“Cậu có bản lĩnh ngủ thì có bản lĩnh ra mở cửa xem nào”
Mấy tài khoản blogger hơn một triệu fans, dường như cùng hẹn trước, lục tục đăng những tin tức trái chiều về Lê Chiêu.
Ví dụ như trong lúc quay “Nữ tổng tài bá đạo”, không hợp với các nhân viên và chủ sang trong đoàn phim, sau khi nổi tiếng thì ôm đùi công ty giải trí Dâu Tây, không liên lạc với đoàn phim và bạn bè cũ nữa.
Còn có một fanpage huyền học biểu thị, công ty cũ của Lê Chiêu tuy rằng nhỏ, nhưng vẫn trong trạng thái thu được lợi nhuận, nhưng kể từ khi ký hợp đồng với Lê Chiêu, công ty dần đi xuống, sau đó đóng cửa, mà Lê Chiêu cứ như đổi vận vậy, bắt đầu gặp may. Điều này chứng tỏ cái gì, chứng tỏ Lê Chiêu khắc với công ty mình. Nói xong câu cuối, blogger còn “tốt bụng” nhắc nhở công ty giải trí Dâu Tây, đừng đi vào vết xe đổ ông chủ cũ của Lê Chiêu.
Một trong những thủ đoạn độc ác nhất trong showbiz, chính là đặt điều rằng nghệ sĩ ấy mang số xui xẻo, ai lại dám hợp tác với một người đem lại vận xui chứ?
Các fan nhà Lê Chiêu thấy mấy lời này, buồn nôn không chịu được, chỉ cần người từng đu showbiz đều biết, rõ ràng có người nhân cơ hội bôi đen cục cưng nhà họ.
Các fan cứng lo lắng fan nhà mình đi spam bình luận giải thích làm ảnh hưởng hảo cảm của người qua đường với Lê Chiêu, nên không ngừng hô hào trong super topic rằng đừng để ý tới mấy tài khoản blogger này nữa, cãi nhau chỉ giúp bọn họ thêm fame mà thôi, chỉ cần báo cáo là được rồi.
Blogger huyền học này thấy fans Lê Chiêu không chửi mình, cảm thấy hơi cô đơn, lại đăng một weibo nữa.
Ngũ hành đại tiên sinh: Nhìn tướng mạo của cậu nghệ sĩ họ Lê, là tướng điển hình của hút vận may. Tướng hút vận may là ai ở cùng cậu ta sẽ gặp xui xẻo, chỉ có cậu ta là may mắn. Đây là tướng rất ích kỷ, mong các nghệ sĩ khác trong giới tránh xa cậu này ra một chút, nhỡ bị hút hết vận may, khi ấy muốn khóc cũng không kịp. Nếu mọi người không tin, có thể đi xem nữ chính và nam thứ hai trong bộ phim “Nữ tổng tài XX”, chẳng phải giống như bị Lê Chiêu hút hết vận may hay sao?
Fan nhà Lê Chiêu rất muốn hỏi thăm cả họ nhà tay blogger này, nhưng họ là fan có tố chất, không thể nói tục. Họ không dám, nhưng có một người dám.
Tống Dụ nhìn mấy lời nói hươu nói vượn trên mạng, tâm tình vốn đã không tốt lại càng bực bội hơn, hắn chọn một blogger huyền học đưa tin vớ vẩn, chia sẻ một chữ kèm thêm dấu chấm cảm.
Tống Dụ V: Cút! // Ngũ hành đại tiên sinh: Nhìn tướng mạo của cậu nghệ sĩ họ Lê…
Một chữ “cút” của Tống Dụ gây lên sóng to gió lớn, những người không ưa Tống Dụ nói hắn là một nghệ sĩ mà lại phát biểu vô lễ như vậy, nhưng hơn cả là khen hắn thẳng tính.
