Editor: demcodon
Buổi sáng ở trong phòng dùng bữa sáng xong Mạnh Vi Nghiên xuống lầu xuất phát. Vào lúc này điểm đến - nhà hát lớn Xích Thành được bao quanh bởi các phóng viên cầm đầy máy chụp hình. Ngoài ra, khán giả của vở kịch này lặng lẽ thay đổi rất nhiều người vào buổi tối. Đó là các phóng viên tìm khán giả mua vé với giá cao.
Khi đoàn xe Mạnh Vi Nghiên vừa đến thì các phóng viên biết chính chủ đã đến và lập tức đổ xô đến. Mười vệ sĩ lại di chuyển nhanh hơn cướp khoảng đất trống trước mặt phóng viên cách xe Mạnh Vi Nghiên. Trước những vệ sĩ có chiều cao trung bình hơn 1m8 với dáng người khỏe mạnh thì các phóng viên với dáng người yếu đuối lập tức bị lép vế. Nhưng cuối cùng có rất nhiều người, Mạnh Vi Nghiên xuống xe vẫn bị chen lách trong gió hỗn độn.
"Mạnh tiên sinh, xin hỏi giá trị con người của ngài đều là thật phải không?"
"Ngoài các công ty bị internet moi ra, ngài còn có sản nghiệp khác không?"
"Bí quyết đầu tư của ngài là gì?"
Wrestling! Câu hỏi cuối cùng là gì? Tôi làm gì có bí quyết chứ?
Thật vất vả vào rạp hát còn phải đối mặt với những ánh mắt khác thường và âm thầm lấy lòng của các diễn viên và nhân viên. Thật sự là mệt mỏi.
Khi bắt đầu buổi biểu diễn, các nhân viên bảo vệ nhà hát và vệ sĩ cũng chuẩn bị sẵn sàng ngăn chặn mọi người làm hỏng buổi biểu diễn. Khi buổi biểu diễn kết thúc, Mạnh Vi Nghiên lại khó khăn chen lách lên xe đi thẳng đến sân bay. Bỏ qua các phóng viên lái xe chạy theo sau, dù sao bọn họ cũng sẽ bị ngăn ở ngoài sân bay.
Chỉ là năng lực của phóng viên không thể xem nhẹ, cậu vào sân bay còn chưa tới nửa tiếng, máy bay cũng chưa cất cánh mà trên mạng đã có tin cậu có máy bay tư nhân. Phỏng chừng là mua chuộc nhân viên sân bay.
Mạnh Vi Nghiên cũng muốn khiêm tốn một chút, nhưng chuyến lưu diễn theo lịch trình không thể tùy ý hủy bỏ. May mắn cũng chỉ có mấy nơi. Nhưng mỗi lần đều bị chặn bởi phóng viên ôm cây đợi thỏ cũng làm cho người ta khó chịu. Cậu chỉ có thể hy vọng nhanh chóng vượt qua đoạn thời gian này.
Ngay cả Sở Chiêu cố gắng kiềm chế sự phát triển của tình hình thì chuyện này cũng sôi nổi hỗn loạn hơn một tháng mới kết thúc. Trong giới giải trí sẽ luôn có một vài tin tức lớn có thể thu hút sự chú ý của mọi người và phóng viên. Mặc dù vẫn còn nhiều người nói về nó nhưng đã bình tĩnh hơn. Mạnh Vi Nghiên trở thành nhân vật đại diện cho một thế hệ nam thần mới, có sắc có tài còn có tiền. Mỗi ngày nhiều fan chế nhạo cậu ở dưới Vi Văn của cậu, quả thực không cho nam đồng bào con đường sống.
Công việc kịch của Mạnh Vi Nghiên cũng kết thúc, nhưng ngay cả khi cậu lại khiêm tốn thì cuộc sống của cậu sẽ không trở lại trạng thái không có người quấy rầy như trước kia. Bây giờ có quá nhiều người chú ý cậu, Mạnh Vi Nghiên vừa ra cửa thì lập tức bị nhận ra, các phóng viên cũng càng khai thác nhiều về cậu hơn. Hơn nữa sự phát triển của internet đã làm cho các phương tiện truyền thông trở nên tự do hơn và không bị ràng buộc và kiểm soát. Sự tiến bộ của khoa học kỹ thuật đã tăng cường lực lượng vũ trang của phương tiện truyền thông. Sở Chiêu cũng không thể kiểm soát tất cả các phương tiện truyền thông, hai người chỉ có thể càng thêm dè dặt cẩn thận.
* * *
Cuối năm lễ trao giải Glaze đã đến, <Hiệp chi đại giả> thành công nhận được giải Phim nước ngoài hay nhất và giải Đạo diễn xuất sắc nhất. Mạnh Vi Nghiên tự nhiên tham gia với vai trò làm nam chính.
Lần này Mạnh Vi Nghiên không chỉ được giới truyền thông trong nước chú ý và thổi phồng, mà còn bởi vì thân phận người giàu có trên thế giới của cậu cũng trở thành một trong những tiêu điểm của truyền thông nước ngoài.
Đây làn lần đầu tiên từ sau khi thân phận cậu bại lộ hậu xuất hiện chính thức ở trước mặt công chúng bộc lộ quan điểm. Anh Lâm đối với hình tượng của cậu cũng bỏ không ít công sức, còn cố ý tìm một stylist (nhà tạo hình). Stylist đã chết ngạt khi nhìn thấy phòng quần áo của cậu, vui mừng quan sát rất lâu mới bắt đầu công việc.
Tây trang vải satin màu đen, áo sơ mi trắng thêm cà vạt đen, giày da đen, đen trắng kết hợp không bao giờ lỗi thời. Vật phẩm trang sức đầu tiên được chọn là nhẫn cưới ruby huyết bồ câu của cậu, các phụ kiện khác đều phải phối hợp với nó. Stylist trước chọn một chiếc trâm cài áo xanh lá Van Cleef & Arpels.
Khi stylist nhìn thấy chiếc trâm cài cả người đều phấn khích. Vào năm 1936, Hoàng tử của Công tước xứ Windsor tặng cho người vợ Wallis Simpson bao gồm hai chiếc lá thánh được chế tác bằng những viên ruby và kim được khảm bí mật tao nhã. Chính Sở Chiêu là người cố ý mua nó phối hợp với nhẫn cưới của mình. Bản thân Mạnh Vi Nghiên cũng rất thích nó, bởi vì nó luôn được trân trọng nên chưa bao giờ mang ra ngoài.
Sau đó lại chọn lựa một cặp khuy măng sét ruby đơn giản và một chiếc đồng hồ Patek Philippe 5013P mẫu bạch kim đặc biệt hình thùng rượu, vừa được Sở Chiêu mang về từ buổi đấu giá năm nay. Hình dạng tổng thể tuyệt đẹp và thanh lịch. Mạnh Vi Nghiên cũng rất hài lòng. Mà Sở Chiêu nhìn thấy người yêu đẹp trai đeo lên trang sức của mình mua càng thêm quyến rũ trong lòng lại càng thỏa mãn, chỉ sợ rằng thói quen sưu tập trang sức cho người yêu của hắn là cả đời đều sẽ không thay đổi.
Vào ngày diễn ra lên trao giải, các phóng viên ở hai bên thảm đỏ đã công bố những bức ảnh của các minh tinh trong thời gian và những người thời thượng cũng đang bận rộn bình luận về trang phục thảm đỏ của các minh tinh. Khi Mạnh Vi Nghiên đi lên thảm đỏ quả nhiên hấp dẫn không ít máy ảnh và cũng giết chết một bộ phim.
Mạnh Vi Nghiên không biết liệu trang phục và sắp xếp thứ tự có phải là mốt hay không, nhưng trang phục và trang sưc giá trị hơn hàng chục triệu đôla đã thành công thu hút mọi ánh đèn sân khấu. Chỉ cần trọng lượng của chiếc nhẫn đặc biệt 13.14 carat cũng đã giá trị hàng chục triệu đôla, đồng hồ của cậu ít nhất 200 ngàn đôla, bộ tây trang và khuy măng sét là những món nhỏ, lại kết hợp với giá trị của chiếc trâm cài vô song thì Mạnh Vi Nghiên thành công dẫn tới những người thích châu báu đỏ mắt.
Thế giới bên ngoài gió tanh mưa máu Mạnh Vi Nghiên tạm thời không biết. Cậu đi qua thảm đỏ tiến vào hội trường và bắt đầu đối phó với những người không ngừng đi lên lôi kéo làm quen. Dù sao cậu cũng là tỷ phú có giá trị, cho đến khi lễ trao giải chính thức bắt đầu mới thở ra. Cậu xem như có thể hiểu cách Sở Chiêu đối xử với người ngoài ít khi nói cười là tu luyện như thế nào.
Các giải thưởng được công bố từng cái một, làm cho người vui sướng chính là <Hiệp chi đại giả> thành công giành được giải thưởng Phim nước ngoài hay nhất, các diễn viên của đoàn phim đều vui mừng chúc mừng. Tiếc nuối chính là đạo diễn Văn không giành được giải Đạo diễn xuất sắc nhất. Bất quá bản thân đạo diễn Văn cũng không để ý. Đầu tiên là ông đã giành được giải thưởng này, ngoài ra ông vốn không có nhiều hy vọng.
Vào cuối buổi lễ, các diễn viên khác của đoàn phim đã nắm bắt cơ hội hiếm có này để tham dự bữa tối của Glaze, với hy vọng có thể thiết lập mối quan hệ tốt với các minh tinh điện ảnh và đạo diễn phim quốc tế. Mạnh Vi Nghiên không muốn đi, nhưng nếu cậu không đi thì có chút không biết tốt xấu. Cuối cùng vẫn là đi lộ mặt, cùng mọi người bên trong mặc trang phục và uống rượu vang Trung Quốc xã giao một hồi mới tìm cớ rời đi trước.
Bên ngoài địa điểm ăn tối có rất nhiều phóng viên, Mạnh Vi Nghiên đã đột phá thành công dưới sự bảo vệ của vệ sĩ nghênh ngang rời đi. Các phóng viên vẫn không muốn đi, còn có rất nhiều tên tuổi lớn vẫn chưa xuất hiện.
