.Editor: H
.Được đăng tại: Tiệm tạp hóa nhà Chanh aka Tiệm nhà Chanh
P/s: Dạo này dọn nhà Tết bận rộn quá nên quên mất không đăng chương mới. Mọi người dọn nhà Tết ra sao rồi. Có mệt không? Chanh là Chanh đuối đứ đừ lun í.
Tang Noãn múc sủi cảo ra đĩa, khi nãy cô còn cười nhạo Giải Yến không gói được sủi cảo, không ngờ chưa tới chốc lát đã bị lật xe. Tuy sủi cảo không bị khét nhưng vì nấu quá lâu nên mùi vị không còn ngon. Tang Noãn cắn một miếng, cảm thấy mình không nên đưa phần sủi cảo này cho Giải Yến.
Điện thoại trên bàn nấu ăn đột nhiên vang lên, tiếng càng lúc càng lớn. Tang Noãn nhìn tên người gọi, là cuộc gọi từ chị Du. Cô cảm thấy kỳ lạ, khi Thư Thư rời đi còn nói chị Du đang có cuộc họp, sao chị ấy lại gọi cô vào lúc này nhỉ.
Cô kẹp điện thoại giữa tai và vai, tay cầm đĩa sủi cảo.
Phong cách nói của chị Du vẫn đơn giản gọn gàng, chị ấy hỏi Tang Noãn có biết gì về việc trên mạng không. Nếu chị Du không nói thì Tang Noãn suýt chút quên béng mấy chuyện không vui trước khi gặp Giải Yến.
Cô "Ừ" một tiếng, cô không giấu giếm, nói mình đã xem sơ qua một lần.
Chị Du hỏi thẳng cô: "Vậy em đã nói chuyện này cho Giải Yến chưa?"
Tang Noãn sửng sốt: "Vì sao chị lại hỏi thế?" Làm sao cô có thể nói chuyện này cho Giải Yến được chứ?
Khi chị Du nghe câu này là biết Tang Noãn đã không làm như vậy. Chị ấy dừng lại một chút, sau đó nói: "Em lên Weibo xem rồi biết."
Tang Noãn lau tay, mở điện thoại lên. Ngay từ khi hợp tác với nhau trong phim《 Rời thành 》, cô và Giải Yến đã follow Weibo của nhau, và bây giờ, điều đầu tiên đập vào mắt cô chính là hai bài post mới nhất của anh.
Bài đầu tiên là share post thanh minh từ phòng làm việc của anh, bài post phủ nhận việc Giải Yến đóng vai chính trong một bộ phim điện ảnh nào đó.
Bài thứ hai là bài tuyên truyền, một bài post Weibo tuyên truyền rất đơn giản, Giải Yến đã đăng một vài biểu tượng cảm xúc đính kèm một bức ảnh --- tạo hình của Tần Phù Phong trên màn ảnh. Giải Yến trong ảnh mặc bộ quân phục, nửa ẩn nửa hiện trong ánh đèn dầu, khuôn mặt anh dịu dàng nhưng tay thì đang lên đạn.
Chỉ trong vài phút, đã có hàng chục nghìn lượt share, các comment bên dưới gần như giống nhau, đều là comment 'tỏ tềnh' với Giải Yến. Tang Noãn kéo xuống, có lẽ do anh mới đăng bài nên ở dưới còn có nhiều comment khác nhau.
Một tài khoản có avatar là hình của Tang Noãn đã đăng một dòng biểu cảm vui mừng:
【Bây giờ Sầm Khê đã bị vả mặt rồi ha, làm mọi loại marketing nói muốn hợp tác điện ảnh với Giải Yến thế mà bị chính chủ từ chối cả, cuối cùng Giải Yến thế mà đã hợp tác với tỷ tỷ!】
Vào ngày hôm qua, đoàn làm phim 《 Rời thành 》 mới công bố tin tức Tang Noãn đóng vai Mai Như.
Nhưng làm mới một lần nữa thì bình luận này đã biến mất.
Tang Noãn biết, bài post này của Giải Yến sẽ làm xoay chuyển scandal mấy hôm nay. Cô đọc say mê đến mức không nghe thấy tiếng gọi từ Giải Yến.
Giải Yến đứng trước cửa bếp gọi hai tiếng thì Tang Noãn hoàn hồn.
"Sủi cảo nấu lâu quá rồi." Tang Noãn cười xin lỗi với anh, "Chị không thể mời cậu ăn sủi cảo được rồi."
Cô nhìn đồng hồ, kim giờ đã chỉ đến số 12. Mặc dù trong tủ lạnh vẫn còn nguyên liệu, nhưng nếu lại thì tốn rất nhiều thời gian.
"Hoặc là chúng ta order đồ bên ngoài đi."
Khi bàn trong phòng khách chất đầy hộp đồ ăn mang đi của KFC, Tang Noãn cũng cảm thấy chuyển đổi từ sủi cảo sang đồ chiên trong bữa trưa là quá mắc cười.
Giải Yến nhìn đống hộp có hình cụ ông râu trắng, không nhịn được cười: "Chị ăn mấy cái này có sao không?"
Tang Noãn giơ ngón tay lên, "Lâu lâu mới ăn." Cô hỏi lại Giải Yến.: "Cậu thật sự cũng không có chuyện gì sao?"
Cậu trai trẻ cũng đưa một ngón tay lên, cười rạng rỡ, nhại lại giọng điệu của cô: "Lâu lâu mới ăn."
Cô đổ Coca vào ly giấy có đá viên, bọt khí sủi ra khỏi ly. Mặc dù cảm thấy rất tội lỗi nhưng Tang Noãn đã có thể cảm nhận được niềm vui khi đồ uống có ga ở trong cổ họng. Ban đầu trên ghế sofa có gối ôm, túi và kịch bản với mấy thứ linh tinh. Khi Giải Yến giúp cô sắp xếp chúng thì nhìn thấy tên kịch bản.
Tang Noãn đang kiếm phim truyền hình để xin, lúc ăn cơm cô có thói quen vừa ăn vừa xem phim truyền hình dài tập hoặc các show tạp kỹ.
Giải Yến xếp gọn đồ sang một bên, Tang Noãn quay lại thì thấy anh gấp chăn màn thành hình vuông, tự hỏi không biết Giải Yến có bị OCD không. Cô liền đem nghi vấn này hỏi luôn.
OCD (Rối loạn ám ảnh cưỡng chế): ở dân gian còn có cái tên là bệnh sạch sẽ. Đây là một bệnh rối loạn tâm thần, các bệnh nhân sẽ xuất hiện liên tục các suy nghĩ và nỗi sợ không mong muốn và khiến họ lặp đi lặp lại các hành động cưỡng chế.
"Không phải là chứng rối loạn ám ảnh cưỡng chế." Giải Yến nói, "Chỉ là em có thói quen sắp xếp mọi thứ ngăn nắp thôi."
"Nó có khiến chị thấy khó chịu không?"
Tang Noãn lắc đầu, "Mọi thứ trông rất sạch sẽ."
Ánh mắt của Giải Yến rơi vào chiếc TV giống như được gắn trên tường phòng khách, màn hình rất lớn, tên của phim truyền hình ở góc trên bên trái TV rất quen thuộc. Tang Noãn đưa mắt nhìn theo 《 Kinh hoa mộng cũ 》, là bộ phim truyền hình cổ trang rất nổi tiếng trong mấy năm trở lại đây, đồng thời cũng là bộ phim truyền hình cổ trang đầu tiên của Giải Yến.
Khi đó, Tang Noãn chọn đại một bộ phim, lúc thấy tên nam chính là anh thì cô có hơi bất ngờ, nhưng sau xem rõ cốt truyện, cô đã không coi nam chính là Giải Yến nữa. Nhưng bây giờ bị Giải Yến nhìn thấy,khó tránh khỏi cảm giác xấu hổ.
Nhưng nếu bây giờ mà bấm nút chọn mấy bộ phim truyền hình khác thì lại trông như cố tình vậy, Tang Noãn nhấn nút play, thản nhiên giải thích: "Hồi trước chị chọn đại, không ngờ lại cậu lại thủ vai chính trong đó."
Opening bắt đầu hát, bài hát có giai điệu buồn. Giải Yến mở món khoai tây chiên, thẳng thừng nói: "Em diễn phim này vào mấy năm trước, diễn không tốt lắm."
Mặc dù Tang Noãn chưa từng xem bộ phim truyền hình này bao giờ, nhưng cô cũng biết rằng 《 kinh hoa mộng cũ 》rất nổi vào hồi, Giải Yến nhờ bộ phim này mà đoạt giải nam diễn viên xuất sắc nhất.
"Cậu diễn rất tốt." Tang Noãn nói, "Ít nhất thì lúc tôi bằng tuổi cậu, không có kỹ thuật diễn tốt như vậy."
Giải Yến diễn rất xuất sắc, debut mới một năm mà đã thủ vai chính bộ phim truyền hình, không hề có sự ngây ngô của newbie, tựa như những lời khen từ cánh giới truyền thông dành cho anh, Giải Yến sinh ra là để diễn.
"Chị là người giỏi nhất." Anh đột nhiên ngẩng đầu lên, cảm thấy giọng điệu của mình có chút vội vàng, Giải Yến cong mắt, khẽ mỉm cười "Em không thể cho phép ai nói xấu thần tượng của mình, cho dù bản thân cũng không được. "
Cốt truyện của tập này chủ yếu nói về việc nữ chính chạy trốn đến kinh đô, Giải Yến không có nhiều cảnh lắm, hai người xem cũng không bị xấu hổ.
Tang Noãn cẩn thận ăn bánh tart trứng, cô luôn yêu thích món bánh trứng KFC, cô cảm thấy những miếng bánh trứng này có một hương vị độc đáo mà không nơi nào làm được.
Giải Yến đẩy một chiếc bánh trứng khác đến trước mặt cô, cô mỉm cười với Giải Yến. Sau khi giải quyết xong hai chiếc bánh trứng, vừa đến cảnh của Giải Yến, anh là một kiếm sĩ trẻ tuổi đầy lãng tử, mặt mũi đều mang theo vẻ khí phách hăng hái.
Tang Noãn xếp các hộp giấy lại với nhau, đột nhiên hỏi anh: "Có phải hôm qua cậu đã đăng hai bài Weibo không?"
Giải Yến nói phải, nghiêng đầu nhìn cô.
Anh nói phải, vậy thì có nghĩa là hai Weibo này không phải do nhân viên post mà là do chính tay anh post lên.
Tang Noãn lại mở hộp bìa carton và mở ra, rồi nhẹ nhàng nói lời cảm ơn. Khi anh đăng hai bài Weibo đó lên, không nghi ngờ gì là đứng về phía cô, và chắc chắn cũng khiến anh và đoàn đội của anh gặp không ít rắc rối.
Giải Yến cười, nói rằng anh vì thần tượng của mình mà không tiếc mạng sống.
Chầu KFC này ăn thất thất bát bát, Tang Noãn thấy Giải Yến ăn không kém gì mình liền nhớ lại đến lần anh mang cô đi ăn đồ nướng. Liền không khỏi nghi ngờ câu nói của Tiểu Trần, miệng của Giải Yến rất kén chọn, nhưng cô thật sự không nhìn ra.
Khi bỏ những mảnh vụn còn lại vào trong túi ni lông, chuông cửa vang lên, đồng thời, điện thoại di động của Sang Nản cũng kêu lên. Cô tiếp điện thoại, là của Thư Thư, cô bé nói bây giờ mình đang ở ngoài cửa, tới muốn để đưa Tang Noãn đến công ty. Lúc đắm chìm trong kịch bản thì Tang Noãn thường không chú ý đến tiếng chuông cửa nên những lúc này Thư Thư thường gọi cô.
Giải Yến đi tới mở cửa, vừa vặn đụng phải Thư Thư.
Thư Thư sửng sốt một chút, sau đó lui về trong tiềm thức, nhìn số nhà, cho đến khi nhìn thấy Tăng Noãn sau lưng Giải Yến, mới nhận ra mình không đi nhầm căn hộ. Cô bé ngạc nhiên đến mức không nói được gì. Giải Yến cầm lấy túi rác, quay đầu nói nhỏ với Tang Noãn là mình đi trước.
Sau khi Giải Yến rời đi, Thư Thư mới tìm về giọng nói của mình.
"Hai người... đây là..." Cô bé còn chưa tiêu hóa hết sự kinh ngạc này, giọng nói còn ấp úng.
"Anh ấy là hàng xóm mới của chị, mới qua dùng bữa."
Tang Noãn nhẹ giọng nói nhưng Thư Thư không thể nào cảm thấy thoải mái, nhưng nhìn thấy hai người bình lặng như thế, xem ra không có gì đáng xấu hổ nên cô bé bất đắt dĩ áp phần lo sợ xuống.
Tang Noãn trở về phòng thay quần áo, hỏi Thư Thư có cần mang theo cái gì đến công ty không. Thư Thư dựa vào cửa, liếc nhìn hộp KFC trong phòng khách, và nói: "Thảo luận về chuyện của chị với Giải Yến."
Thường thì Tang Noãn không hay đến công ty. Cô dành phần lớn thời gian ở đoàn phim, thậm chí tần suất về nhà cũng rất thấp. Trong phòng họp, chị Du đang cùng với người đại diện phụ trách tuyên truyền cùng các thành viên đoàn đội của Tang Noãn ngồi với nhau. Tang Noãn ngồi ở cuối bàn hội nghị, nhìn chị Du viết và vẽ trên bảng trắng.
Hai bài post trên Weibo của Giải Yến đã nhanh chóng đưa anh và Tang Noãn lên hot search, và bá chiếm hot search trong vài giờ, đến bây giờ vẫn chưa hết hot.
Theo chị Du, họ có thể theo xu thế hiện nay mà tiếp tục đăng một vài bài tương tác để tạo ấn tượng cho công chúng rằng mối quan hệ giữa Tang Noãn và Giải Yến là bạn tốt. Họ đã từng hợp tác trong một bộ phim, chuyện cả hai thành bạn bè là điều đương nhiên. Chỉ bằng cách này, Tang Noãn mới có thể hưởng lợi từ cơn bão scandal này.
Cô biết chị Du làm vậy là vì muốn tốt mình, bản thân cô và Giải Yến cũng là bạn, việc phơi bày mối quan hệ này với công chúng cũng không coi là lừa dối. Nhưng Tang Noãn vẫn cảm thấy khó chịu, cô cảm giác cô đang dựa vào lưu lượng của anh để đạt được lợi nhuận vậy, mà vì là bạn nên cô cảm thấy có lỗi hơn.
Chị Du cho biết sẽ liên hệ với đội tuyên truyền của Giải Yến, hi vọng cả hai bên sẽ hợp tác ăn ý.
Tang Noãn đã suy nghĩ rất lâu, lần đầu tiên đưa ra ý tưởng của mình tại cuộc họp.
"Em cảm thấy khả năng này không thích hợp lắm, có thể để em suy nghĩ lại được không?"
Chị Du đặt bút đen xuống và nhìn Tang Noãn: "Đây là cách tốt nhất chúng ta đã nghĩ ra."
Tang Noãn mím môi, không nói gì. Vì sự kiên trì hiếm có của cô nên cuộc họp đã tạm dừng. Chị Du bước tới bên cô và nói: "Noãn Noãn, đây không phải là chuyện của riêng em."
"Chị sẽ cho em thời gian để suy nghĩ."
Tang Noãn đi đến phòng trà và pha cho mình một ly cà phê. Trong khi đợi cà phê, cô đã soạn một tin nhắn cho Giải Yến. Cô nói sơ qua về kế hoạch của đoàn đội bên mình, sau đó nói ra suy nghĩ của bản thân.
【Chị nghĩ hai bài đăng trên Weibo của em đã giúp ích cho chị rất nhiều nên chị không muốn gây rắc rối cho em và đoàn đội của bạn nữa.】
Cô nghĩ rằng có lẽ chị Du đã liên hệ với Giải Yến, hiện tại cô hy vọng Giải Yến sẽ không vì mình mà đồng ý những rắc rối này.
Khi Tang Noãn rót cà phê vào cốc của mình, thì Giải Yến đã rep lại.
【Đây không phải là chuyện phiền phức đối với em, em rất vui khi có thể giúp chị.】
【Đôi khi, em mong mối quan hệ của chúng ta, có thể không câu nệ như vậy nữa.】
HẾT CHƯƠNG 19.