Hãn Phi Giá Lâm: Vương Gia Thỉnh Ôn Nhu

Chương 48: Vào cung diện thánh



"Điện hạ, bệ hạ nói có chuyện gấp triệu ngài cùng Bạch Hiểu Tình cô nương tiến cung."

Nhìn thấy Triệu Tử Tu, Cao công công chạy nhanh đến cung kính hành lễ, nếu là hoàng tử khác hắn không thèm để ý, nhưng vị điện hạ này là người bệ hạ sủng ái nhất, ai cũng không dám đắc tội.

"Cao công công, phụ hoàng có nói gì thêm không, vì sao muốn Bạch Hiểu Tình cùng đi theo?"

Thông thường phụ hoàng giao việc cho hắn đều là chuyện tương đối nguy hiểm, thế nào lần này lại muốn Bạch Hiểu Tình liên lụy trong đó thật không nghĩ ra là việc gì, làm Triệu Tử Tu không khỏi nhíu mày.

"Hồi điện hạ, lão nô không biết, một hồi tiến cung mời ngài tự mình hỏi bệ hạ đi."

Cao công công lần này thật không biết, kỳ thực chính hắn cũng có chút buồn bực, vì sao lần này ngay cả Bạch cô nương bệ hạ cũng triệu tiến cung, Bạch cô nương này hẳn là không có thân phận gì.

" Cao công công, chúng ta hiện tại xuất phát đi, đừng làm cho phụ hoàng sốt ruột chờ."

Triệu Tử Tu cũng giống Cao công công cái gì đều không biết, cho nên vào thời điểm này muốn biết là chuyện gì xảy ra, chỉ có một cách chính là trực tiếp đến hỏi phụ hoàng.

"Tốt lắm, Lệ Vương điện hạ chúng ta đi thôi."

"Nàng không lo lắng sao?"

Xem sắc mặt Bạch Hiểu Tình không biểu cảm, Triệu Tử Tu có chút buồn bực, phụ hoàng gọi nàng cùng hắn vào cung, nàng vậy mà một chút biểu hiện đều không có.

"Ta là hộ vệ của ngươi, cùng ngươi tiến cung không phải theo lý thường sao."

Bạch Hiểu Tình đáp tùy ý, nhưng lại khiến Triệu Tử Tu giận không thể phát tiết, trong lòng nàng chẳng lẽ hai người vĩnh viễn chỉ có quan hệ này?

Hộ vệ, lại là hộ vệ, ở trong lòng nàng cũng chỉ cho mình là hộ vệ của hắn sao? Hắn cho rằng trong khoảng thời gian này thái độ của hắn đã đủ rõ ràng, vì sao đối với ám chỉ của hắn nàng vẫn không chịu hiểu, luôn tự cho mình là hộ vệ của hắn.

Hơn nữa hiện tại hai người bọn họ quan hệ người trong đó thật vẫn chỉ là chủ tử cùng hộ vệ đơn giản như vậy sao, vẫn tưởng nàng sẽ nói muốn gặp phụ hoàng để thỉnh chỉ tứ hôn thừa nhận quan hệ của hai người!?

"Lệ Vương điện hạ, ta nói sai cái gì sao?"

Nhìn Triệu Tử Tu bỗng nhiên tức giận, Bạch Hiểu Tình chau mày, trong mắt mang theo ý khiêu khích rõ ràng, ý định muốn trực tiếp chọc tức Triệu Tử Tu.

"Không có!" Nói xong, Triệu Tử Tu dựa vào bên xe ngựa nhắm mắt dưỡng thần, hiện tại hắn một câu đều không muốn nói cùng nàng, hắn sợ sẽ làm bản thân tức chết! Nữ nhân đáng chết, biết rõ hắn để ý nhất cái gì, còn bày ra bộ dạng này!

Không bao lâu sau, rốt cục đến hoàng cung, xuống xe ngựa, một hàng ba người hướng ngự thư phòng đi đến.

"Bệ hạ, Lệ Vương điện hạ cùng Bạch cô nương tới rồi." Cao công công đi vào thông truyền một tiếng, không bao lâu, liền dẫn hai người đi vào.

Nhìn biểu cảm của hoàng đế bệ hạ, Cao công công chỉ biết bệ hạ có chuyện gì muốn nói, giờ phút này lui lại mấy bước, đi ra khỏi ngự thư phòng.

"Các ngươi đến đây, lần này là có chuyện quan trọng cho hai người các ngươi đi làm. Hoàng nhi vất vả ngươi rồi."

Nhìng hai người, Triệu Thiên Dương trên mặt mỉm cười từ ái, hắn là thật tâm yêu thương đứa con trai này, bởi vì hắn là huyết mạch bản thân cùng nữ nhân hắn yêu nhất lưu lại.

"Có thể vì phụ hoàng phân ưu, nhi thần không vất vả." Triệu Tử Tu nói cực kì thành khẩn, nhưng trong lòng nghĩ như thế nào thật là không ai biết.

Mà Triệu Thiên Dương nhìn con trai của mình biểu cảm thành khẩn, trong lòng cũng là ấm áp, trên đời này cũng chỉ có đứa con này đối với hắn thành tâm như vậy.

Những đứa nhỏ khác làm mọi việc đều vì địa vị bản thân chúng, Triệu Tử Tu là người duy nhất thật tình quan tâm chính mình, nếu là Triệu Tử Tu muốn, hiện tại thái tử căn bản không có khả năng là Triệu Tử Hằng.

"Hoàng nhi, mấy năm nay ủy khuất ngươi, sự việc của mẫu hậu ngươi, về sau phụ hoàng nhất định sẽ cho ngươi công đạo, chỉ là bây giờ còn không phải lúc, hiện tại thế lực Bạch gia quá lớn, nếu trẫm vội vàng hành động sẽ đả thảo kinh xà."

Kỳ thực Triệu Thiên Dương làm sao không hận, nhiều năm như vậy, bản thân tuy rằng giống như sủng ái Bạch Yêu Nhiêu, nhưng ai biết được hắn thật tình hay không, hắn thật hận không thể đem nàng rút gân lột da, chính nàng ta, đã hủy đi tình cảm chân thành duy nhất của hắn!

Mọi người đều cho rằng hắn cực kỳ sủng ái Bạch Yêu Nhiêu, nhưng không có ai biết, kỳ thực mỗi lần sủng hạnh Bạch Yêu Nhiêu, từ nội tâm hắn đều ghê tởm cùng oán hận.

Chính là nữ nhân kia, nàng cướp đi sinh mệnh trong lòng hắn, nhưng hiện tại vì thế lực Bạch gia hắn lại không thể làm cái gì, bằng không, toàn bộ Tấn Thiên quốc sẽ có một hồi rung chuyển.

"Phụ hoàng, nhi thần hiểu, cho nên nhi thần đã nhẫn nhịn, nhi thần cũng không có làm gì cả."

Hiện tại thế lực Triệu Tử Tu cũng không nhỏ, hắn sở dĩ không hề động đến Bạch gia là vì muốn quan sát, nắm thời cơ tốt nhất, hắn muốn không phải là đánh vài người, mà là muốn đem Bạch gia một lưới bắt hết.

"Được, hoàng nhi biết là tốt rồi, chúng ta tuyệt đối không thể để Uyển nhi uổng mạng, ta muốn dùng ba trăm bảy mươi hai tánh mạng Bạch gia đến tế điện vong hồn Uyển nhi."

Một bên Bạch Hiểu Tình nghe được vẫn là cảm động không thôi, năm đó thời điểm tiên hoàng hậu ra đi, mọi người đều cho rằng hoàng đế cũng không có thương tâm nhiều, nhưng hiện tại xem ra, hoàng đế đối tiên hoàng hậu thật không phải là thâm tình bình thường a.

Từ xưa đến nay đế vương đều bạc tình, những lời này nói không có sai, tuy rằng giờ khắc này hắn đối mẫu thân của Triệu Tử Tu, Thượng Quan Uyển là có tình, nhưng đối với Bạch gia mà nói quả thật là vô tình.

Ba trăm bảy mươi hai miệng ăn, không phải là một con số nhỏ, giờ khắc này, Triệu Thiên Dương quyết định muốn giết bọn họ, thì nhất định bọn họ một người đều trốn không thoát.

Hơn nữa điều này cũng không thể hoàn toàn trách Triệu Thiên Dương vô tình, nếu chuyện năm đó không phải do Bạch gia quá đáng, hiện tại Triệu Thiên Dương cũng sẽ không làm như vậy.

Vào lúc ấy Bạch Yêu Nhiêu đã là hoàng quý phi, so Hoàng hậu kém một chút mà thôi, nhưng vì hậu vị, toàn bộ Bạch gia liên thủ hại chết nữ nhân hắn yêu nhất cùng đứa nhỏ còn chưa sinh ra.

Ngay vào lúc ấy, vận mệnh Bạch gia đã bị quyết định, không ai có thể sống.

Triệu Tử Tu cùng Triệu Thiên Dương hai người này nói đề tài tàn nhẫn như vậy, mà Bạch Hiểu Tình, chính là thuận theo đứng ở một bên, không nói gì cả.

"Ha ha, Bạch nha đầu có phải dọa đến ngươi hay không?"

Thấy Bạch Hiểu Tình luôn luôn lặng yêb không lên tiếng, Triệu Thiên Dương trong mắt hiện lên một tia lãnh ý, hôm nay hắn gọi Bạch Hiểu Tình đến là muốn xem xem thái độ của nàng, nếu nàng không thể chân thành ở lại bên người Tử Tu, như vậy...

"Hồi bệ hạ, sự tình của Lệ Vương điện hạ, thuộc hạ cũng là có nghe qua, đã là người quan trọng của bản thân, thủ đoạn như vậy không tính là tàn nhẫn."

Nghe được Bạch Hiểu Tình nói, Triệu Thiên Dương có chút giật mình, có nghe qua, xem bộ dáng của nàng cũng không phải là cố tình đi điều tra, hẳn là biết qua Tử Tu đi, xem ra lần này con trai thật là động tâm.

Đem ánh mắt chuyển tới trên người Triệu Tử Tu, quả nhiên nhìn thấy hắn gật đầu, xem ra hắn thật là thật sự động tâm a, nghĩ đến đây, Triệu Thiên Dương vừa lòng gật đầu.

Tính tình Tử Tu hắn biết, chỉ cần là hắn muốn, liền không thể chạy thoát khỏi lòng bàn tay của hắn, hiện tại xem ra, Bạch Hiểu Tình tuyệt đối là người một nhà, như vậy, Triệu Thiên Dương cũng sẽ không lo lắng.

"Phụ hoàng, hôm nay ngài triệu chúng ta vào trong cung hẳn là có việc quan trọng đi.

Theo những gì Triệu Tử Tu biết về Triệu Thiên Dương, hắn biết, phụ hoàng nếu không có việc gì quan trọng tuyệt đối sẽ không triệu hắn tiến cung, nhất định là chuyện gì rất trọng yếu.

Bởi vì trong cung tuy rằng nói hoàng đế là lớn nhất, nhưng vẫn nên cẩn thận không để truyền đến trong tai các cung phi, nhiều năm như vậy phụ hoàng vì bảo hộ hắn rất ít triệu hắn tiến cung, thông thường chỉ khi có chuyện trọng yếu.

Hơn nữa hôm nay Triệu Thiên Dương không chỉ triệu Triệu Tử Tu tiến cung, còn Bạch Hiểu Tình cũng kêu tiến cung, như vậy vấn đề lần này tuyệt đối không đơn giản, tuyệt đối là có chuyện phi thường quan trọng.

Nhìn con trai của mình, Triệu Thiên Dương trong lòng hiện lên một tia vui mừng, đứa nhỏ này rốt cục trưởng thành, có thể một mình đảm đương một bên, qua vài năm, không cần thời gian quá lâu, hắn có thể đem những kẻ trong triều kia xử lý hết.

Đến lúc đó, bản thân liền đem ngôi vị hoàng đế truyền cho Tử Tu, bản thân cũng có thể không thẹn đi gặp Uyển nhi, thật tốt quá, thật là thật tốt quá a...

"Nếu không có việc gì, phụ hoàng không thể triệu ngươi tiến cung? Phụ hoàng không thể vì muốn gặp ngươi sao?"

Trong mắt Triệu Thiên Dương mang theo thần sắc từ ái, đứa con trai này, rõ ràng tuổi vẫn còn nhỏ, lại thành thục như vậy, nếu hiện tại Uyển nhi còn sống, Tử Tu có phải cũng vẫn chỉ giống như một đứa trẻ?

"Phụ hoàng sẽ không, bởi vì phụ hoàng không hy vọng nhi thần lâm vào nguy hiểm, cho nên sẽ không dễ dàng biểu hiện thân mật với nhi thần."

Hoàng cung chỗ này rất nguy hiểm, lúc nào cũng đều có khả năng chết, cho dù là hoàng tử đều giống nhau.

Hiện tại Bạch Yêu Nhiêu đối Triệu Tử Tu tốt như vậy cũng bởi vì tự nhận là có thể đem Triệu Tử Tu nắm ở trong tay, mặt khác là vì Triệu Thiên Dương thiên vị Triệu Tử Tu, nhưng đối với những hoàng tử khác vẫn là không có ghét bỏ.

Nếu thật là một mặt chỉ thiên vị Triệu Tử Tu, chỉ sợ Bạch Yêu Nhiêu cũng sẽ đem Triệu Tử Tu trừ bỏ, bởi vì đến bây giờ ngay cả Bạch Yêu Nhiêu đều không có trăm phần trăm tin tưởng có thể khống chế hoàn toàn Triệu Tử Tu.

"Ha ha, không hổ là hoàng nhi, ngay cả phụ hoàng đang nghĩ cái gì đều biết rõ."

Một bên Bạch Hiểu Tình nghe Triệu Thiên Dương nói, hơi nhíu mày, những lời này chỉ có Triệu Tử Tu nói mới khiến hoàng đế cao hứng, nếu là người khác, phỏng chừng sẽ bị đòi mạng.

Phải biết rằng người tự đoán thánh ý tám chín mười phần đều không có kết quả tốt, bởi vì hoàng đế chán ghét nhất chính là người hồ đoán lung tung ý của hắn.

Không thể không nói, Triệu Thiên Dương đối với Triệu Tử Tu thật sự đã không phải sủng ái bình thường, lời nói như vậy còn tràn đầy cao hứng, những người khác phỏng chừng là tuyệt đối không được đãi ngộ như hắn.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv