Chương 244 TÔ NAM NAM
Trước đây cô nghĩ mãi không ra, rất nhiều phụ nữ thích Tần Kiết, chẳng hạn như Lâm Tĩnh Xu, đến cả chuyện thẻ phòng cô ta cũng dám làm, nhưng cô chẳng mấy để tâm, vậy mà sao gặp hai người này, chẳng hiểu sao cô lại để ý đến thế?
Đến bây giờ cô mới biết, vì cô cảm thấy nguy hiểm.
Từ lần đầu tiên nhìn thấy họ, cô đã đọc được một tín hiệu, đó là tín hiệu làm cô tổn thương.
Cô sợ bị tổn thương, nên sau khi cảm nhận được tín hiệu này, cô không hề do dự mà khởi động chức năng tự bảo vệ mình.
Về người sáu năm trước, thật ra Trần Ân Tứ không muốn nhắc đến, dù cô đã cố gắng niêm phong người đó trong đầu, nhưng mấy năm qua, chỉ cần cô nhớ tới Tần Kiết, ngay lập tức người đó sẽ thoáng xuất hiện trong trí nhớ cô.
Người đó tên là Tô Nam Nam.
Bề ngoài tạm coi là xinh đẹp, nhưng đối với Trần Ân Tứ, thứ làm cô sợ chưa bao giờ là nhan sắc, mà chính là sự ngây thơ và vô hại của Tô Nam Nam.
Mối quan hệ giữa Trần Ân Tứ và Tô Nam Nam phải truy ngược về cái ngày cô vào sống trong khu nhà Hoa Viên.
Nghiêm túc mà nói, cô được coi là ân nhân cứu mạng của Tô Nam Nam.
Đúng thế, tối hôm cô vào sống trong khu nhà Hoa Viên, cô gái được cô cứu khỏi tay gã đàn ông bặm trợn chính là Tô Nam Nam.
Cô và Tô Nam Nam đã cho nhau phương thức liên thức vào hôm quen biết Lâm Nhiễm.
Thật ra cô không muốn qua lại với Tô Nam Nam, đối với cô, giúp đỡ cô ta chỉ là chuyện cỏn con mà thôi, nhưng Tô Nam Nam vừa dẻo miệng lại còn bám theo cô như sam, một câu chị hai câu chị, vừa ngây thơ vừa đáng thương, cô không chịu nổi, đành phải cho số điện thoại.
Có lúc cô nghĩ, nếu hôm đó cô không cho Tô Nam Nam số điện thoại, phải chăng chuyện sẽ không đến mức phải chia tay? Nhưng đáng tiếc, thế giới này chưa bao giờ có "nếu". Chuyện cần xảy ra cuối cùng vẫn sẽ xảy ra, người cần rời đi cuối cùng vẫn sẽ rời đi.
Sau khi Tô Nam Nam có số điện thoại của cô, ngày nào cô ta cũng gửi tin nhắn, dù cô bận không có thời gian trả lời cô ta, cô ta vẫn kiên trì.
Cô ta biết cách ăn nói, không nóng tính giống như cô, chỉ cần nói một câu không hợp là bắt đầu nổi điên.
Cô ta gọi cô là chị Hề, chia sẻ bí mật với cô, ngày nào cũng chào buổi sáng và chúc ngủ ngon, thường xuyên nhắc nhở cô quay phim phải chú ý nghỉ ngơi, uống nhiều nước nóng.
Cô ta hỏi cô địa chỉ, mùa đông lạnh sẽ gửi cô túi sưởi; cô ta sẽ nhớ những thông tin cô vô tình để lộ, sau đó khi cô về Thượng Hải, sẽ chờ sẵn ở sân bay; khi đi du lịch cô ta cũng sẽ mang quà về cho cô...
Không ai có thể xa cách và từ chối mãi một người như thế, Trần Ân Tứ cũng không ngoại lệ, cô dần dần bắt đầu thân thiết với Tô Nam Nam, dần dần hẹn gặp mặt Tô Nam Nam mỗi lần về Thượng Hải, dần dần không chỉ để Tô Nam Nam bước vào thế giới của cô, mà còn để cô ta bước vào thế giới của Tần Kiết, cũng thuận tiện bước vào thế giới của Dung Dự và Lâm Nhiêm.
Ban đầu mỗi lần do Trần Ân Tứ đưa đi cùng, cô ta mới được gặp đám Tần Kiết. Hồi đó tuy cô chưa diễn vai chính quan trọng gì, nhưng cũng nhận được vai phụ khá ổn trong một bộ phim, có lúc phải ở trong đoàn làm phim hơn nửa tháng mà không được về.
Tô Nam Nam rất được lòng người khác, Lâm Nhiễm cũng dây thần kinh thô như cô, sau khi hai người đó được cô giới thiệu liền nhanh chóng thân thiết, sau đó nữa, dù cô không ở Thượng Hải, Tô Nam Nam vẫn có thể theo Lâm Nhiễm đến chỗ Tần Kiết và Dung Dự.