minh tưởng đang đang đứng ngay cạnh hắn.

Từ phía dưới Hàn Thiên có thể trông thấy được một phần dung nhan tuyệt mĩ của Nhược Mộng qua lớp mạn che mặt, dù là ngày hay đêm thì Nhược Mộng vẫn xinh đẹp như thế, ánh sao trên cao không thể sáng như ánh mắt của nàng, vầng trăng rực rỡ kia cũng chẳng thể rạng ngời hơn khuôn mặt của nàng, Hàn Thiên quả thực muốn xem qua toàn bộ dung nhan của nàng một lượt, người như Nhược Mộng hắn quả thực không hề dám nghĩ là bản thân sẽ được gặp và quen biết.

Khẽ cười một cái Hàn Thiên vui vẻ nói.

-ta đã làm phiền đến việc tu luyện của cô rồi sao?.

Nhược Mộng chậm rãi ngồi cách Hàn Thiên tầm một gang tay giọng mông lung nói.



-cũng không hẵn là thế, dù sao ta cũng định sẽ ngừng tu luyện để nghĩ ngơi một chút, thật không ngờ Hàn Thiên huynh còn có tài nấu nướng như thế nữa đấy, có tiện không nếu ta nói muốn ăn tối cùng huynh nhỉ?

Hàn Thiên chậm rãi dùng que củi trong tay phủi bớt lớp than trên đống lửa, ba bốn củ khoai lang to tròn vừa chín tới đã nhanh chóng xuất hiện trước mắt hai người, Hàn thiên cầm lên một củ đợi cho sức nóng trên đó giảm bớt hắn liền đưa cho Nhược Mộng ở bên cạnh rồi cười nói.

-ta vốn còn định mời cô ăn tối cùng ta nữa cơ đấy, nếu cô không chê thì mời cô ăn thử khoai lang ta nướng nhé.

Nhược Mộng khẽ đón củ khoai lang từ tay Hàn Thiên, bề mặt củ khoai chỉ hơi âm ấm không đủ bỏng tay, lột đi lớp vỏ cháy xém bên ngoài thì hơi nóng bên trong liền tỏa lên thơm lừng, Nhược Mộng khẽ nếm thử mộ miếng sau đó giọng nàng run run nói.

Đã rất lâu rồi ta không được ai nướng khoai lang cho như thế này, người trong tộc khi thấy ta nếu không phải là khép nép giữ lễ thì chính là một bộ dáng sợ phải đắc tội với ta, Hàn Thiên huynh chính là người đầu tiên coi ta như một bằng hữu chân thành mà đối đãi, khoai lang huynh nướng quả thực rất ngon.

Hàn Thiên cũng bẻ thêm một củ khoai rồi từ từ thưởng thức, ở chổ này vừa có thức ăn ngon, vừa có rượu cùng một mỹ nhân tuyệt sắc bên cạnh, tâm trạng của hắn sau bao ngày tăm tối rốt cuộc đã bừng sáng lên một chút, hắn nhìn vào đống lửa hồng trước mặt chậm rãi nói.

-công pháp mà cô chọn đã tu luyện thuần thục cả rồi chứ?

Nhược Mộng khẽ cười nói.

-công pháp đó quả thực có hơi thâm ảo, bất quá ta nghiên cứu một ngày rốt cuộc cũng đã nắm hết được những điểm mấu chốt, ngày mai khảo thí chắc là không có vấn đề gì.

Hàn Thiên bất chợt tỏ vẻ lo lắng nói.

-hai chúng ta đều đã nắm chắc cơ hội thông qua, chỉ là lúc này không biết đám người Hồng Yến Linh với Thi Đồng bọn hắn sao rồi?, chỉ cần qua được khảo hạch ngày mai cửa đi tiếp của họ sẽ lại càng rộng mở hơn một chút, nhưng mà hôm nay ta lại có chút không yên tâm.

Nhược Mộng giọng đầy bình tĩnh nói.

-bọn họ đều là những nhân vật nổi trội trong thế hệ trẻ, chỉ cần khôn khéo một chút ta tin tất cả bọn họ đều sẽ vượt qua thôi, Hàn Thiên huynh không cần quá lo lắng.

Hàn Thiên thở ra một hơi rồi nói.

-cũng mong là như thế, đối với ta cơ hội lần này có thể không quá quan trọng nhưng đối với họ thì lại chính là cả tương lai phía trước, nếu họ có thể thành công thông qua được khảo hạch ngày mai con đường sau này của họ sẽ càng sáng hơn một chút.

Bất giác có một vài ngôi sao băng khẽ lướt qua bầu trời, sau đó là một tràng mưa sao băng cực kỳ diễm lệ nhanh chóng vút qua trước mắt đám người Hàn Thiên, cả đồng cỏ phía dưới bắt đầu sôi động hơn hẵn, ngoài Hàn Thiên và Nhược Mộng vẫn còn rất nhiều người khác đang nhóm lữa trại cũng vô tình thấy được cảnh này.

Một sự kiện hiếm gặp như thế xuất hiện trước bài khảo hạch khó khăn ngày mai quả thực đã khiến tâm trạng của những người dự thí ở đây phấn khởi hơn hẵn, sau gần nửa khắc cơn mưa sao băng rốt cuộc cũng dừng hẵn, Nhược Mộng liền bất ngờ nói.

-Hàn Thiên huynh dường như đã chọn một bí kỹ thần hành, mà ta vừa hay lại chọn được một ma pháp phụ trợ vô cùng lợi hại, huynh có muốn cùng ta tập luyện một chút không?.

Hàn Thiên vừa gom xong lửa trại về một chổ lại nghe được đề nghị đầy thú vị kia của Nhược Mộng thì liền hưng phấn nói.

-phối hợp hành động sao? tất nhiên là được rồi, dù sao vòng tuyễn trạch thứ ba cũng là làm việc nhóm, bây giờ tập dượt trước thật sự là không còn gì thích hợp hơn.

* Một đêm an tĩnh trong lý khố đại học viện cứ thế trôi qua, thoáng cái ngày khảo hạch kết quả tu luyện của thí sinh dự tuyễn cũng đã đến.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv