Editor: demcodon
Tham gia hội nghị cổ đông đối với Mạnh Vi Nghiên mà nói cũng là lần đầu tiên, chuyện ập lên đầu ngược lại có vài phần cảm giác mới mẻ. Nhưng tập đoàn tổng bộ còn không ở Bắc Kinh mà ở Thượng Hải. Mạnh Vi Nghiên mặc tây trang mang giày da làm bạn với Lý Nhậm Quân đi tham gia hội nghị.
Cậu là mang theo tâm trạng xem náo nhiệt và thêm tri thức tới tham dự, dù sao lúc trước Sở Chiêu có hiệp nghị với Mỹ Đào. Mặc dù chiếm phần lớn cổ phần công ty, nhưng quyền bỏ phiếu cổ phần công ty đều đã ủy thác cho Hàn tổng; mà những người khác lại khẩn trương hơn cậu. Vốn dĩ ngoài dự đoán phát hiện một trong cổ đông lớn của công ty thì ra là một người diễn viên, lại là vì lợi ích của bản thân ở trong hội nghị đối chọi gay gắt, mệt tim.
Mạnh Vi Nghiên lúc ban đầu còn cảm thấy mới mẻ, nhưng lần này cậu thật đúng là tới mua nước tương. Cả hội trường từ trên xuống dưới toàn bộ quấn vào binh lửa, chỉ có cậu bưng tách trà nhàn nhã thong dong giống như xem kịch diễn, còn thiếu một bịch hạt dưa để cắn. Cho đến cuối cùng cũng nhàm chán lấy điện thoại ra bắt đầu thông báo từ xa tình hình chiến đấu với Sở Chiêu, thỉnh thoảng xen vào một câu trưa mình muốn đi ăn đồ ăn Thượng Hải. Chờ đến giữa trưa mọi người cũng không có nói xong dứt khoát nghỉ một lát ăn cơm. Hai chữ tan họp vừa nói ra thì Mạnh Vi Nghiên lập tức thu dọn đồ đạc bỏ chạy, một đám người còn lại nhìn thấy ghen tỵ không thôi.
Lúc này vẫn luôn chạy đến gần buổi tối mới đại khái có chương trình, những việc khác cũng chỉ có thể lén bàn bạc. Mạnh Vi Nghiên nhàm chán một ngày lại đi không được, chỉ chờ hội nghị kết thúc thì lập tức khéo léo từ chối tiệc tối sau đó lên máy bay về nhà.
Sau khi cậu lại một lần nữa tiến vào đoàn phim quay tất cả cảnh hiệu ứng đặc biệt, Mạnh Vi Nghiên nhân được một lời mời làm cho cậu vạn phần bất ngờ. Đạo diễn Hoa kiều Văn Lỗi nổi tiếng ở Hollywood mời làm nam chính trong điện ảnh mới, không có quay thử mà trực tiếp nhận vai nam chính. Điều này không chỉ có ý nghĩa Mạnh Vi Nghiên có thể nhẹ nhàng nhận được một công việc tốt, còn có ý nghĩa cậu chiếm được càng ngày càng nhiều người tán thành và khẳng định.
Sau khi trả lời đối phương Mạnh Vi Nghiên cũng yêu cầu gặp mặt nói chuyện với đạo diễn Văn một lần. Đạo diễn Văn gần đây ở trong nước tuyển vai cho nên không cần Mạnh Vi Nghiên xuất ngoại. Cuối cùng hai bên hẹn đến một nhà hàng ở Bắc Kinh cùng ăn cơm thuận tiện tâm sự.
Đạo diễn Văn là một người không cao nhưng cực kỳ nho nhã, bản nhân mặc dù có tài nhưng thành đạt muộn và vô cùng có tài hoa, ở Hollywood loại chỗ tương đối ghét người nước ngoài này mà công thành danh toại cũng đủ chứng minh điểm này. Bản nhân ông vẫn cố gắng mang văn hóa chính tông Trung Quốc và tinh thần trong con người Trung Quốc truyền bá cho khắp thế giới. Cho nên phần lớn điện ảnh đều có liên quan đến văn hóa Trung Hoa, điện ảnh lần này cũng không ngoại lệ.
Mạnh Vi Nghiên nhận được điện ảnh tên là <Hiệp chi đại giả>*, chủ yếu nói đến nhân vật chính Bạch Giáo từ một người nóng vội với ở người giang hồ giữa ân oán tình thù. Mỗi ngày đánh đánh giết giết, hiệp khách giang hồ bình thường trải qua một loạt dần trưởng thành. Ngoài ý muốn cuốn vào trong người Hung Nô ngoài cửa ải có ý đồ âm mưu phá vỡ vương triều Trung Nguyên. Cuối cùng ở trong chuyện xưa bảo vệ lãnh thổ và dân chúng trở thành đại hiệp chân chính vì nước vì dân.
(*Hiểu nôm na là người đàn ông vĩ đại làm những việc nghĩa hiệp.)
Đây mặc dù xem như một bộ phim thương mại, nhưng trong lúc trao đổi với đạo diễn Văn thì Mạnh Vi Nghiên biết đạo diễn Văn hy vọng có thể mượn bộ điện ảnh này có thể truyền khắp thế giới về người Trung Quốc có tinh thần nội hàm như thiên hạ hưng vong người dân thường cũng có trách nhiệm và người đàn ông vĩ đại vì nước vì dân. Đạo diễn Văn từ trước đến nay am hiểu dùng màn ảnh xây dựng phong cảnh Trung Quốc duy mỹ, nghĩ đến cuối cùng thành phẩm phỏng chừng so với phim văn nghệ cũng không kém bao nhiêu.
Đạo diễn Văn chọn lọc rất nhiều nam diễn viên, cuối cùng sau khi xem rất nhiều tác phẩm của cậu mới đưa ra quyết định chọn cậu, làm cho Mạnh Vi Nghiên cảm giác vô cùng vinh hạnh và cũng có áp lực rất lớn.
Làm một người hiện đại được văn hóa hiện đại hun đúc Mạnh Vi Nghiên nếu muốn thật sự hiểu rõ và dung hợp với loại tinh thần "người đàn ông vĩ đại vì nước vì dân" này cũng không dễ dàng. Cậu không chỉ có muốn hiểu rõ kịch bản còn phải dựa theo đạo diễn Văn đề nghị đọc mấy quyển tiểu thuyết võ hiệp kinh điển thể hiện loại tinh thần này, lật tung sách sử và dã sử chỉ vì có thể để cho mình chân chính tiến vào nhân vật Bạch Giáo này.
Đoàn phim đạo diễn Văn chuẩn bị và tuyển vai cũng tiến hành trong khua chuông gõ mỏ. Sau một tháng rưỡi nhận được kịch bản Mạnh Vi Nghiên tạm biệt người yêu đi vào đoàn phim.
Quá trình quay phim này sẽ thực hiện trên toàn quốc, ngoại trừ cần quay ở phim trường còn phải đi đến khu vực phía tây nam, cuối cùng còn đi đến khu vự thảo nguyên phía bắc.
Mạnh Vi Nghiên lần này chủ yếu hợp tác dường như với tất cả nhân vật đều là cấp bậc ảnh đế ảnh hậu, một số vai phụ cũng là minh tinh nổi tiếng, đủ để nhìn ra lực kêu gọi của đạo diễn Văn.
Quá trình quay phim cũng không quá thuận lợi, bởi vì trong bộ phim có không ít cảnh đánh võ. Đạo diễn có những yêu cầu khắc khe muốn đao thật kiếm thật, lại muốn động tác duy mỹ xinh đẹp. Các diễn viên cũng đều bỏ không ít công sức, có thời gian riêng thì đi theo người chỉ đạo võ thuật luyện tập.
Mấy năm trước Mạnh Vi Nghiên bắt đầu học tập một chút võ thuật phòng thân với Sở Chiêu, động tác ngược lại lưu loát. Nhưng hầu hết những gì cậu học được là một kỹ thuật giết người một phát dã man, nó thiếu một chút đánh giá cao và cần được khổ luyện.
Vì bảo đảm an toàn tính mạng của diễn viên đoàn phim cũng cố gắng làm đủ biện pháp phòng hộ. Nhưng ngay cả như vậy đoàn phim vẫn thường xuyên có người bị thương, chỉ phần lớn là vết thương nhỏ không đáng ngại. Người nghiêm trọng nhất không thể nghi ngờ vẫn là nam chính Mạnh Vi Nghiên này.
Ngày đó chụp một cảnh đánh diễn cần treo dây thép, hơn nữa còn treo tương cao hơn 10 mét ở trên không rừng trúc. Sau khi thương lượng với đạo diễn Mạnh Vi Nghiên vẫn là từ chối đề nghị sử dụng diễn viên đóng thế, dù sao cảnh này diễn cũng cần phải quay chính diện, dùng diễn viên đóng thế cũng quá rõ ràng.
Chỉ là bởi vì nhân viên tính toán khoảng cách và độ cao sai lầm nên khi Mạnh Vi Nghiên từ trên không rừng trúc bay người xuống, lúc rơi xuống đất đối phương không có buộc chặt dây thép mới làm cho Mạnh Vi Nghiên vốn nên đứng thẳng khi rơi xuống đất lại bị kéo quỳ ở trên mặt đất, còn bị kéo vài bước. Cuối cùng vẫn là do Quý Đức vẫn luôn bảo vệ cậu ở một bên lanh tay lẹ mắt nhào lên giữ chặt cậu mới tránh cho bị kéo đi xa hơn. Ngay cả như vậy lúc ấy quần áo cũng bị mài rách, đầu gối và cẳng chân cũng bị mài đến máu chảy đầm đìa. Thật sự là làm cho đạo diễn và người trong đoàn phim sợ hãi. Sau khi xử lý đơn giản lập tức đưa đến bệnh viện gần nhất.
Đây là vết thương nặng nhất từ khi cậu đi quay phim tới nay, may mắn chính là chỉ một chút vết thương da thịt chứ không có tổn thương đến gân cốt. Nhưng mà đủ dọa cho Sở Chiêu sợ hãi, cùng ngày sau khi biết được tin tức lập tức hủy bỏ tất cả hành trình chạy qua ở bên cậu hai ngày. Trong đó tiến hành bồi bổ các loại cho cậu, cuối cùng bởi vì thật sự đọng lại quá nhiều công việc mới không thể không rời đi.
Mạnh Vi Nghiên sau khi nghỉ ngơi ba ngày lo lắng sẽ làm chậm trễ tiến độ quay của đoàn phim. Cuối cùng sau khi thương lượng với đạo diễn điều chỉnh trình tự quay, trước mang những cảnh không kịch liệt như vậy dời lên quay trước.
Ngoại trừ diễn viên đoàn phim bị thương, khi đoàn phim trở lại phim trường quay phim thì bạn trai nữ 2 tới thăm đoàn phim bị paparazzi chụp được. Hai người cho dù dè dặt cẩn thận nhưng vẫn bị phát hiện đang yêu nhau. Bởi vì tiểu hoa đán này cũng đang hot, mọi chuyện vừa xuất hiện lập tức hấp dẫn rất nhiều ánh mắt truyền thông. Vốn đoàn phim vẫn ở trong thế điệu thấp quay cũng bị phóng viên vây quanh.
