Gió Ấm Không Bằng Anh Thâm Tình

Chương 1135: Nam hữu phong linh, bắc hữu hành mộc (396)



Mai chính là ngày cuối cùng của cuộc hôn nhân kéo dài ba năm giữa Lệ Nam Hành và món di vật kia.

Chỉ cần qua được khoảng thời gian ba năm kết hôn mà người ngoài hoàn toàn không thể nào hiểu được này thì hai ngày sau, mọi thứ của Lệ Nam Hành sẽ lại trở về như cũ.

Nếu như bây giờ cô ta không nắm lấy thời cơ, quyết định chuyện cả đời của mình thì e rằng sau này muốn vào nhà họ cũng khó.

Dù sao thì bây giờ ông cụ nhà họ Lệ đã không có ý định giúp mình nữa, nếu cô ta không tự dựa vào bản thân, bất chấp làm một việc gì đó thì chẳng phải phí công chờ đợi và không cam lòng bao năm qua sao?

...

Phòng sách trên tầng hai, Lệ Nam Hành đang nghịch điện thoại, ánh mắt anh sâu thẳm.

“Không định xuống thật à?” Tần Tư Đình tỏ vẻ thích thú: “Dù sao đây cũng là tiệc rượu của ngài Khải Đạt, có rất nhiều người biết người thừa kế của Lệ thị rất ít khi lộ mặt trong truyền thuyết đã có mặt ở đây, cậu cứ không xuất hiện như này thì đúng là không chừa chút mặt mũi nào cho ông ấy rồi.”

Nói thật lòng, Tần Tư Đình vô cùng mong chờ được nhìn thấy cảnh tượng Phong Minh Châu quấn lấy Lệ Nam Hành.

Làm anh em với nhau bao nhiêu năm, Tần Tư Đình chưa bao giờ gặp một cành hoa ngọn cỏ nào ở bên cạnh Lệ Nam Hành mà có gan lớn động vào cái “núi băng” kia. Cô con gái lớn nhà họ Phong đúng là cố chấp thật đấy.

Lệ Nam Hành bỗng cười lạnh: “Tôi xuống dưới làm gì? Nhân vật chính của bữa tiệc tối nay là ngài Khải Đạt cơ mà, tôi chẳng qua chỉ là một cái cớ để thu hút người tới, không nhất thiết phải rước phiền phức vào người.”

“Phong Lăng đang ở sảnh Lan, cậu có thể trốn đám tai mắt mà Phong Minh Châu sắp xếp để đến sảnh Lan, tìm Phong Lăng của cậu để uống trà rồi nói chuyện yêu đương với nhau.”

Lệ Nam Hành không nói gì, anh phóng tầm mắt của mình ra ngoài cửa sổ, nhìn về phía sảnh Lan cách đó xa xa.

Nếu như tối nay không phải do Phong Minh Châu cản đường, chắc chắn anh sẽ nhân cơ hội này mà kéo Phong Lăng ra nhảy cùng mình một điệu. Cô chưa bao giờ được trải nghiệm khung cảnh lãng mạn như vậy, có lẽ lúc đó cô sẽ ngây ngô đáng yêu khiến anh chết mất.

Nhưng một khi Phong Minh Châu đã ở đây, với kiểu tính cách không có mục đích gì thì sẽ không bao giờ xuất hiện của cô ta thì lúc này, việc kéo Phong Lăng ra chính là gây thêm thù cho cô. Để ánh mắt của tất cả mọi người đều hướng về phía cô, một mặt có thể cho cô được một danh phận nên có nhưng mặt khác sẽ đẩy cô vào một hoàn cảnh vô cùng rắc rối.

Chi bằng sau khi xử lý hết mấy thứ rắc rối ở đây xong rồi đưa cô về khách sạn, từ từ dỗ dành. Dù sao cũng tốt hơn là xảy ra việc gì đó ngoài dự tính ở đây.

Bất kể là ở căn cứ XI hay sống bên ngoài bao năm, cô vợ bé nhỏ này của anh cũng đều một mình gánh chịu tất cả, cố gắng sống qua ngày.

Bây giờ đã đến lúc anh đặt cô ở sau lưng mình rồi, sương gió mưa giông gì đó cứ để anh che chắn thay cô, những thứ không nên dính vào người cô, những thứ không nên làm vấy bẩn đôi mắt cô sẽ không bao giờ xuất hiện nữa, cũng sẽ không lại gần cô nữa.

...

Nửa sau của buổi tiệc, người ở trong mấy đại sảnh lớn đều tụ tập ở khuôn viên sân của căn biệt thự, cùng nhau khiêu vũ, trò chuyện, vô cùng sôi nổi.

Trước sự thúc giục của ngài Khải Đạt, cuối cùng Lệ Nam Hành cũng phải xuất hiện.

Mặc dù trên thương trường nước Mỹ, Lệ thị rất khiêm tốn nhưng có ai không biết từ trước đến nay Lệ thị luôn lấy sự ổn định để giành thắng lợi đâu. Từ mấy chục năm trước, huyền thoại kinh doanh của gia đình nhà họ Lệ đã khiến giới người Hoa ở Mỹ phải kinh ngạc một phen. Bây giờ chẳng qua là mấy ông cụ nhà họ Lệ đều đã có tuổi cả rồi, còn Lệ Nam Hành lại không chịu tiếp quản gia nghiệp, vậy nên bất cứ việc gì bọn họ cũng xử lý khiêm tốn hơn. Nhưng cho dù có khiêm tốn như vậy thì cũng không có ai là không biết rõ về địa vị của nhà họ Lệ, cùng với căn cứ quân sự bí mật liên quan với Liên Hợp Quốc sau lưng nhà họ Lệ nữa.

Đây cũng là lần xuất hiện công khai hiếm hoi của Lệ Nam Hành trong những dịp như thế này. Rất nhiều doanh nhân thành công quen biết hoặc chưa từng tiếp xúc với Lệ Nam Hành đều đi đến để bắt chuyện với anh. Tuy Lệ Nam Hành tỏ ra rất ung dung, khuôn mặt trông có vẻ như đang cười, nhưng những người đi gần anh đều có thấy cảm nhận được sự xa cách, rõ ràng là rất khó tiếp cận. Dù sao thì nhà họ Lệ cũng không phải là nơi nói muốn bám vào là bám được.

Khó khăn lắm Lệ Nam Hành mới đi được đến chỗ ngài Khải Đạt. Ngài Khải Đạt nhanh chóng quay người lại tiếp chuyện xã giao với anh. Đúng lúc này, nhân viên bưng rượu tới, Lệ Nam Hành tiện tay cầm lấy ly rượu vang ở gần tay mình nhất. Sau khi cạn ly với ngài Khải Đạt, anh đưa lên miệng nhấp một ngụm thì ngưng lại.

Anh giữ nguyên sắc mặt, khẽ cười với ngài Khải Đạt, rồi ngoảnh lại nhìn về phía Tần Tư Đình đang đứng cách đó không xa cười nói vui vẻ với mọi người.

Cảm nhận được ánh mắt mơ hồ như muốn đóng băng con nhà người ta của Lệ Nam Hành, Tần Tư Đình vừa cười vừa nói vài câu với mấy người đứng trước mặt, rồi vỗ vai họ mấy cái, sau đấy đi tới: “Sao thế?”

“Rượu có vấn đề.” Nhân lúc mọi người đang vây kín lấy ngài Khải Đạt để nói chuyện, Lệ Nam Hành liền đưa ly rượu cho Tần Tư Đình.

Tần Tư Đình đón lấy, đưa lên gần mũi ngửi một lúc, anh ta nhíu mày lại, sau đó nhìn đám người ở xung quanh và mấy người phục vụ không biết đã đi đâu mất, khẽ cười: “Cô ta quá nóng lòng rồi. Rõ ràng là biết rằng cậu sắp trở về với danh phận độc thân nên muốn nhanh chóng gạo nấu thành cơm đây mà.”

Lệ Nam Hành liếc nhìn anh ta với vẻ lạnh lùng: “Có gì trong rượu? “

“Đây có lẽ là loại thuốc kích dục vô cùng biến thái, có hiệu quả rất tốt của Ấn Độ. Mùi của nó khi trộn cùng với rượu vang rất khó bị người ta phát giác. Nhưng dù sao cậu cũng là người được rèn luyện lâu năm trong căn cứ XI, tính cảnh giác cũng không giống người bình thường. Một giây thôi mà cậu đã có thể nhận ra được loại thuốc không màu không mùi này, đúng thật là hiếm có đấy.” Tần Tư Đình vừa nói vừa thuận tay đổ ly rượu xuống bồn cây ở bên cạnh, sau đó đưa cái ly không lên trước mặt, cẩn thận ngửi một lần nữa, đồng thời hỏi: “Vừa nãy cậu uống rồi?”

“Uống rồi.” Sắc mặt của Lệ Nam Hành dần xám xịt lại.

Tần Tư Đình lập tức cười nhạo: “Uống bao nhiêu?”

“Một ngụm.”

“Chắc không sao, mặc dù tác dụng của loại thuốc này phát tác hơi nhanh, hơn nữa tác dụng của thuốc cũng tốt đến mức hơi biến thái, nhưng cũng may cậu uống không nhiều. Nếu chỉ một ngụm thì cùng lắm cũng chỉ là một đêm không ngủ được mà thôi, không có gì to tát.” Tần Tư Đình vừa nói, vừa nhấc ly rượu vang khác ở bên cạnh lên, đưa cho Lệ Nam Hành: “Nào, uống chút rượu đi cho đỡ hoảng. Bây giờ đàn ông con trai ra đường là phải biết bảo vệ bản thân, nếu không chưa biết chừng một lúc nào đó tự dưng xuất hiện một cô gái ép mình lên giường đấy.”

Sau khi Lệ Nam Hành nghe thấy câu nói “cùng lắm chỉ mất ngủ một đêm mà thôi”, sắc mặt anh tối sầm lại. Lệ Nam Hành nhận lấy ly rượu, nhưng anh không uống, chỉ trừng mắt nhìn Tần Tư Đình: “Đúng vậy, năm đó, Bác sĩ Tần không chỉ bị người ta ép lên giường, mà sau khi qua đêm cùng nhau cậu còn bị người ta đá. Thế giới này đúng là không chỉ có mình con gái không an toàn, đàn ông con trai ra ngoài cũng rất nguy hiểm.”

Tần Tư Đình: “...”

Lệ Nam Hành gọi vệ sĩ tới căn dặn: “Đi điều tra tất cả camera giám sát ở đây tối nay. Tìm ra người mà Phong Minh Châu đã tiếp xúc trong tối nay, xem rốt cuộc là tên phục vụ nào nhận được lợi lộc của cô ta, giúp cô ta bỏ thuốc vào trong rượu. Sau khi tra ra, thì lôi đi xử luôn.”

Đám vệ sĩ sững người một lát. Suốt cả bữa tiệc, bọn họ đều đứng đó canh chừng, vừa rồi quả thực không quá chú ý đến ly rượu mà Lệ lão đại uống. Sau khi nghe thấy những lời ấy, vệ sĩ tò mò hỏi: “Lão đại, anh uống phải rượu bị bỏ thuốc rồi à?”

Lệ Nam Hành tối sầm mặt lại: “Bớt nhiều lời. Đi mau.”

“Ồ, ồ, vâng...”

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv