Cách mà Giản Lục nói đến rất đơn giản, với năng lực hiện giờ của họ, giết Vong linh cấp Thần là chuyện không khả thi, thử cách hao mòn sức lực của nó, phỏng chừng kẻ kiệt sức trước là đám người phạm bọn họ. Vậy nên cách tốt nhất là mượn gió bẻ măng, dùng sức mạnh khác tiêu diệt nó.
Sức mạnh khác chính là không gian bóng đêm cất giữ “Sách Thần”.
Rõ ràng trong không gian đó có đặt một quy tắc của Thần, còn “Sách Thần” là nguồn lực nâng đỡ không gian, do đó sau khi Giản Lục lấy đi “Sách Thần”, không gian bắt đầu sụp đổ.
Sau khi không gian bóng đêm đổ vỡ, nó sẽ mất cân bằng, theo quy luật năng lượng không gian, nó sẽ nhập vào một không gian bất ổn khác, biến không gian đó thành nơi chứa đầy gió bão. Không gian bão là quy tắc khốc liệt nhất do tự nhiên tạo thành, đến Thần cũng không thể vượt qua, là vũ khí giết Thần tốt nhất.
Giản Lục mới ra khỏi không gian bóng đêm, tuy lúc này hành lang không gian đã đóng kín, song hệ thống có thể dễ dàng tìm ra tiếp điểm không gian, với sức mạnh của Hynes và Elvira, trước khi tiếp điểm không gian biến mất, chỉ cần đánh vào nó là có thể xé mở hành lang không gian một cách dễ dàng.
Hynes và Elvira không phản đối ý kiến của Giản Lục, có thể nói, Vong linh cấp Thần này là thứ mạnh nhất đại lục Olaven, nếu nó không bị giam trong mộ Thần Andorhal, e là sinh linh trên đại lục Olaven sẽ gặp nguy hiểm, cả đại lục Olaven sẽ bị nó hủy hoại nghiêm trọng.
Sự tồn tại của nó là mối nguy lớn cho sinh linh trên đại lục Olaven, ba người đều cùng mong muốn tiêu diệt nó.
Hynes và Elvira hợp tác giữ chân Vong linh cấp Thần, Elvira dùng một pháp trận có thể giam giữ Thần, ma tinh mà pháp trận này sử dụng khá đặc biệt, thậm chí có thể nói là không phải ma tinh, chẳng biết Elvira lấy thứ này ở đâu ra.
Khi nhìn thấy thấy nó, nét mặt của Hynes và Giản Lục khá khó tả, nhưng vào thời khắc này, họ không nói thêm điều gì.
Đã đạt được thỏa thuận, tất nhiên không thể vì một vài bảo vật mà nảy sinh ý đồ gì vào lúc này, họ cũng hiểu rõ mấy năm gần đây Elvira hoạt động mạnh mẽ trên đại lục Olaven, không biết đã đi qua bao nhiêu mộ Thần, gặp được cơ duyên, tât nhiên sẽ lấy được nhiều thứ tốt, nói chung đều phụ thuộc vào độ may mắn. Vận may của Elvira không tệ, nên mấy năm nay lấy được không ít đồ.
Ba người bàn bạc với nhau, vạch ra kế hoạch rồi nhanh chóng phân công hành động.
Giản Lục phụ trách dùng hệ thống định vị tiếp điểm với không gian bóng đêm, Hynes chịu trách nhiệm tấn công vào tiếp điểm không gian, mở hành lang không gian, Elvira có nhiệm vụ dẫn Vong linh cấp Thần tới.
Vong linh cấp Thần tuy đã trở thành Vong linh, nhưng lúc sinh thời, hẳn rằng nó là một vị Thần cấp cao, tay sai mạnh nhất dưới quyền Chủ Thần, không biết vì sao lại đích thân xuống đại lục Olaven, song rõ ràng dù đã biến thành Vong linh, nó vẫn có khả năng tư duy nhất định, khi phát hiện ý đồ của ba người, nó quay đầu bỏ chạy.
“Lưới Thần, trói lại!”
Elvira hét lên, quyền trượng Bóng Tối trong tay cô phát sáng, những luồng năng lượng phép thuật tụ lại thành một lồng giam màu đen bao quanh Vong linh cấp Thần, đây là thần chú cấp Thần, ngặt nỗi Elvira chưa đạt tới cấp Thần nên chỉ có thể giam cầm Vong linh trong vài giây. Hynes chịu trách nhiệm về hành lang không gian, phất tay lên, đấu khí tạo thành một con rồng vàng đẩy lồng giam vào hành lang, Elvira nối tiếp thêm vào một thần chú cấp Thần, một ma chú đánh nát lối vào hành lang, khiến nó trở nên méo mó rồi biến mất trong không gian.
Sau khi mọi chuyện kết thúc, Elvira vô cùng nhếch nhác, thoạt trông Hynes cũng mất sức, chỉ còn Giản Lục là vẫn sạch sẽ gọi gàng, dư thừa năng lượng phép thuật. Cậu chỉ có nhiệm vụ là xác định tiếp điểm không gian, vì không đủ mạnh để đối đầu với Vong linh cấp Thần nên đã sớm lùi về phía sau trận chiến.
Elvira đang ngồi bệt dưới đất, thấy Giản Lục tới gần, ánh mắt cô mang theo sự đề phòng.
Hiện giờ năng lượng phép thuật của cô đã cạn kiệt, đấu khí cũng chẳng dư thừa là bao, nếu họ ra tay, cô không có năng lực chống trả. Điều này khiến cô bực bội, nhưng trong tình huống vừa rồi, nếu không dốc hết sức lực, e là họ không thể đẩy Vong linh cấp Thần kia vào hành lang không gian.
Giản Lục liếc nhìn cô, đưa cho cô một lọ thuốc phép rồi tới ngồi trước mặt Hynes, cho y uống một lọ thuốc, đặt tay lên những vết thương chảy máu đen tanh tưởng trên người y, dùng Thánh quang chữa trị cho y.
Dù cơ thể rồng Hoàng Kim mạnh mẽ, Vong linh cấp Thần vẫn có thể khiến y bị thương rất dễ dàng, cơ thể Vong linh vốn hắc ám, âm tà, miệng vết thương sẽ lập tức chuyển sang màu đen, đó là do một loại thi độc vô cùng tà ác, nếu không có cơ thể mạnh mẽ của bậc thầy cấp Thánh, chỉ e không cầm cự nổi, lập tức bỏ mạng.
Mất nửa ngày Giản Lục mới chữa lành thương thế của Hynes. Về phần Elvira, trong người cô có Thần tính của Nữ thần Bóng Tối, sau một hồi xoay sở, cô cũng nhanh chóng ép được thi độc ra ngoài.
Hai người lần lượt khỏe lại, lúc này sự hợp tác tạm thời xem như kết thúc, bầu không khí lại trở nên căng thẳng, đề phòng lẫn nhau.
Elvira nhìn họ bằng ánh mắt thâm trầm, hỏi: “Cách phá vỡ quy tắc giam cầm của Thần là gì?” Đây là chuyện cô muốn biết nhất trong lúc này.
Giản Lục không chút giấu giếm, thẳng thắn nói cho cô phương pháp, như đã đoán trước, Elvira nghe xong thì mặt mày méo mó, như thể vừa nuốt phải thứ gì kinh tởm, cô chửi thầm một tiếng, lạnh lùng nói: “Ta thà chọn cách hủy diệt thế giới.”
Kiếp trước Elvira là sát thủ, với cô, ngoài những người cô quan tâm, sự sống chết của thế giới liên quan gì tới cô? Kiếp trước đã nếm trải lòng người ấm lạnh, cuộc đời sát thủ đã cho cô được thấy mặt tối đáng sợ nhất của thế gian, sống là mục tiêu của cô, sức mạnh là khao khát của cô, chỉ cần đạt được mục đích, thế giới này ra sao cũng đâu có quan hệ gì với cô? Những sinh linh kia không liên quan tới cô, cô không quan tâm chúng sống hay chết.
Cô chỉ tin rằng vận mệnh nằm trong tay của chính mình, ngay cả quy tắc của thế giới cũng không thể ngăn cản cô, quyết định số phận của cô.
“Ngươi cứ thử xem.” Hynes nở với cô một nụ cười chính trực rạng ngời.
Elvira méo mặt, không nói thêm câu nào.
Nửa năm trước, tại bãi ma thạch, cũng với dáng vẻ chính trực của Kỵ sĩ Ánh Sáng như hôm nay, người này làm những việc của Lucifer sa đọa, bản tính của y còn lạnh lùng vô cảm hơn cô, không còn chút đạo đức, nhân tính, ép một đám bậc thầy cấp Thánh ký khế ước, đúng là thật nực cười.
Nực cười hơn nữa là một kẻ điên cuồng lệch lạc như vậy lại không chọn con đường hủy diệt thế giới để thành Thần mà tìm đến con đường khó khăn, mất thời gian, cứ như Kỵ sĩ Ánh Sáng thương xót chúng sinh vậy, đúng là càng nhìn càng thấy tức cười, càng nhìn càng buồn nôn, cô buộc phải thừa nhận mình đã nhìn lầm chàng trai này – sự thật là trong truyện Elvira không hề nhìn lầm, và họ cũng hợp tác đi trên con đường nhanh chóng, dễ dàng nhất.
Trong suy nghĩ của cô, Thần điện Ánh Sáng chỉ là một đám mèo mù khóc chuột, không khác với Giáo hội Yexi về bản chất, con mèo Nữ thần Ánh Sáng không phải kẻ tốt lành gì, nhưng thông minh ở chỗ xây dựng được một hình tượng vô cùng hoàn mỹ, lôi kéo được đông đảo tín đồ ở phàm giới, năng lượng tín ngưỡng không giúp gì cho năng lượng của Thần, song lại tạo nên thời vận, đó là lí do các vị Thần của Thần giới thích lập Thần điện ở phàm giới, thu hút thật nhiều tín đồ.
Elvira hít một hơi thật sâu để bình tĩnh lại, sau đó ngồi xuống đàm phán với hai người kia.
Bây giờ thì cô đã biết, việc thu thập các phần của đại lục Olaven cần bàn tay của bậc thầy cấp Thánh, nên tạm thời hai người này sẽ không làm gì cô. Còn chuyện sau khi thành Thần, lên Thần giới, sẽ phụ thuộc vào năng lực của mỗi người.
Ba người bàn luận một ngày, nối tiếp đó là công việc bận rộn.
“Ta kiến nghị các ngươi nên đem những tượng Thần này đi.” Elvira nhắc nhở một câu hiếm hoi, hai người này có át chủ bài, cô cũng không thiếu, hơn nữa vì có truyền thừa của Nữ thần Bóng Tối nên cô hiểu ý nghĩa của những pho tượng này hơn họ: “Từ một ngôi mộ Thần, ta được biết những pho tượng Thần này do Thần dùng năng lượng của mình làm ra, đặt ở đây để kiềm chế thời vận của đại lục Olaven, nếu chúng còn ở đây, sau này đại lục Olaven vẫn rơi vào bước đường bị hủy diệt.”
Giản Lục vỡ lẽ, cuối cùng cũng hiểu ý của những chữ “Thần tạo ra, cấm Thần” mà “Sách Thần” nhắc tới, thật ra thứ bị cấm không phải Thần mà là thời vận được ưu ái của đại lục Olaven, thời vận của một thế giới hư ảo mờ mịt hơn Thần, nhưng nó thực sự tồn tại, vậy nên để phá hủy đại lục này, không cho các vị Thần mới xuất hiện, cách tốt nhất là hủy hoại thời vận của đại lục, để nó tự đi tới diệt vong.
“Có thể đặt chúng vào các không gian đặc biệt.” Hynes mang một rổ mưu mô xấu xa, ngoài mặt vẫn chính trực ngay thẳng: “Khi đã dịch chuyển các phần đại lục về đại lục Olaven rồi, thì dùng tượng Thần bịt kín hành lang không gian.
Những vị Thần kia muốn hủy hoại thời vận của đại lục Olaven, không tiếc công sức tạo ra đống đồ này, vậy hãy để chúng phát huy tác dụng, đem đi lấp hành lang không gian.
Giản Lục và Elvira liếc nhìn nhau, dường như cậu đã hiểu cảm xúc trong mắt cô, xong vẫn lạnh lùng quay đi.
Đâu còn cách nào khác, lỡ chơi gay với tên này rồi, sau này phải tiếp tục dây dưa, dù biết bản chất của tên này đen như mực cũng không có cách nào thoát khỏi.
Ba người mất một tháng để thu giữ tất cả tượng Thần trong không gian.
Sau khi tượng Thần bị lấy đi, không gian trở nên trống trải, ánh sáng chỉ mờ mờ, phía xa bóng tối phủ đầy, không còn thứ gì, vắng lặng yên tĩnh, dường như có thể nghe được tiếng tim mình đập. Nhưng cả ba đều là nhưng người bền gan, không gian trống vắng không khiến họ sinh ra cảm xúc tiêu cực nào.
“Ra khỏi đây bằng cách nào?” Elvira hỏi: “Lại mở tiếp điểm không gian à?” Đó là cách tốt nhất.
Có vẻ không gian tượng Thần này là một không gian độc lập, họ vừa tiến vào, hành lang không gian lập tức biến mất, nếu muốn ra ngoài, chỉ còn cách là tìm một tiếp điểm không gian yếu ớt, mở ra một hành lang không gian. Nhưng làm vậy thì họ không thể xác định hành lang không gian dẫn tới đâu, nếu dẫn đến nơi nào nguy hiểm thì nguy to.
“Không cần đâu.” Hynes đặt một tay lên vai Giản Lục, thờ ơ trước ánh mắt “đôi nam nam đáng ghét” của Elvira, cứ thản nhiên ân ái, mục đích là để cô nàng này biết Thánh tử Ánh Sáng đã có chủ, đừng tơ tưởng tới người đàn ông của người khác.
Hynes lấy chìa khóa không gian ra, tung nó lên cao, khi chìa khóa không gian trở về tay y, một hành lang không gian đã mở ra trước mặt, y kéo Giản Lục bước vào hành lang không gian vừa mở.
Elvira cũng theo sát phía sau. Khi ba người ra khỏi hành lang không gian một cách an toàn, cảnh tượng trước mặt khiến Elvira không khỏi ngạc nhiên.