Việc này cũng làm cho trong lòng Mạnh Vi Nghiên đưa ra cảnh giác cho bản thân, về sau ở bên Sở Chiêu vẫn phải chú ý một chút. Hiện tại thiết bị của paparazzi càng ngày càng tân tiến, thủ đoạn cũng càng ngày càng ùn ùn không dứt.
Khi đến thảo nguyên tiến hành quay lại đang vào giữa hè, thời tiết khô ráo, mặt trời gay gắt, diễn viên còn phải mặc trang phục rất dày lại bị cảm nắng mấy người. Mỗi ngày còn phải chú ý phòng muỗi, muỗi ở thảo nguyên đều to hơn những nơi khác, bị cắn thật sự là vừa ngứa vừa sưng. Ở thảo nguyên tắm rửa cũng không thuận tiện, mỗi ngày cả người mồ hôi và bụi bặm lại không có cách nào tắm rửa.
* * *
Tháng 5 quay cho đến cuối tháng 9 mới quay xong đóng máy, lúc này Mạnh Vi Nghiên mới cảm thấy mình quả thực được giải thoát. Vừa trở lại Bắc Kinh nhìn thấy Sở Chiêu, mấy tháng kiên cường nhẫn nại và không sao cả lập tức bị ném đến chân trời, chỉ nhào qua bên cạnh hắn tỉ mỉ kể số lần mình chịu khổ, rầm rì làm nũng. Làm cho ông chủ Sở từ trước đến nay lòng cứng lạnh cũng đau lòng không chịu nổi, mà lại bởi vì người yêu làm nũng mềm thành một bãi nước. Chẳng được bao lâu, Sở Chiêu nghẹn hồi lâu lại tâm tư nhộn nhạo bắt lấy người hồ nháo một hồi.
Dù sao Sở Chiêu vẫn là đau lòng người yêu gần đây chịu khổ, cuối cùng quyết định thu xếp thời gian đi nghỉ phép với cậu. Nơi Mạnh Vi Nghiên chọn nghỉ phép là Sri Lanka, khí hậu thích hợp, hoàn cảnh tuyệt đẹp, vừa lúc hợp cho người thả lỏng thư giãn.
Sau khi mang Quả đào và Bùa đào gửi cho ba mẹ hai người lập tức phủi mông xuất phát. Có Sở Chiêu đi chung trên đường du lịch căn bản không cần Mạnh Vi Nghiên lo lắng suy nghĩ, chỉ là thảnh thơi vui chơi.
Sau khi về nhà Mạnh Vi Nghiên và Sở Chiêu phân phát gửi đưa quà kỷ niệm cậu mua cho người nhà và các bạn bè. Khi đến nhà cũ nhà họ Mạnh chào hỏi ông cố thì bọn họ nhận được một tin tức làm cho cậu hết sức hưng phấn - cậu muốn đến Đêm hội mùa xuân.
Người nhà họ Mạnh từ khi Đêm hội mùa xuân xây dựng đến nay đứt quãng đã tham gia hơn 7 lần, phải biết rằng loại hí kịch này của Trung Quốc lưu truyền rất nhiều. Đêm hội mùa xuân mời cũng là tôn sùng trăm hoa đua nở - trăm nhà đua tiếng, tự nhiên sẽ cố gắng quan tâm đến mỗi một loại. So với hành nghề khác thì với hí kịch người ta nói số lần nhà họ Mạnh tham gia thật là không ít.
Chỉ là nhân số nhà họ Mạnh rất nhiều, ngoại trừ có huyết thống với người nhà họ Mạnh còn bao gồm số lượng học trò không ít được nhà họ Mạnh nhận. Cho nên người tham gia Đêm hội mùa xuân cũng không nhiều. Mạnh Vi Nghiên cũng chưa từng có tham gia. Trước kia ngược lại cậu nhận được lời mời tham gia Đêm hội mùa xuân một lần, chỉ là Đêm hội mùa xuân lần đó hy vọng cậu và minh tinh khác cùng biểu diễn một ca khúc. Cho nên cuối cùng cậu vẫn là từ chối.
Gần đây Đêm hội mùa xuân bắt đầu chuẩn bị mở, nhà họ Mạnh gia đã nhận được lời mời. Đạo diễn và tổ chuẩn bị hy vọng nhà họ Mạnh có thể 5 thế hệ vì mọi người dâng lên quốc tuý. Một mặt là tuyên dương truyền thống văn hóa, một mặt khác ý nghĩa 5 thế hệ là một loại truyền thừa. Đồng thời cũng là lý tưởng của người Trung Quốc muốn cả nhà sung sướng, ý thức gia tộc miêu tả chân thật, ngụ ý vô cùng tốt.
Trải qua tổ đạo diễn và nhà họ Mạnh thương lượng cuối cùng quyết định ông cố Mạnh, ông nội Mạnh Vi Nghiên, con trai của ông nội cả là bác cả của Mạnh Vi Nghiên, Mạnh Vi Nghiên và Điềm Điềm.
Những người khác đều dễ nói, cũng chỉ có lựa chọn Mạnh Vi Nghiên là Đêm hội mùa xuân chỉ đích danh, hy vọng Mạnh Vi Nghiên với thân phận diễn viên nổi tiếng có thể cho hí kịch này một tiết mục hấp dẫn càng thêm chú ý. Bất quá người nhà họ Mạnh cũng hy vọng có thể mượn Đêm hội mùa xuân này làm cho nền tảng ở giới nghệ sĩ của Mạnh Vi Nghiên tăng thêm một bút lý lịch chói sáng, hai phe thuận lợi đạt thành thống nhất. Mạnh Vi Nghiên tự nhiên không có không đồng ý, có thể ở trước mặt mấy tỷ người xem cả nước biểu diễn hí kịch mình yêu nhất với cậu mà nói thật là một loại vinh hạnh.
Khi lựa chọn tiết mục sử dụng, trải qua thương lượng rất lâu cuối cùng đều định ra khúc kinh kịch kinh điển <Bá Vương biệt Cơ>, <Quý Phi say rượu> và <Mộc Quế Anh nắm giữ ấn soái>.
Suy xét đến sức khỏe ông cố sẽ không duy trì được, Điềm Điềm còn nhỏ sợ sẽ luống cuống, người nhà họ Mạnh ở trình tự biểu diễn cũng hao phí một chút sức lực. Cuối cùng quyết định đầu tiên do ông nội Mạnh và bác cả lên sân khấu biểu diễn <Bá Vương biệt Cơ>, một người hát Ngu Cơ, một người hát Bá Vương. Sau đó là Mạnh Vi Nghiên biểu diễn <Quý Phi say rượu>. Cuối cùng do ông cố và Điềm Điềm cùng biểu diễn <Mộc Quế Anh nắm giữ ấn soái>, hai người đều hát Mộc Quế Anh, đến lúc đó ông cố hát hai câu đầu, còn lại do Điềm Điềm hát là được.
Đều là hát nhiều giọng hay, ngay cả Điềm Điềm cũng không cần mọi người lo lắng. Những bài này người một nhà hợp luyện vài lần thì đã tốt. Sau đó lại liên tục phối hợp với đài truyền hình diễn tập vài lần, thuần thục sân khấu.
Người nhà họ Sở biết được Mạnh Vi Nghiên muốn đến Đêm hội mùa xuân cũng đều rất vui vẻ vì cậu. Những năm qua đều là người một nhà cùng ở nhà ăn tết, năm nay lại quyết định cùng đến trường quay Đêm hội mùa xuân xem Mạnh Vi Nghiên biểu diễn. Người nhà ủng hộ cũng làm cho trong lòng Mạnh Vi Nghiên rất thoải mái. Trước đó cậu vẫn lo lắng năm nay không có cách nào ăn tết cùng với mọi người.