"Nếu như em chỉ ngụytrang một chút như vậy là có thể lừa gạt anh, vậy thì uổng phí nhiều năm anh quen biết em như thế. Mà anh xem chính em diễn cũng rất cao hứngnha." Liên Tĩnh Bạch thấy đôi mắt quen thuộc kia, tâm đã không ngừngquay cuồng rung động, tay anh lại dùng mấy phần hơi sức nắm lấy tay Mịch Nhi, giống như một khi buông lỏng, cánh tay nhỏ nhắn kia sẽ thoát đilần nữa.
Duỗi lưng một cái, Mịch Nhi miễn cưỡng ngồi phịch trênghế, tiện tay đùa nghịch bàn tay Liên Tĩnh Bạch dính trên tay cô, cônhếch miệng lên nói: "Đúng vậy, em cảm thấy vị trí vai diễn của mình vẫn còn rất tốt, thời điểm xuất hiện tại phòng họp vẫn không hù được anhsao? Anh Tiểu Bạch tốt xấu gì cũng cho em chút phản ứng đi, toàn bộchặng đường không phối hợp, anh cũng không ăn ý với em, thật không dễchơi ——"
"Mấy năm này chính em chơi đùa rất vui? Khiến cho ngaycả gặp anh cũng muốn tạo chút kinh ngạc vui mừng?" Liên Tĩnh Bạch chedấu khí thế mãnh liệt như săn chim ưng, ánh mắt kia chứa nhiều hơn mộtloại tình cảm bị đè nén, anh đang khống chế mãnh liệt tình cảm của mình, cố gắng không bộc phát ra trên đường lái xe.
Anh ung dung thảnnhiên nhẹ giọng thăm dò: " Vừa rồi em còn giả bộ rất giống, nhưng sao có thể một cái liền phá công (1) thừa nhận đây? Nguyên nhân là điện thoạikia, ai có thể khiến em thoáng cái cái gì cũng quên?"
(1): Ý chỉ những công việc đã gần hoàn thiện hoặc tốn nhiều công sức nhưng đến cuối cùng thất bại
Anh rất để ý giọng nam xa lạ gọi cô là "Mục cô nương" đó, khi một người cóthể khiến Mịch Nhi rất vui mừng hoặc là rất tức giận, đều chứng minhngười này rất có địa vị và rất quen thuộc với cô, anh rất lo lắng, trong năm năm này sẽ có ai thừa lúc vắng mà vào hay không, để lại một dấu vết không thể xóa nhòa trong lòng Mịch Nhi.
"Đúng, đều do anh ta!Alex chết tiệt, em quen biết anh ta hai năm, anh ta liền đáng ghét hainăm! Hừ, lần này thật vất vả hoàn toàn hất anh ta ra, anh ta tốt nhấtvĩnh viễn không nên xuất hiện, nếu không em thấy một lần liền đánh mộtlần!" Nói đến người trong điện thoại kia, Mịch Nhi lập tức trở nên cựckỳ giận dữ, " Tại sao trên thế giới có thể có người bệnh thần kinh nhưvậy, rõ ràng là người nước ngoài, lại tha thiết yêu thương Kim Dung đếnchết, tự cho mình một cái tên Dương Khang! Điều này còn chưa tính, nhưng anh ta mê võ hiệp muốn mình làm Dương Khang, liền nhất định cũng đemngười khác đối chiếu với thực tế! Em chỉ là tình cờ lỡ miệng một lần,cho anh ta biết cha em họ Mục, hai mắt anh ta liền tỏa sáng bắt đầu gọi em là Mục cô nương, coi em như "Mục Niệm Từ" của anh ta theo đuổi emnhư điên! Thật là bệnh thần kinh, không có cách nào lý giải chứng hoangtưởng. . . . . ."
"Ôi, đổi số mới cũng vô ích sao ——"nghĩ đến số mới hiên tại đã bị Alex biết, cô liền dứt khoát ném điệnthoại di động cho Liên Tĩnh Bạch đang nghi ngờ, " Anh Tiểu Bạch, điệnthoại của Triển thị hiện tại phát triển bừng bừng khí thế đứng đầu ngành sản xuất, anh nhanh lên một chút giúp em thiết kế một cái phần mềm điện thoại di động, nếu có thể dựa vào âm thanh gọi tới phân ra người gọiđến khác nhau ! Chỉ cần trong điện thoại truyền đến âm thanh của ngườinào đó, liền lập tức đưa số này kéo vào danh sách đen!"
Xa cáchnăm năm, ngôn ngữ nói chuyện giữa Mịch Nhi và Liên Tĩnh Bạch và quan hệthân mật hình như không có thay đổi, giống như là căn bản không cókhoảng thời gian bỏ trống, cô vẫn giống như trước kia, ỷ vào sự cưngchiều của anh, theo thói quen cô cần cô cứ lấy.
Liên Tĩnh Bạchnhìn cô một cái, biết Alex đó đối với Mịch Nhi mà nói là con quỷ nónglòng né tránh chán ghét, anh yên tâm rồi. Không tiếng động bỏ điện thoại Mịch Nhi vào túi, anh ngầm đón nhận yêu cầu của cô.
