.Editor: H
.Được đăng tại: Tiệm tạp hóa nhà Chanh aka Tiệm nhà Chanh
P/s: Vì chương 14 đạt ngưỡng 40 vote một cách nhanh chóng nên Chanh rất vui nha. Để thưởng cho sự nhiệt tình của mọi người hôm nay sẽ đăng tiếp chương 15. Cứ chăm vote như vậy thì chương mới ra ầm ầm, không phải chờ đợi quá lâu nha. Hihi
Avatar của chị Du là bức tranh do thằng cu nhà chị ấy vẽ, tình cờ cũng là bức vẽ chuột Mickey, Mặc dù hai chú chuột Mickey này tựa như trời với đất vậy, nhưng Tang Noãn lại có thể nhầm lẫn hai cái avatar. Đoạt chat cuối cùng trong lịch sử trò chuyện là câu chúc Giải Yến thượng lộ bình an của Tang Noãn, tiếp theo đó một câu không đầu không đuôi của Tang Noãn.
【Chỉ bị bong gân thôi, không có sao đâu.】
Cô nhìn WeChat, cảm thấy xấu hổ đến mức chỉ biết vội vàng giải thích.
【Chị định gửi tin này cho người quản lý của chị nhưng mà lại gửi lộn.】
Cô nhìn avatar của Giải Yến và chị Du, nhắn thêm một câu dối lòng: 【Avatar của hai người quá giống nhau.】
Giải Yến chắc chưa đi ngủ, cho nên anh nhanh chóng nhắn lại: 【Chân chị bị bong gân sao?】
Tang Noãn vẫn đang trong trạng thái xấu hổ, thậm chí nhìn thấy tên anh thôi là thấy ngượng ngùng rồi. Nhưng ngượng thì ngượng, không nhắn lại thì có vẻ không lễ phép, cô bình tĩnh lại rồi mới gõ chữ: 【Do bất cẩn trong lúc diễn nên bị bong gân chân.】
Tin nhắn gửi đi, Giải Yến nhắn lại: 【Có tiện nói chuyện không?】
Tang Noãn nhìn chằm chằm vào năm chữ này, cô muốn nói là mình chuẩn bị đi ngủ rồi, nhưng không biết bị cái gì sai khiến mà nhắn một chữ 【Được.】
Màn hình chuyển sang giao diện cuộc gọi trong giây lát, Tang Noãn ấn nút nghe, để điện thoại bên tai.
Câu đầu tiên Giải Yến nói chính là lời xin lỗi.
"Bây giờ trong nước chắc đang là 2-3h sáng, xin lỗi vì đã làm phiền chị vào giờ này." Giọng nói của Giải Yến rất dịu dàng, lúc đầu phía bên anh còn có tiếng ồn ào, nhưng những tiếng ồn đó nhanh chóng biến mất, chỉ còn giọng của Giải Yến, anh để microphone gần vào miệng, tựa như nỉ non bên tai.
"Em biết cách xử lý khi bị bong gân, chắc nó sẽ có ích cho chị."
Giải Yến cẩn thận nói từng bước xử lý cho Tang Noãn, nói xong mỗi bước thì cố ý dừng lại, hỏi Tang Noãn có ổn không?
Tang Noãn nhìn chân trái đã được băng bó tốt, không hiểu sao, cô không thể nói câu cô đã đến khám bác sĩ.
Có lẽ cô muốn nghe giọng nói của anh một lúc.
Giọng nói ôn hòa từ bên kia điện thoại, anh kiên nhẫn nói phương pháp băng bó 2 lần, sau đó hỏi Tang Noãn đã biết rõ chưa?
Tang Noãn ôm gối đầu của khách sạn, điều hoà phả ra từng hơi lạnh, ngón trỏ quấn lấy vải ở mép gối. Lần đầu tiên cô cảm thấy giọng nói của Giải Yến rất êm tai, tựa như gõ nhẹ những viên ngọc thạch với nhau, thanh âm mang lại cảm xúc thanh thấu.
Cô cảm giác rằng nếu nghe giọng nói trong chốc lát thì sẽ bị nó mê hoặc, Tang Noãn đưa điện thoại ra xa, giống như làm vậy sẽ làm bản thân tỉnh táo lại. Cô hít một hơi nhẹ, tự nói với bản thân, sau đó cố ý đợi thêm một chút nữa mới nói cho Giải Yến rằng mình đã băng bó xong rồi.
Giải Yến dường như không yên tâm, lại hỏi một lần nữa.
"Thật sự ổn rồi sao?"
"Thật sự." Tang Noãn trả lời một cách chắc chắn.
Giải Yến cười một tiếng, anh nói: "Bên chị rất yên tĩnh."
Tang Noãn phản ứng lại, nếu thật sự đang băng bó sao lại không có tiếng động nào được.
Cô dừng nắm chặt gối đầu, điều hoà của khách sạn rốt cuộc đã yên lặng, Tang Noãn há miệng thả dốc, vẫn nói ra.
"Thật ra chị, đã đi khám bác sĩ rồi."
Nếu là cô, chắc là sẽ tức giận, kiên nhẫn chỉ người ta cách xử lý bong gân như thế mà kết quả người ta đã đi gặp bác sĩ rồi.
Một mảnh tâm ý đã bị lãng phí.
Giải Yến lại hình như thở phào nhẹ nhõm: "Đi khám bác sĩ là tốt rồi."
Tang Noãn vô thức nắm gối đầu trong tay, gối đầu của khách sạn không mềm lắm, bóp không sướng.
Cô hỏi: "Có phải cậu đang tức giận không? Vì chị đã lừa cậu."
"Chị đâu có lừa gạt em." Giải Yến nói: "Là em hiểu sai ý chị thôi."
"Quan trọng là, chị không sao rồi."
Nhất định là gần điện thoại quá nên câu này như kề sát ốc nhĩ nói ra.
Tang Noãn đưa tay ôm mặt, trên tay có chút hơi lạnh do máy lạnh thổi qua, sờ lên mặt mới cảm nhận rõ sự lạnh lẽo.
Cô không thể nghĩ ra từ nào thích hợp hơn để trả lời Giải Yến, vì vậy cô chỉ có thể nói cảm ơn anh.
Trong lần bị thương ở chân này, Tang Noãn được nghỉ cả tuần không làm việc, cứ như rơi vào thiên đường nơi hạ giới vậy. Nếu tiếng sửa chữa bên nhà đối diện nhỏ hơn một tí thì tuyệt cú mèo.
Cách âm nơi chung cư Tang Noãn ở rất tốt, nhưng mà dù cách âm tốt đến đâu cũng không thể ngăn được tiếng ồn khó chịu của máy cưa. Nhưng mấy ngày nay, bên nhà đối diện không phát ra tiếng ồn nữa, hẳn là sửa chữa xong rồi.
Tang Noãn xách túi đi ra ngoài, cửa nhà đối diện đóng chặt, từ bên ngoài không nhìn ra cái gì.
Chủ trước của căn hộ là một cặp vợ chồng già, họ rất dễ thương, biết cô sống một mình nên thường mang hải sản, trái cây và các thực phẩm khác do con cái họ gửi cho cô. Mới tháng trước, hay tháng trước nữa, Tang Noãn không nhớ rõ,đôi vợ chồng già nói sẽ cùng con ra nước ngoài sinh sống, muốn bán nhà ở đây. Không ngờ hàng xóm mới dọn đến sớm vậy.
Tang Noãn nhấn nút đi xuống của thang máy, tủ lạnh của cô đã trống rỗng từ hôm qua rồi, cần phải bổ sung nguyên liệu.
Mùa hè đến thật bất ngờ, mới bước ra ngoài thôi là cảm nhận được cái nắng như thiêu như đốt. Cũng may là siêu thị cách đây không xa nên cô không phải phơi nắng lâu.
Tang Noãn mua rất nhiều rau, bởi vì bị thương ở chân, cô không muốn nấu ăn, hai ngày nghỉ cuối cùng này, cô phải đối xử tốt với bản thân.
Tang Noãn thích nấu ăn, ban đầu là do ông nội già yếu nên nấu để bớt gánh nặng cho ông, sau này là để xả stress.
Nấu một thời gian dài thì thích nấu ăn luôn.
Đĩa tôm băm bọc bông cải xanh đầu tiên khi ra lò thật đẹp mắt, Tang Noãn không thể không đăng lên một vòng kết bạn.
Link ảnh: https://img.mp.itc.cn/upload/20170301/a4f5d607973c4984a70cf104c1eb32cb_th.jpg
Tại một thời gian, có vài người like.
Khi Tang Noãn cho khoai tây đã cắt vào nước và đợi nước trong nồi sôi, cô nhận được tin nhắn từ một người bạn trong giới.
Giải Yến comment hỏi cô nấu món đó thế nào?
Tang Noãn đã gõ cách nấu, trả lời comment của Giải Yến. Nhưng sau khi gửi, cô lại cảm thấy rằng nó không đủ chi tiết. Vì vậy, cô đã tìm WeChat của Giải Yến và nói lại bằng giọng nói.
?【Ngâm bông cải trong nước muối vài phút, sau đó chần qua nước sôi, vớt ra chảo để ráo.】
?"Dùng dao thái nhỏ tôm tươi rồi băm nhỏ, thêm muối, tinh chất gà, đường, tiêu, rượu nấu ăn, và lòng trắng trứng gà trộn đều. Nhỏ vài giọt dầu mè, để trong tủ lạnh một tiếng. 】
?【Sau khi lấy tôm ra thì dùng nó bọc bông cải lại, hấp trên lửa lớn.】
?【Cuối cùng, cậu có thể chấm với nước sốt, tương cà hay tương ớt ngọt, cái nào cũng ăn rất ngon.】
Tang Noãn nhìn những tin nhắn giọng nói đã gửi đi, nghĩ Giải Yến sẽ không cảm thấy phiền phức đâu nhỉ.
Tuy nhiên, Giải Yến lại dựa vào tin nhắn giọng nói của cô mà đặt ra nhiều câu hỏi, chẳng hạn như cần bao nhiêu bông cải xanh và tôm, hay thời gian hấp là bao lâu.