* * *
Sau khi tham gia lễ trao giải Glaze, Mạnh Vi Nghiên đã để lại tất cả đèn flash và tin tức đều vứt ra sau đầu cùng Sở Chiêu đến châu Phi tiến hành chuyến du lịch mỗi năm một lần của bọn họ. Biết cậu thích du lịch, Sở Chiêu luôn ở trong lúc bận rộn rút thời gian ở bên cạnh cậu. Loại chu đáo và quan tâm này sao có thể không làm cho Mạnh Vi Nghiên cảm động chứ.
Bây giờ châu Phi là một nơi tốt cho bọn họ, thời tiết phù hợp, phong cảnh độc đáo, quan trọng nhất là không có phóng viên theo dõi bọn họ.
Trọng tâm chuyến đi này của bọn họ là Kenya, nơi này có khu bảo tồn động vật hoang dã tốt nhất thế giới - Khu bảo tồn quốc gia Masai Mara. Những ngọn đồi thấp nhấp nhô, những đồng cỏ mênh mông vô tận, những cây keo và cây khổng lồ nằm rải rác. Sông Mara chảy qua đồng cỏ và nhiều loại động vật sống sót ở đây. Nó thật sự là hấp dẫn làm cho người lưu luyến không về.
Lúc sau lại bay qua Mauritius, Mauritius có phong cảnh đẹp và phong cảnh tuyệt đẹp với những bãi biển đẹp và ánh nắng mặt trời rực rỡ. Bọn họ đi thăm viện bảo tàng nơi này, tìm hiểu về lịch sự của quốc gia này, cũng đến tham quan vườn Pamlimos danh tiếng thưởng thức những loài thực vật độc đáo nơi này, cũng thấy những động vật độc đáo ở đây thoát khỏi thời tiết lạnh giác ở Bắc bán cầu. Bọn họ đã dành vài ngày ở bờ biển mới kết thúc hành trình.
Hai người trở về nhà đương nhiên sẽ không biết bọn họ vừa xuống máy bay ra sân bay đã bắt đầu bị người theo dõi. Sau vài ngày, ngẫu nhiên một vài lần vệ sĩ nhạy bén bắt được người chụp hình, nhưng mỗi lần đều là những người khác nhau. Gần đây có rất nhiều người chụp cậu, cậu cũng không nghĩ nhiều mà xóa sạch những bức ảnh và video bọn họ chụp được rồi thả người.
Nhưng chỉ có thể nói rằng năng lực của các phóng viên thật sự là càng ngày càng cao. Mạnh Vi Nghiên về đến nhà tận hai tháng rảnh rỗi, sau khi kết thúc năm mới chưa được mấy ngày đã tan vỡ.
Một anh chàng tự xưng paparazzi hàng đầu Trung Quốc đã phát một video tin nóng mới trên Vi Văn. Bởi vì người này đã bắt gặp rất nhiều minh tinh yêu nhau comeout mấy năm gần đây, mỗi lần tin nóng đều là một trận động đất trong giới giải trí. Cho nên những người chú ý hắn vừa thấy có video mới thì nó bị lan truyền nhanh chóng. Khi Sở Chiêu và Mạnh Vi Nghiên phản ứng thì đã quá muộn.
Không sai, Sở Chiêu và Mạnh Vi Nghiên bị bại lộ!
Khi video được gửi là lúc 12 giờ tối, Sở Chiêu và Mạnh Vi Nghiên đều ngủ. Đêm khuya khó tránh khỏi không phản ứng kịp, đối phương thật sự đã chọn thời điểm tốt.
Sau khi bị điện thoại vang lên không ngừng Mạnh Vi Nghiên nghe xong tin tức từ cấp dưới của Sở Chiêu nói đầu tiên là không biết làm sao vài giây. Mọi chuyện xảy ra quá đột ngột làm cho cậu không biết nên làm thế nào cho phải. Nhưng khi cậu nhìn thấy dáng vẻ lo lắng của Sở Chiêu trong lòng lại lắng xuống một cách kỳ lạ.
"Không có việc gì, em cũng không muốn lại trốn tránh nữa, em muốn mang anh nói cho toàn bộ thế giới biết." Mạnh Vi Nghiên vươn tay xoa khuôn mặt Sở Chiêu nhẹ giọng nói.
Sở Chiêu cũng không lo lắng: "Chúng ta cùng đối mặt."
"Được."
Mạnh Vi Nghiên gọi điện thoại cho anh Lâm, không ngạc nhiên khi hắn cũng là một mớ hỗn độn.
"Tôi cũng đang muốn gọi cho cậu, nói đi, xử lý như thế nào?"
"Công khai."
Đầu bên kia dừng lại một chút, anh Lâm như là hạ quyết tâm thật lớn: "Được, tìm một thời gian tốt, trước đó cậu đừng hành động thiếu suy nghĩ." Nói xong thì cúp điện thoại.
Trong lòng Mạnh Vi Nghiên hơi áy náy một giây đồng hồ. Sau đó lại lên tinh thần.