Mịch Nhi dứt khoát mở miệng yêu cầu như vậy, khiến tâm tình Liên Tĩnh Bạch thoángchuyển biến tốt, cô vẫn có thể ở trước mặt anh không có ngăn cách mà nói bất kỳ lời nói nào, đây mới thật sự là thân mật, chứng minh thời gianhoàn toàn vẫn không hề lay động tình cảm của bọn họ chút nào.
Nếu như Mịch Nhi lúng túng không biết đối mặt với anh như thế nào, ngay cảnói chuyện cũng khách sáo lễ độ, hoàn toàn không quay trở lại cái loạikhông lời không nói đó toàn tâm dựa vào, vậy anh mới phải khẩn trươngluống cuống lo lắng không dứt, như bây giờ, là không còn gì tốt hơn.
Liên Tĩnh Bạch hoàn toàn không lo lắng mình đón nhận yêu cầu của Mịch Nhilại không hoàn thành yêu cầu, cô yêu cầu phần mềm kỹ thuật rất đơn giản, muốn thực hiện nó, là rất dễ dàng đối với bộ phận công nghệ kỹ thuậtchuyên về điện thoại của Triển thị. Huống chi phần mềm này có thể vìMịch Nhi ngăn cản tên cuồng phong lãng điệp đáng ghét một chút, anh càng cực kỳ vui lòng, nhất định sai người làm việc hết sức.
Về phần giữa Mịch Nhi và Alex đó cụ thể xảy ra cái gì, bọn họ sau này vẫncòn có cơ hội tiếp xúc hay không, những thứ này anh đều có thể từ từ đitìm hiểu đi khống chế, chỉ cần người ở bên cạnh cô là anh, thì không cóchuyện gì là không khống chế được.
Xe tiếp tục không ngừng đi vềphía trước, Mịch Nhi rảnh rỗi nhìn ra ngoài cửa xe, trong khoảng thờigian năm năm, thành phố K đã thay đổi long trời lở đất một phen, cô đãkhông nhìn ra hướng con đường chạy, không khỏi tò mò nghiêm túc hỏi:"Đây là muốn đi đâu? Anh rốt cuộc muốn đưa em đi chỗ nào? Phải gấp gápnhư vậy sao?"
"Về nhà." Liên Tĩnh Bạch chỉ nhẹ nhàng nói ra haichữ này, tâm trạng anh đều đặt trên lái xe thể thao nhiều hơn, anh đangdùng tốc độ cao nhất đi đường tắt ngắn nhất, bằng thời gian nhanh nhấtvề đến nhà.
"Về nhà làm gì? Cha mẹ em còn có A Cẩn hiện tại không có ở thành phố K này!" Mịch Nhi khó hiểu hỏi, "Trước khi em trở về quẹo đi gặp qua bọn họ, cha đang chuẩn bị giao phó Mộ Nguyệt và MOON cho ACẩn, mang theo em ấy du lịch vòng quanh toàn thế giới để hiểu rõ các chi nhánh công ty rải rác, một năm rưỡi nữa cũng sẽ không trở về, nhà em có thể cũng đã tích tụ bụi đi? Những quản gia người làm kia nói khôngchừng cũng không nhận ra đại tiểu thư em đây rồi, em về nhà làm gì. . . . . ."
"Là về nhà anh." Liên Tĩnh Bạch không quay đầu lại, némxuống một câu nói khiến cô khiếp sợ, "Về nhà anh lấy giấy tờ của em, bây giờ chúng ta đi đăng ký kết hôn!"
"Kết —— kết hôn? ! Anh điênrồi!" Mịch Nhi quả nhiên bị dọa đến suýt nữa ngồi không vững, cô caogiọng kêu lên, "Kết hôn cái gì! Ai muốn kết hôn với anh! Tại sao muốnkết hôn! Này, tại sao giấy tờ của em lại trên người anh, nói chuyện với anh nha, làm sao cha mẹ em lại giao giấy tờ của em cho anh, anh sẽkhông định cầm giấy tờ sau đi kết hôn nha!"
Âm thanh nghi ngờ của Mịch Nhi quả thật càng kích động hơn lúc ban đầu diễn trò, cô lắc lắccánh tay Liên Tĩnh Bạch, cố gắng nhìn ra ý đồ đùa giỡn trên mặt anh.
Cô trở về ngày thứ nhất, sẽ không thật sự bị anh Tiểu Bạch bắt đi đăng ký kết hôn chứ!
Vẻ mặt Liên Tĩnh Bạch tuyệt đối nghiêm túc, lần đầu tiên anh đang phònghọp nhìn thấy Mịch Nhi, cũng đã quyết định phải lập tức tiên hạ thủ vicường (2), hiện tại kéo Mịch Nhi đi cuốn ra giường đem gạo nấu thành cơm là có chút khó khăn, nhưng lập tức đi đăng ký kết hôn để hưởng đượcquyền lợi trên luật pháp, vẫn là có thể!
(2): ra tay trước để chiếm thế thượng phong
Liên Tĩnh Bạch khăng khăng làm theo ý mình lái xe chạy thẳng, căn bản khôngđể ý âm thanh hô to gọi nhỏ của Mịch Nhi, rất nhanh, xe thể thao nhanhnhẹn lái vào cửa chính của nhà họ Triển.
Năm năm rồi, anh mang theo cô vợ nhỏ Mịch Nhi của anh, rốt cuộc lại một lần nữa cùng nhau trở về nhà.