Anh giống như một người cũng thích nấu nướng, Tang Noãn nhớ hồi trước Tiểu Trần đã nói rằng ông chủ của cậu rất kén ăn, có lẽ là do Giải Yến đã quen ăn đồ tự nấu nên không thích đồ ăn bên ngoài.
Khi Tang Noãn không bị đi cà nhắc nữa, chị Du đã nhận cho cô một show tạp kỹ, làm khách mời trong hai tập. Khi Tang Noãn nhìn thấy thông báo này, cô đã rất đau khổ.
"Chị có chắc là muốn em đi không?" Cô dùng bút lông vuốt tên show tạp kỹ "Em sợ mình sẽ làm cái gì xấu hổ trong show mất."
Tang Noãn không phải là người có khiếu về các show tạp kỹ. Cô bẩm sinh đã thiếu tế bào hài hước, tính cách cũng không hướng ngoại, thiếu tinh tế và không khéo đưa đẩy nên thường bị đánh giá là kém sắc và ít tham gia các show tạp kỹ.
"Show tạp kỹ này tập trung vào cuộc sống nhàn nhã. Em chỉ cần vào đó nấu cơm, rồi chơi mấy game thôi, không tốn nhiều công sức."
Chị Du giải quyết dứt khoát: "Chắc chắn show này dễ hơn mấy buổi phỏng vấn mà em đã tham gia."
Nếu đã nhận rồi thì, Tang Noãn chỉ có thể chăm chỉ làm bài tập. Bất kỳ hoạt động nào, cô đều để tâm như diễn xuất, bởi vì đó đều là công việc của cô.
Show tạp kỹ này tên là 《 Nhật kí nghỉ phép》, nội dung thì như tên gọi, mời các nghệ sĩ đi nghỉ dưỡng. Địa điểm nghỉ dưỡng là một khách sạn do người dẫn show quốc gia và một diễn viên nổi tiếng điều hành, được bao quanh bởi những ngọn núi và có phong cảnh tuyệt vời.
Tang Noãn đã xem một số tập của show này. Trọng tâm chính của show tạp kỹ này là một cuộc sống ấm áp, một kỳ nghỉ nhàn nhã và nhịp độ rất chậm, những khách mời của show dường như đang đi nghỉ. Tâm trạng lo lắng của Tang Noãn thả lỏng một chút, có lẽ show tạp kỹ này không đáng sợ như cô tưởng tượng.
Địa điểm quay của show tạp kỹ rất xa, cô vừa xuống máy bay là phải đi xe buýt đường dài. Cô đã ngủ đủ trên máy bay rồi, nên lúc lên xe buýt thì không có ngủ.
Những ngôi nhà cao tầng, những dãy nhà san sát dần thưa thớt dần qua ô cửa sổ, thay vào đó là những rừng cây trù phú, đôi khi xen kẽ với các khóm hoa dại.
Phong cảnh rất đẹp.
Tang Noãn mở điện thoại, nhưng xe phóng quá nhanh nên cô chỉ chụp được dư ảnh. Cô tắt camera, không hề tin tưởng gì skill chụp ảnh của mình.
Tín hiệu trên núi lên xuống thất thường, Weibo của Tang Noãn không truy cập được, cô làm mới mấy lần nhưng màn hình vẫn trắng xóa. Ngay khi Tang Noãn mất kiên nhẫn, cuối cùng cũng truy cập được.
Weibo của Tang Noãn có rất nhiều tag và thông báo. Cô thường không quan tâm đến nó. Nếu các thương hiệu cần cô biên soạn và share quảng cáo, đoàn đội của cô sẽ thay cô giải quyết những điều này và tránh bị bỏ lại phía sau.
Hot search hôm nay của Weibo hầu như đều là hai người nhận thầu.
Giải Yến và Sầm Khê.
Tang Noãn nhìn thông báo đang download của Weibo, trong lòng có chút cáu kỉnh. Có thể là do tín hiệu mạng không tốt, hoặc là do cô không thích tên Giải Yến xuất hiện với người khác.
Tại sao mình không thích nhỉ? Tang Noãn nghĩ, cô chỉ bạn của Giải Yến thôi, cô đứng trên lập trường gì mà không thích? Tang Noãn nhìn hot search mãi mới xuất hiện, tự hỏi bản thân.
Tin tức Giải Yến và Sầm Khê sẽ tham gia phim mới của một đạo diễn trong nước đang được đông đảo khán giả yêu thích bay ngập trời. Đây là bộ phim được chuyển thể từ tiểu thuyết nổi tiếng, được lan truyền rộng rãi. Mọi người đều mong chờ sự hợp tác giữa tân ảnh hậu giải Bạch Chi cùng ảnh đế trẻ tuổi nhất giới điện ảnh.
Một comment đã viết như thế này: 【Châu liên bích hợp, môn đăng hộ đối.】
Tang Noãn tắt điện thoại, không lướt Weibo nữa. Cô đem hành động này là do tín hiệu trên núi chứ không phải do tâm trạng tự nhiên không vui.
HẾT CHƯƠNG 15