Hà Viên khựng tay: “Có chuyện hài không, có thì theo dõi.”
Giản Tư Tề vội vã nói: “Có có có!”
Hà Viên: “Chuyện hài đồi trụy thì next.”
Giản Tư Tề: “Không đồi trụy!”
Hà Viên: “Đến chuyện hài đồi trụy cũng không có, đúng là cùi bắp, tạm biệt.”
Giản Tư Tề: “Có xíu đồi trụy!”
Hà Viên: “Làm ăn ba phải mèo mửa, không theo dõi.”
Giản Tư Tề vả một phát vào tay bay ngay di động: “Có phải anh đang trêu đùa tôi đúng không?”
Hà Viên trơ tráo thừa nhận: “Phải đó.”
“…..” Giản Tư Tề nhảy dựng lên, “Cho anh ba giây, theo dõi ngay lập tức cho tôi. Đừng có mà ép tôi phải nổi điên, tôi mà nổi điên đến chính mình tôi còn đấm nữa đấy!”
Hà Viên mặt không đổi sắc đáp: “Úi chà sợ quá.”
Giản Tư Tề hếch ngược lỗ mũi lên trời, hứ!
Hà Viên thôi không trêu hắn nữa, cúi đầu lướt di động xem một hồi, ngẩng lên.
“Trông cũng khá đấy, chắc đều do Tiểu Vương quản lý chứ gì.”
Giản Tư Tề hỏi một cách quái dị: “Sao anh biết, có cửa sau?”
“Trình em thế nào anh lại không rõ?” Hà Viên hỏi, “Tiểu Vương rảnh rỗi sinh nông nổi à mà tạo cái tài khoản chính thức làm gì?”
Giản Tư Tề đáp: “Tuần trước chả đi phỏng vấn, giám khảo hỏi chả có biết làm tài khoản chính thức không, chả đáp không, thế là out luôn. Bởi vậy nên mới tính chăm chỉ luyện tập một thời gian.”
Nghe xong, Hà Viên nghĩ một chốc rồi bảo: “Chủ yếu vẫn là do nhan sắc có hạn.”
Giản Tư Tề ngẫm mà thấy hợp lý quá chừng: “Đúng là một xã hội dựa mặt mà sống, thật may là anh đây đẹp trai.”
Hà Viên ôm lấy hắn: “Không, cưng chỉ có đôi quả mông vểnh thôi. Mặc dù đây không phải là tiểu thuyết bao nuôi, nhưng tiểu thuyết sếp tổng pha ke cũng có quy tắc ngầm đấy.”
Giản Tư Tề: “….. Hà Viên, đệch cả lò nhà anh!”
——–
Chú thích:
[2] Tài khoản WeChat chính thức: là tài khoản có gắn tích cam, dạng giống một trang Facebook doanh nghiệp hoặc Instagram có huy hiệu.
Trong tài khoản chính thức sẽ được chia làm hai loại tài khoản, là tài khoản đăng ký và tài khoản dịch vụ. Chi tiết xem tại đây.