Gương Vỡ Khó Lành

Chương 3



Tôi nhíu mày: "Vậy cô đổi cho tôi một phòng khác"

Lễ tân có chút khó xử: "Thật xin lỗi quý khách, nơi này chúng tôi không còn phòng trống, cô xem như thế này được không, chúng tôi sẽ bồi thường tiền phòng gấp đôi cho cô, cô tới khách sạn khác ở được không?"

Tôi nhìn thoáng qua sắc trời ngoài cửa sổ. Bên ngoài trời đã tối, có vẻ đã hơn 10 giờ đêm, mà đây là khách sạn 5 sao ở gần bờ biển nhất. Gần đây, cũng có khách sạn kém hơn một chút nhưng mà tôi đã xem trên APP, họ đã hết phòng không thể đặt phòng nữa, muốn thuê thì chỉ còn cách ngồi xe 2 tiếng đồng hồ để đi qua địa phương khác.

Nhưng mà tôi thật sự rất mệt, không muốn đi đâu nữa, cảm giác cái nệm hút chặt mông tôi, không cho tôi động đậy.

Người đàn ông giống như nhìn ra được suy nghĩ của tôi, hắn đi tới cầm lấy áo thun đen trên lưung ghế mặc vào, chỉ chỉ một bên phòng.

"Chỗ này là phòng xép, bên kia còn có một phòng khác, không ngại thì cô cứ ở đây đỡ?"

"Buổi tối cô khóa cửa lại là được"

Tôi do dự mãi, chưa từ bỏ ý định đặt phòng khác nên luôn xem App. Khách sạn gần nhất cách nơi này khoảng 40km.

Tôi cắn răng gật đầu:

"Vậy làm phiền anh"

Tôi bước vào phòng xép khóa lại cửa, đem quần áo móc ở khóa cửa, lúc này mới yên tâm mà thay đổi quần áo rồi nằm xuống. Nằm xuống giường, tôi mới cầm lấy di động.

Không có tin nhắn đến, Tống Sơ Ngôn không có liên hệ tôi. Cũng đúng thôi, hiện tại hắn đang bồi Phong Tình chơi trên đảo đi,

Có lẽ Tống Sơ Ngôn gạt tôi, hắn cùng Phong Tình ở bên nhau lâu như vậy, lửa gần rơm lâu ngày cũng bén.

Có lẽ hắn cũng thích cô ấy.

Bất quá, điều này liền không cùng tôi có quan hệ gì nữa, tôi mở ra lịch hẹn phòng khám giải phẫu sinh non vào tuần sau, khẽ run vuốt bụng nhỏ. Trong bụng có sinh mệnh nhỏ chưa thể thành hình, có lẽ còn không được gọi là "Em bé"/

Nhưng tôi vẫn có cảm giác một trận đau buồn.

"Thực xin lỗi" tôi ở trong lòng mặc niệm.

Thực sự rất xin lỗi, nhưng mà mẹ không thể giữ lại con, không thể để con mang danh "con không cha" "con riêng" vào đời này được.

Tôi làm tiểu tam là chuyện bất đắc dĩ, nhưng con của tôi tuyệt đối không thể trở thành "con không ba, con riêng" được

Tôi không thể cũng không muốn giữ lại đứa bé này.

Con của tôi và Tống Sơ Ngôn.

6.

Sáng sớm, tôi bị tiếng đập cửa đánh thức

Tôi mơ mơ màng màng ra mở cửa, phát hiện người đàn ông hôm qua tôi cứu đứng ngoài cửa nhe hàm răng trắng ra với tôi, tên là Thích Tư

"Đi ăn sáng thôi, còn không đi là trễ giờ ăn rồi."

Tôi xoa xoa đôi mắt, lúc này mới phát hiện, tôi ngủ một giấc tới 9 giừo rưỡi.

"Nhanh lên nha, tôi chờ cô"

Ngữ khí của hắn quá mức tự nhiên, cư nhiên không cũng không phản bác, mơ hồ mà đi rửa mặt, thu thập cùng hắn đi xuống dưới.

"Cơm quán này giống nhau, nhưng mà buổi sáng có mì hải sản, cô nhất định phải ăn thử, đặc biệt ngon!"

Tôi bị hắn dẫn tới nhà ăn ngồi xuống, Thích Tư quen cửa quen nẻo mà bưng hai chén mì tới, rót nước sốt lên 2 chén mì, xong đưa cho tôi, hắn lấy đũa đưa tới tay tôi.

"Mau ăn thử". Hắn chống cằm, khóe miệng mỉm cười.

Tôi không biết nên nói cái gì đành phải gắp một đũa mì dính đầy nước sốt bỏ vào miệng. Ngoài dự đoán, ăn cực ngon.

Tôi là người phương Bắc có khẩu vị mặn, Tống Sơ Ngôn lại là ngươig phương Nam chú ý dưỡng sinh ăn thanh đạm. Trong nhà vì chiếu cố cho hắn nên khẩu vì ăn từ trước đến nay đều là thanh đạm.

Đến khi tôi có thai, hắn càng chú ý hơn, luôn dặn dò dì giúp việc cho ít gia vị không dầu không muối, mỗi ngày đều nấu cnah cho tôi uống, thật sự rất thống khổ, cảm giác trong miệng chẳng có vị gì,. Nhưng Tống Sơ Ngôn không cho tôi gọi cơm hộp, tôi chỉ có thể ngẫu nhiên mà đi ra ngoài lén ăn, còn rất sợ bị hắn phát hiện.

Mì ở quán này tuy không có nhiều dầu lắm nhưng mà đúng khẩu vị mà tôi thích, ngày hôm qua cái gì tôi cũng chưa ăn, hiện tại gặp trúng món ngon, tôi liền 3 đũa mà ăn hết mì xuống bụng.

Thích Tư trước mặt còn không có động đũa, hắn có chút kinh ngạc mà nhìn tôi, cầm chén mì của hắn đẩy đến trước mặt tôi:

"...lại thêm một chén?"

Tôi nuốt một ngụm nước miếng, nghĩ thầm, hôm qua mới cứu hắn một mạng, hôm nay ăn hắn một chén mì cũng không có quá đáng, liền yên tâm thoải mái mà gật đầu, đem chén mì của hắn ăn xong rồi,

Buông chiếc đũa, tôi vừa muốn nói cảm ơn với Thích Tư thì hắn lại 2,3 ngụm ăn hết mì liền kéo tôi đứng dậy. Tôi nghi hoặc nhìn về phía hắn.

Thích Tư liền nhìn tôi cười cười, đôi mắt đen bị ánh sáng mặt trời chiếu vào thành nâu, sóng mũi cao thẳng, giống mèo hoặc là báo đen.

"Cô là du khách đi? Vì cảm ơn cô cứu tôi một mạng, mấy ngày nay tôi sẽ mang cô đi chơi nha"

Tôi xua xua tay: "Cảm ơn anh không câng đâu, tôi muốn đi dạo một mình"

Tôi đang muốn đi, lại bị Thích Tư kéo lại. Hắn nhìn xuống tôi, trong mắt đều là ý cười: "đi thôi, đừng cùng anh khách sáo!"

Vừa nói xong hắn liền kéo tôi đi ra ngoài, vừa đi vừa cùng tôi nói chuyện: "Tôi có chiếc thuyền môtô, chút nữa sẽ mang cô đi ra biển chơi, chính cô đi thì phải xếp hàng tốn 3 tiếng"

Tôi đem lời cự tuyệt nuốt vào, Tôi không muốn xếp hàng tận 3 giờ.

Thích Tư một đường mang tôi ra tới bờ biển, theo như lời hắn nói, hắn thật sự có chiếc thuyền moto. Đem áo phao cứu sinh cho tôi mặc tốt sau hắn sải bước lên thuyền, chỉ chỉ sau lưng: "Đi lên"

Tôi thật cản thận mà dẫm lên bàn đạp ngồi vào phái sau hắn, có chút rối rắm là nắm lấy áo hắn hay cầm tay vịn.

Thích Tư lại không khách khí, nắm lấy tay tôi từ phía đặt trên eo hắn: "Ôm lại"

Vừa nói dứt câu, hắn liền đề máy thuyền, một tiếng nổ vang lên, tôi sợ tới mức bất chấp ngượng ngùng, đôi tay gắt gao ôm chặt eo hắn.

Bên hông eo của Thích Tư hình dáng cơ bụng rất rõ ràng, cảm giác như tôi đang chiếm tiện nghi của người ta, tay không biết nên để đâu, cũng may hắn không thèm để ý, chở tôi đi một vòng rồi một vòng ngoài biển.

Lòng tôi có điểm ngứa ngáy, ở bên tai hắn lớn tiếng nói: "Uy, cho tôi lái một chút được không?"

Tôi cho rằng Thích Tư sẽ cự tuyệt, không nghĩ tới hắn gật đầu đồng ý, hơi nghiêng người tránh ra, đem ôm tôi từ sau lên trước.

"Đừng chạy quá xa nha", hắn nghiêm túc nói, "Lái đi, qua Việt Nam tôi không có cứu được đâu"

Tôi trừng hắn một cái, dùng sức giữ tay lái, xe máy vang lên, Thích Tư liền duỗi tay ôm lấy tôi.

Ngực hắn nóng bỏng, mang theo độ ấm của đàn ông cùng hương vị biển và mặt trời, làm tôi ngây người, tới khi quẹo qua một bên quên mất phải giảm tốc độ, bất ngờ cả 2 chúng tôi đều rớt xuống biển.

"Cô, mẹ nói uống rượu lái xe hả?"

Thích Tư từ dưới nước nhảy lên, trên mặt đều là nước, hất hất cái đầu cười mắng tôi,

Tôi nổi trên mặt biển, phun ra một ngụm nước, "Xin lỗi xin lỗi!, lần đầu tiên lái không điều khiển được!"

Thíh Tư bơi qua đem thuyền moto nâng lên, lại túm tôi lên, cả 2 chúng tôi đều ướt đẫm, hắn liếc nhìn tôi một cái lại quay đầu nhanh đi, lỗ tai hơi đỏ.

Tôi nhìn nhìn áo khoác trong suốt của chính mình, nhấp nhấp miệng, đem dây lưng áo cứu sinh thắt lại.

Thời điểm chúng tôi trở về, trời đã tối, chân trời nổi lên màu đỏ tía, tôi đi tắm rồi lại thay quần áo xong mới đi đến ban công. Phía sau có tiếng chân chậm chậm lại gần, một lon coca lạnh xuất hiện ở bên cạnh.

Theo cánh tay rắn chắc ngăm đen, tôi quay đầu nhìn thấy Thích Tư, trong miệng hắn còn ngậm điếu thuốc:

"Cầm"

Tôi đối với Coca không có hứng thú, lại nhìn điếu thuốc trong miệng hắn có chút thèm.

Sau khi trở thành tình nhân bí mật của Tống Sơ Ngôn, tôi lấy được tiền thuốc men cho ba mình. Bởi vì cuộc giải phẫu này mà ba tôi sống thêm được 2 năm, sau đấy vẫn là rời đi.

Có một đoạn thời gian, tôi có áp lực rất lớn, liền nghiện thuốc lá, chẳng qua sau khi Tống Sơ Ngôn biết, hắn liền rất tức giận, hắn cùng tôi cãi nhau một trận xong lại cấm tôi không được hút thuốc.

Khi đó tôi liền cai thuốc.

Chính là hiện tại, nhìn đến điếu thuốc trong miệng Thích Tư, tôi lại mạc danh nổi lên khát vọng, cổ họng lăn lộn một chút.

Thích Tư quét mắt nhìn tôi một cái, cười.

Hắn móc ra điếu thuốc khác: "Hút một cái?"

Tôi nuốt nước miếng, cự tuyệt nói: "Tôi cai rồi"

"Khá tốt", hắn không có nhiều lời, chỉ là ghé vào bên cạnh tôi cùng ngắm hoàng hôn.

Tôi có chút tò mò: "Anh tới đây làm gì? Cũng đi du lịch hả?"

Thích Tư hút một liều, phun ra sương trắng. Sườn mặt hắn ở trong sương khói có chút lờ mờ; "Không phải, tôi là người ở nơi này, khách sạn là của tôi"

Tôi cho rằng hắn đang nói giỡn, cười một cái liền không nói chuyện.

"Vậy còn cô?" Thích Tư đem đầu lọc thuốc ném vào thùng rác, "Nghỉ đông hả?"

Tôi sửng sốt một chút, cuối đầu nói: "Xem là như thế đi, từ chức nghỉ dài hạn"

7.

Mấy ngày kế tiếp, tôi cùng Thích Tư đi chơi cùng nhau.

Ngay từ đầu tôi cũng không nguyện ý cùng một người đàn ông ngày nào cũng đi chơi cùng nhau, bất đắc dĩ hắn quá nhiệt tình, mỗi buổi sáng đều đi gõ cửa phòng tôi.