Không chỉ có mình Lê Chiêu bị tay blogger này đặt điều, có rất nhiều nữ nghệ sĩ từng bị anh ta chọn ra bắt lỗi. Anh ta không nói nghệ sĩ này không đủ vượng phu thì lại chê nữ nghệ sĩ kia có tướng “thủy tính dương hoa”, thể như cả showbiz này không có lấy một cô gái tốt.
(Thủy tính dương hoa: Dễ thay đổi như nước, lướt nhẹ như dương hoa. Chỉ phụ nữ trong tình cảm không thủy chung.)
Ấy thế mà vẫn có một đám người tán tụng cái chân thối của anh ta, cho rằng nội dung weibo của anh ta là thánh chỉ, chạy tới weibo của những nghệ sĩ kia nhục mạ họ.
Fans của những nghệ sĩ này đã chướng mắt với tay blogger này từ lâu, thấy Tống Dụ ra mặt, đều chạy tới bình luận lên tiếng ủng hộ hắn.
Tống Dụ nói đăng là đăng weibo, các nhân viên trong ekip cũng không kịp ngăn cản, đến khi họ phát hiện ra, trên mạng đã ầm ĩ rồi.
“Đã đời chưa? Trút được cơn giận trong lòng ra chưa?” Quản lý đã bị đại thiếu gia hành đến độ bó tay: “Cậu xem chuyện này thì liên quan gì tới cậu chứ, bây giờ fans của tay blogger kia đang chửi cậu tính tình chẳng ra làm sao mà đóng phim thì như hạch, cậu vui chưa?”
“Chửi thì chửi.” Tống Dụ vắt chân, rung đùi nói: “Anh đừng khuyên em, em không xóa đâu. Lần trước Lê Chiêu nói đỡ cho em trước cánh truyền thông, em xem như nợ ân tình của cậu ta.”
Ai lại muốn đi nợ cậu ta chứ, trả nợ sớm cho xong.
“Có nhiều cách để trả nợ ân tình, cậu lại chọn cách thu hút sự chú ý nhất.” Quản lý hít sâu một hơi: “Được rồi, hành động này lợi nhiều hơn hại, cậu không muốn xóa thì thôi.”
Anh không nói với Tống Dụ, nếu chuyện này um lên, còn có thể lên thiết lập thiếu gia nhà giàu ngay thẳng cho Tống Dụ, tuy rằng thiết lập này không mới mẻ gì cho cam, nhưng cũng tốt hơn nhiều so với tinh tướng ưa làm màu.
Hơn nữa chuyện Lê Chiêu có lẽ sắp làm gương mặt thương hiệu trên mạng đều biết cả rồi, nghệ sĩ nhà anh cũng coi như được dựa hơi. Nghệ sĩ mà, không sợ ăn chửi, chỉ sợ không có chút tiếng tăm nào.
“Chẳng hiểu mấy tay blogger này bị làm sao, cứ như tụi trẻ trâu còn chưa tốt nghiệp tiểu học ấy, gì cũng nói lung tung được.” Tống Dụ cười xùy một tiếng: “Mặc dù Lê Chiêu là tên ngốc, nhưng còn chưa tới lượt bọn chúng đặt điều.”
Quản lý trầm mặc trong thoáng chốc: “Tống đại thiếu gia à, cứ biệt nữu như vậy không kết bạn được đâu.”
“Ai biệt nữu, ai thèm kết bạn chứ?” Tống Dụ phản ứng dữ dội, thể như quản lý vừa nói chuyện gì điên khùng lắm: “Anh đừng có nói lung tung.”
Quản lý hơi phiền lòng, tại sao công ty lại sắp xếp anh quản lý cậu đại thiếu gia này chứ?
Đúng lúc này, quản lý nhận được một cú điện thoại, sau khi lịch sự nói chuyện với đối phương xong, anh nhìn Tống Dụ đầy vi diệu: “Giờ cậu cảm thấy thế nào, nếu không vui thì chửi tay blogger kia một trận nữa đi.”
Tống Dụ nghi ngờ nhìn quản lý, anh ấy không bị hắn chọc đến mức ẩm IC luôn đấy chứ?
“Thương hiệu đó giờ chúng ta chưa bàn bạc xong xuôi lại chủ động gọi điện thoại tới, chọn cậu làm đại diện.” Quản lý không kiềm được sự kích động: “Còn là hợp đồng một năm nữa.”
Bây giờ các thương hiệu đều rất khắt khe, hợp đồng đại diện thường chỉ trong vòng một quý hoặc nửa năm, nếu năng lực đại diện ổn định, có được phản hồi từ phía người tiêu dùng, mới tiếp tục gia hạn hợp đồng, còn nếu không thì “hủy bỏ hợp đồng trong êm đẹp”, sau đó thu về một đống antifan.
Với địa vị và độ nổi tiếng của Tống Dụ hiện giờ, thảo luận hợp đồng chưa được tới một năm, nhưng phía thương hiệu chủ động ra hạn một năm, quả đúng là dâng miếng thịt mỡ tới bên mép họ.
“Sau này đối xử tốt với Lê Chiêu vào.” Quản lý cảm thán rằng: “Người có vượng cách như vậy, đi với cậu ấy cũng vượng theo.”
Tống Dụ: “………….”
Sao không nói chẳng rằng tự nhiên lại mê tín thế kia?
Hắn mặt không cảm xúc liếc mắt nhìn: “Thế sao ông chủ cũ của cậu ta không vượng lên?”
“Có rất nhiều công ty quản lý cho ký hợp đồng hà khắc, có lẽ vì nhà này đối xử không tốt với Lê Chiêu, nên tự tìm đường chết.” Quản lý nửa đùa nửa thật, nửa nghiêm túc nói rằng: “Nên sau này cậu phải đối xử tốt với Lê Chiêu vào.”
Tống Dụ: “………”
Cái showbiz này có vấn đề rồi!
Lúc Tống Dụ bị truyền thông bôi đen, Lê Chiêu đứng ra giúp Tống Dụ làm sáng tỏ. Đến khi Lê Chiêu bị đám blogger đặt điều, Tống Dụ không chút do dự lên tiếng chửi, tình bạn trong giới giải trí như vậy cảm động tới nhường nào chứ.
Thậm chí có một bộ phận cư dân mạng, dường như đột nhiên tìm được thú vui, trở thành fan CP của hai người, cùng nhau chia sẻ kẹo ngọt trong diễn đàn của riêng mình.
Ngay lúc mọi người cho rằng Tống Dụ chửi người ta đã là biến căng nhất, thì Lê Chiêu bình thường không đăng weibo cũng chia sẻ weibo này.
Lê Chiêu V: Người người nhà nhà đều phải có trách nhiệm xây dựng xã hội văn minh khoa học. Truyền bá tư tưởng mê tín dị đoan, đã báo cáo // Tống Dụ V: Cút! // Ngũ hành đại tiên sinh…
“Hahahahaa, cười ị, vãi cả xây dựng xã hội văn minh, người người nhà nhà đều có trách nhiệm =)).”
“Cục cưng nói đúng đó, chúng ta phải tin vào khoa học, phản đối mê tín dị đoan.”
“Thời buổi nào rồi, lại còn truyền bá tư tưởng mê tín lạc hậu này, báo cáo, báo cáo!”
“Chẳng hiểu sao tui cứ cảm thấy Cá con kích động không dùng não, mà Chiêu Chiêu là bé ngoan đi theo sau phất cờ ủng hộ, thiệt là cảm động cho tình huynh đệ hoàn mỹ thuần khiết này.”
“Mọi người cứ nói trong showbiz không có tình bạn thật sự, đây không phải anh em tốt hay sao.”
“Tình huynh đệ á, hí hí hí…”
Cái từ “Hí hí hí” này có vẻ hết sức quỷ dị, được like rất nhiều, Lê Chiêu đần mặt nhìn bình luận, bình luận này có gì lạ vậy, sao lại có nhiều bạn trả lời mặt cười thần bí thế kia?
Tắm xong, thay bộ đồ bị ám mùi lẩu ra, Lê Chiêu gọi video cho Án Đình, chẳng mấy chốc được nối máy.
Án Đình mặc áo choàng tắm trắng phau, mái tóc đen vẫn còn chưa ráo nước, anh cầm khăn vừa lau tóc, vừa nhìn Lê Chiêu trong điện thoại: “Lau khô tóc đi.”
“Em lau ngay đây.” Ban nãy mải xem tin tức trên mạng nên quên béng mất chuyện lau tóc. Lê Chiêu lăn trên giường một vòng, bước chân trần trên sàn nhà, nhảy hai ba bước ra phòng tắm lấy khăn mặt, sau đó lại nhảy về giường: “Đình Đình, sáng mai anh về rồi à?”
Bàn tay Án Đình lau tóc hơi ngừng lại: “Ừm.”
“Haizzz.” Lê Chiêu thở dài: “Muốn về cùng anh quá.”
Án Đình trầm mặc, anh nhìn Lê Chiêu đang ỉu xìu như cọng bún thiu: “Có chuyện gì à?”
Lê Chiêu lắc đầu: “Không có gì đâu.”
Chỉ là không nỡ để Đình Đình đi, cảm giác có người chơi cùng mình thích như vậy.
Những người bạn của cậu, ai cũng có gia đình riêng, có người quan trọng hơn cậu. Dù cả những người bạn ở trong cô nhi viện, cũng đều có người thương, thậm chí đã kết hôn, có gia đình riêng.
Mãi đến khi Đình Đình xuất hiện, đột nhiên cậu có ý thức trách nhiệm kỳ lạ, muốn Đình Đình có thể vui vẻ, cũng muốn.. Đình Đình cần cậu hơn một chút.
Nghĩ tới đây cậu gãi đầu. Lạ thật, sao cậu lại có ý nghĩ như vậy nhỉ?
Cậu ngượng ngùng mỉm cười với Án Đình ở trong điện thoại: “Anh về cẩn thận nhé, đừng để quên đồ trong khách sạn.”
“Ừm.” Án Đình đặt khăn mặt trong tay xuống, đôi mắt đen láy chạm mắt với Lê Chiêu cách màn hình điện thoại: “Còn bảy ngày nữa là đến Tết, bao giờ về tôi bảo quản gia thu dọn căn phòng bên cạnh, chúng ta cùng đón giao thừa.”
“Được đó.” Lê Chiêu vội ho một tiếng, cảm thấy mình nên khách sáo hơn mới phải: “Vậy có làm phiền anh không?”
“Không đâu.” Án Đình cầm điện thoại lên, để nó gần gương mặt mình hơn một chút: “Chiêu Chiêu à, tôi đã một mình đón giao thừa hai mươi năm rồi.”
Rõ ràng gương mặt Án Đình không có biểu cảm gì, nhưng Lê Chiêu lại cảm thấy đau lòng cho anh, mà từ chối Đình Đình lại là một tội ác tày trời: “Thế em mặt dày ở nhà anh mấy ngày nhé?”
“Cảm ơn cậu đã ở với tôi.” Án Đình nói lời cảm ơn.
Lê Chiêu hơi khó xử, lúc Đình Đình nghiêm túc nói lời cảm ơn trông.. trông đáng yêu thế cơ chứ!
“Muộn rồi ngủ sớm đi, để mai bay không khó chịu.” Lê Chiêu ngáp một cái: “Em cũng đi ngủ đây.”
“Ngủ ngon.” Án Đình chúc ngủ ngon, nhưng không đưa tay tắt video call.
“Đình Đình ngủ ngon nhé.” Lê Chiêu vẫy tay với màn hình, tắt video call rồi, cơn buồn ngủ trên mặt Lê Chiêu lập tức biến mất, cậu hớn ha hớn hở ấn vào group các anh chị em trong cô nhi viện, không thể chờ được mà khoe tin này với họ.
Chiêu Chiêu có vận may: Năm nay em được đón Tết với người ta nè!!
Ngày mai sẽ tốt hơn:!
Trước mắt phải kiếm một trăm triệu:!!
Âm thanh hoa nở: Cục cưng à, con vẫn còn là trẻ con, mẹ không cho phép con yêu đương đâu.
Chiêu Chiêu có vận may: [che mặt] Chị Hà à, chị hiểu lầm rồi, em đón giao thừa cùng bạn thôi. Em với cậu ấy đều một mình, đêm giao thừa ở với nhau thôi mà.
Ngày mai sẽ tốt hơn: Chiêu Chiêu, em đừng gạt anh với chị Hà, hay là Tết em qua chỗ anh chị đi.
Trước mắt phải kiếm một trăm triệu: Qua chỗ anh cũng được, đừng để bản thân phải chịu thiệt thòi, thằng nhóc hai mươi tuổi đầu có biết đón Tết thế nào không?
Chiêu Chiêu có vận may: Dù em không biết thì Đình Đình biết mà. Chị Hà, anh Minh, em còn đang đợi làm cha nuôi cho con anh chị đấy, em không làm phiền thế giới của hai người nữa @Ngày mai sẽ tốt hơn @Âm thanh hoa nở.
Chiêu Chiêu có vận may: @Trước mắt phải kiếm một trăm triệu: Anh Hiểu Quân à, năm nay anh mới có bạn gái, em không làm kỳ đà cản mũi đâu. Đình Đình nhà em xinh lắm nhé, lại đáng yêu nữa, ở nhà thì toàn đồ ăn ngon thôi, mọi người đừng hòng kéo em xa khỏi Đình Đình.
Ba người lo Lê Chiêu vì không muốn làm phiền mình mà cố tình nói có người đón Tết cùng cậu, khuyên nhủ hồi lâu mới thấy Lê Chiêu không giống đang chém gió, mà từ đầu tới cuối khen người bạn này tốt thế nào ngầu ra làm sao, họ đành phải chấp nhận.
Âm thanh hoa nở: @Chiêu Chiêu có vận may, Có chuyện gì nhất định phải gọi điện thoại cho bọn chị đấy, biết chưa hả? Dù gặp chuyện gì thì chị và anh Minh mãi mãi là nhà của em.
Lê Chiêu cầm điện thoại, không tự chủ mỉm cười.
Chiêu Chiêu có vận may: Em biết ồyyy, yêu mọi người muah muah~
Trước mắt phải kiếm được một trăm triệu: Nói chuyện cho cẩn thận, muah cái gì mà muah. Thiếu tiền thì bảo anh một tiếng, anh gửi tiền cho.
Chiêu Chiêu có vận may: Muah muah muah chụt chụt chụt ~~
Trước mắt phải kiếm được một trăm triệu: Cái thằng nhóc này..
Trần Hiểu Quân đặt điện thoại xuống, nghiêng đầu nhìn người yêu nằm bên cạnh, dịu dàng giúp cô ấy đè phẳng góc chăn. Những đứa trẻ từ cô nhi viện như bọn họ, không cha không mẹ, muốn sống cuộc sống của người bình thường thì phải cố gắng rất nhiều, những người trẻ tuổi khác không thể tưởng tượng nổi.
Cũng may mà anh còn có bạn bè, và cả cô bạn gái yêu thương mình.
Chỉ là bây giờ Lê Chiêu đã thành ngôi sao rồi, sang năm anh làm đám cưới với người yêu, không biết cậu nhóc này có thời gian tham dự không.
Nói chuyện với bạn bè xong, Lê Chiêu buồn ngủ thật rồi, cậu vừa đặt điện thoại xuống thì La Vinh gọi tới.
“Anh La à.” Đôi mắt cậu díp lại không mở nổi.
“Anh và công ty vừa giúp cậu bàn bạc một hợp đồng làm đại diện thương hiệu lớn, phía đối phương chủ động tới tìm chúng ta, thậm chí phí đại diện cũng trả theo tiêu chuẩn của sao hạng A, nếu cậu không có ý kiến gì thì công ty giúp cậu ký hợp đồng.”
“Vâng ạ..” Lê Chiêu nghe loáng thoáng rằng công ty tìm được một công việc mới cho mình, không chút do dự nhận lời. Công việc chẳng khác nào kiếm tiền, cậu còn muốn kiếm thêm nhiều tiền để cho Đình Đình một bao lì xì to nữa.
Nghe nói người chưa kết hôn, đêm giao thừa nhận được bao ép tuổi, năm mới sẽ được bình an, thuận lợi, cậu nhất định phải cho Đình Đình một bao lì xì to thật là to.
Nghe giọng Lê Chiêu ợm ờ, La Vinh cũng không kiên nhẫn đánh thức Lê Chiêu. Với hiểu biết của anh về Lê Chiêu, cơ hội đại diện tốt như vậy cậu ấy sẽ không từ chối đâu.
Phải nói là, hầu như không nghệ sĩ nào trong giới lại từ chối cơ hội hợp tác làm đại diện này.
Buổi tối là lúc các cư dân mạng nhàm chán hoạt động sôi nổi nhất, cư dân mạng ăn dưa phát hiện ra, các blogger thì ầm ĩ không thôi, mà fans của Lê Chiêu ai nấy đều im hơi lặng tiếng, kiên quyết tuân thủ nguyên tắc ba không.
Không bình luận, không chia sẻ, không giải thích.
“Fans Lê im ắng thế, bên ngoài ầm ĩ như vậy mà bọn họ vẫn còn đang ở trong super topic liếm nhan sắc chính chủ à?”
“Cũng không thể nói vậy, hôm nay bọn họ cũng hùa theo chính chủ báo cáo blogger nọ là truyền bá tư tưởng mê tín dị đoan còn gì?”
“Thôi đừng nói cái này nữa, nói đến trong đầu lại bị bốn chữ khoa học văn minh ám ảnh.”
“Nói chứ mấy chế à, cái cậu Lê Chiêu này đẹp trai thật đấy, em ngồi lướt super topic nhà cậu ta nửa tiếng chỉ để tìm xem ảnh gif.”
“Em chỉ là người qua đường thôi, em là fans Lê Chiêu chết liền à. Em cảm thấy có khi Lê Chiêu bị người ta hại ý, mọi người nhớ lại mà xem, trước khi Lê Chiêu bị bôi đen, ai đang đứng trên đầu ngọn sóng?”
“Còn có thể là ai nữa, là cán bộ kỳ cựu Triệu Quân Nam chứ ai.”
“Thím lầu trên lộ rồi nhé, trước khi viết comment thím xóa sạch mấy bài viết liên quan tới Lục Hạo. Một đứa hạng F đến xách giày cho anh nhà tui cũng không xứng, anh nhà tui việc gì phải đi đối phó với cậu ta chứ? Ai nhắc đến nhà tui chính chủ nhà ấy nổ tung tại chỗ nhé.”
Chẳng mấy chốc, fan nhà Lục Hạo và Triệu Quân Nam cãi nhau inh ỏi trên diễn đàn.
Fans nhà Lục Hạo biết anh nhà mình đang đóng cùng một bộ phim với Lê Chiêu, bởi vậy nên lúc nhắc tới Lê Chiêu rất khách sáo, thậm chí còn nói giúp cho Lê Chiêu. Nhưng fans của Triệu Quân Nam thì không khách sáo, một điều hạng F, hai điều đến xách giày cũng không xứng, ba điều hot boy nhất thời, thái độ rất ngông cuồng.
Fan nhà Lê Chiêu thấy vậy, tức muốn điên lên, nhưng nghĩ tới cục cưng nhà mình vẫn là một nghệ sĩ đành phải nín nhịn.
“Cảm ơn lầu trên fans của thầy Triệu đã nhắc nhở, cục cưng nhà em sẽ cố gắng luyện tập diễn xuất thật tốt.”
“Cảm ơn fans thầy Triệu quất roi.”
Fan Lê một điều cảm ơn hai điều cảm tạ, làm fans Triệu Quân Nam không kịp xử lý. Những lúc như vậy không phải nên cãi nhau ầm ĩ hay sao? Chỉ cần fan Lê bắt đầu mắng chửi, bọn họ có thể rêu rao trên các diễn đàn rằng nghệ sĩ dựa vào mặt ỷ vào chút tiếng tăm mà bắt nạt diễn viên phái thực lực.
Nhưng ai ngờ fan Lê lại chơi trò khiêm tốn hiếu học, người qua đường nhìn vào lại thấy fans của Triệu Quân Nam ỷ mình địa vị cao, nên mới tỏ vẻ hơn người, bắt lỗi nghệ sĩ nhà người ta.
Tâm cơ, quá tâm cơ.
Nhìn Lê Chiêu tỏ vẻ thuần khiết tiểu bạch hoa, nhất định là một con cẩu tâm cơ, fans nhà cậu ta cũng y như cậu ta vậy.
Fans Triệu Quân Nam đánh một gậy vào một bịch bông, hậm hà hậm hực, cắn chặt chuyện Lê Chiêu có thể làm gương mặt thương hiệu lớn không buông.
“Xin hỏi chính chủ đã đăng thông báo đại diện chính thức chưa vậy?”
“Cứ luôn miệng nói gương mặt thương hiệu rất quan trọng, không thể qua loa, thế bao giờ nhà thím đăng thông báo chính thức thế?”
Chẳng mấy chốc chủ đề #Lê Chiêu nhà mấy người làm đại diện à# bị fans của Triệu Quân Nam kéo lên hot search. Bọn họ rất hài lòng với năng lực chiến đấu của mình, đắc ý đợi mọi người đến xem trò vui.
Một thằng oắt người mới mà dám lấy chuyện anh nhà họ ra để đánh lạc hướng, không cho một bài học lại tưởng anh nhà họ dễ bắt nạt.
Ngay lúc fans của Triệu Quân Nam hả hê nhất, fanpage của Thương Hoàn lại đăng weibo.
Thương Hoàn V: Cậu ấy là gió mát ngày hè, là nắng ấm ngày đông. Cậu ấy chính là Lê Chiêu – người đại diện cho thương hiệu đồng hồ đeo tay mới nhất thuộc Thương Hoàn. Cảm ơn cậu đã theo gió tới, mong đợi hợp tác cùng cậu.
Dân tình hóng hớt:???
Gì vậy, fanpage Thương Hoàn bị hack nick à??
“Bữa nay đâu phải cá tháng tư nhỉ?”
“Lê Chiêu này có phải Lê Chiêu mà tui biết không dạ?”
Thương Hoàn V trả lời Cún ăn hoa tươi: Cậu Lê Chiêu đóng trong phim “Nữ tổng tài bá đạo”, trong công ty có rất nhiều đồng nghiệp thích cậu ấy.
Thấy fanpage trả lời, cư dân mạng đều lấy làm kinh ngạc.
“Lê Chiêu, bá đạo! Quá bá đạo!”
“Tầm này em chỉ hóng không biết fans của Lê Chiêu với fans Triệu Quân Nam có cảm giác thế nào thôi.”
“Để tui nói hộ fans nhà Triệu Quân Nam cho, mẹ ơi, mặt con đau quá.”
“Hahahaha, hóa ra chỉ có mỗi nhà Triệu Quân Nam chém gió, nhà mấy người muốn kéo Lê Chiêu xuống nước ai dè lại bị vả mặt bôm bốp, cười ị.”
“Nhìn hashtag bị fans Triệu Quân Nam kéo lên hotsearch với weibo này của Thương Hoàn thấy hợp ghê á.”
Các fan Lê vốn rất “Phật” lúc này cuối cùng cũng ló đầu ra, bọn họ bắt đầu chạy tới hashtag #Lê Chiêu nhà mấy người làm đại diện à# trả lời.
“Cảm ơn tiền bối quan tâm, thằng bé nhà em đã thông báo làm đại diện rồi ạ.”
“Cảm ơn tiền bối quan tâm, cục cưng còn nhỏ, lần đầu làm đại diện cho một thương hiệu lớn, nếu có gì thiếu sót mong được thông cảm ạ.”
Fan Triệu Quân Nam: “…..”
Bọn họ không muốn thông cảm, cũng không muốn quan tâm, chỉ muốn xóa hashtag và weibo kia đi, tiếp tục năm tháng tĩnh lặng.
Fan của Triệu Quân Nam khốn đốn bao nhiêu thì fan Lê lại hả hê bấy nhiêu, ngoài họ ra còn có cả fan của Lục Hạo.
Tuy rằng đại diện thương hiệu không liên quan gì tới nhà họ, nhưng chỉ cần nhà Triệu Quân Nam mất mặt là đủ để họ vui rồi.
Chẳng mấy chốc dân tình hóng hớt còn phát hiện ra một chuyện thú vị nữa.
“Ủa có mỗi tui thắc mắc thương hiệu thuộc Thương Hoàn nhưng sao lại để weibo của tổng công ty thông báo à?”
“Để nghiêm túc hơn chăng?”
“Tui rảnh quá nên tìm mấy bài thông báo đại diện thương hiệu dưới công ty Thương Hoàn, phần lớn những bài đăng này đều do công ty con thông báo.”
“Hmmm….”
“Trong đầu em tự nhiên nảy ra một đoạn sảng văn showbiz.”
“Đừng nghĩ nhiều như vậy, không thấy fanpage nói gì à, trong công ty có rất nhiều người thích vai diễn của Lê Chiêu mà? Nói không chừng vì cái này.”
“Không đâu, chuyện này bá đạo nhất ở chỗ, Thương Hoàn đăng thông báo mười mấy phút rồi mà Lê Chiêu vẫn chưa chia sẻ, nhưng mà studio lại chia sẻ đầu tiên.”
“Tui còn rảnh hơn lầu trên nữa, tui phát hiện ra trong số những đại diện cho thương hiệu của Thương Hoàn, Thương Hoàn tâng bốc Lê Chiêu là bựa nhất. Gì mà gió mát ngày hè nắng ấm ngày đông, theo gió mà tới. Đấy đâu còn là người nữa, rõ ràng là tiểu tiên nam mà.”
“Nhà tui cũng làm đại diện cho thương hiệu nọ của Thương Hoàn, lúc đó đăng thông báo rất máy móc. Nói thiệt là tui hơi gato á.”
“Gato+1, Thương Hoàn đăng bài ảo như mấy chị em bán hàng online ấy.”
“Nhưng cũng đại diện cho thương hiệu đồng hồ đeo tay sang chảnh của Thương Hoàn đấy! Giai nhà em mà được đại diện cái này chắc bọn em sướng điên lên mất.”
Lúc này, Lê Chiêu còn đang say giấc mộng đẹp bị Tống Dụ đập cửa ầm ầm.
“Lê Chiêu, cậu có bản lĩnh ngủ thì có bản lĩnh ra mở cửa xem nào!”Tác giả có lời muốn nói:
Chiêu Chiêu: Không mở không mở không mở, Đình Đình còn chưa về mà~~