Thời gian dài, tôi cũng bị sự nhiệt tình của hắn làm lung lay, đi chơi cùng hắn từ phố lớn đến ngõ nhỏ.

Có đôi khi tôi thật sự cảm ơn vì có một người như thế tồn tại ở cạnh tôi, làm cho tôi có thể quên đi Tống Sơ Ngôn.

Chính là chuyện sớm hay muộn gì thì cũng sẽ tới, một buổi tối, tôi và Thích Tư cùng ăn cơm, di động đột nhiên vang lên.

Tôi một khắc này liền không nhớ đến chuyện của Tống Sơ Ngôn, còn nghĩ rằng đây là cuộc gọi quấy rối, tùy tiện mà đáp lại:

"Alo"

Điện thạoi bên kia im lặng một chút, sau đó thanh âm lạnh lùng vang lên:

"Diệp Trăn, em ở đâu?"

Tim tôi lập tức run một chút, ly nước trong tay lung lay một chút xíu nữa liền đổ nước ra ngoài.

Thích Tư đối diện ngẩng đầu nhìn tôi một cái, tôi có chút hoảng loạn mà đứng dậy đi qua một bên.

"Tôi ở đâu không còn cùng anh có quan hệ gì nữa, Tống Sơ Ngôn, tiền của anh, tôi đã đưa cả vốn lẫn lời để trả, mật mã tôi không có đổi chúng ta..."

Tôi nhắm mắt

"Chúng ta đã chia tay"

Điện thoại bên kia ngừng một chút, sau đó ngữ khí tăng cao: "Chia tay? Anh đồng ý sao?"

Tôi siết chặt di động trong tay, cảm giác hô hấp có chút khó khăn.

"Không cần anh đồng ý, tôi cũng không có hỏi ý kiến của anh, tôi đây là thông báo cho anh biết"

Thanh âm Tống Sơ Ngôn dần dần biến lãnh:

"Diệp Trăn, anh không có thời gian cùng em chơi trò lạt mềm buột chặt, em mau quay trở về, tuần sau anh liền về nhà"

Tôi hít sâu một hơi, kiềm nén tức giận trong lòng, miễn cưỡng nói:

"Tôi không cùng anh đùa giỡn, tôi muốn cùng anh chia tay, anh không nghe hiểu tiếng người sao?"

"Em muốn anh làm thế nào?" Tống Sơ Ngôn nổi giận, "Chia tay Phong Tình sau đó cưới em sao? Diệp Trăn, em còn đang có thai, em có thể hiểu chuyện một chút không? Không cần phải không hiểu chuyện như thế!"

Giờ khắc này, lòng tôi không còn cảm giác đau lòng nữa, chỉ cảm thấy tức giận, tôi đang muốn bùng nổ, thì điện thoại đột nhiên bị người khác cầm lấy đi.

Thích Tư đứng chắn trước mặt tôi, mày kiếm hơi chau, biểu tình có chút không kiên nhẫn: "Người anh em, cô ấy cùng anh chia tay, anh không hiểu tiếng người hả?"

"Đừng có tìm cô ấy, chúng tôi còn đang bận rộn"

Nói xong hắn liền dứt kháot tắt điện thoại. Di động ngừng một chút, sau đó điên cuồng mà vang lên, Thích Tư trực tiếp xóa bỏ số điện thoại, đem block hắn, liền tắt máy nhét lại trong tay tôi

"Bạn trai cũ ah?". Hắn liếc tôi một cái

Tôi gật gật đầu.

"Đây là chuyến đi chơi sau chia tay, cô đúng là kẻ lừa đảo". Thích Tư không cao hứng, lưng dựa vào cây mà nhìn tôi.

Tôi không biết nên nói như thế nào

Với tôi mà nói, làm tình nhân bên cạnh Tống Sơ Ngôn là một chuyện không thể để mọi người biết, làm cho tôi thấy đây thật sự là một việc tiện, hèn.

Nói là chuyến đi chơi sau chia tay cũng không sai.

Nhưng mà tôi cũng không biết nên giải thích với Thích Tư như thế nào, chỉ có thể đứng ở nơi đó, tâm loạn như ma.

Gió đêm mang theo tia mùa hè thổi tới, mấy cây dừa cách đó không xa bị gió thổi lung lay, Thích Tư đứng im trong chốc lát liền nói:

"Được rồi, đi uống rượu, đi hát, bồi cô một đêm say giải sầu."

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv