Giai Mễ hoảng loạn lại run rẩy, chiếc váy bị kéo cao mập mờ hiện nơi bên dưới quyến rũ, quai áo buông lỏng lộ ra xương quai xanh, thân thể mỏng manh, bả vai lúc này đây hiện lên đầy dấu vết bị hắn gặm cắn.
Nhiếp Tần Duật lùi dần ra sau, thân thể cao lớn cường tráng đối diện với cô, thấy được phía sau đầu máu hòa vào, trên trán hắn, ánh mắt đục ngầu giận dữ, đằng đằng sát khí. Thế nhưng cả người vẫn tạo ra cảm giác bức người đến cực điểm.
"Cô được lắm!"
Người đàn ông gằn lên từng tiếng, nghiến răng nghiến lợi, đôi mắt tựa lưỡi dao như thể sẽ xé xác cô ngay tại nơi đây, xưng hô cũng vì thế thay đổi đột ngột.
Ngỡ rằng Nhiếp Tần Duật sẽ lập tức lao đến bóp chiết chính mình tại giờ phút này. Giai Mễ càng thêm hoảng, cô nức nở thành tiếng như mèo hoang nhỏ bị thương đáng thương vô cùng.
"Hức... hức.."
Chiếc ly cầm trên tay, cô vội vàng đập mạnh ra góc bàn không nghĩ ngợi, mảnh thủy tinh cầm trên tay, góc cạnh khóe nhọn cứa thẳng vào tay, máu chảy đầm đìa. Muốn cầm lấy nó làm vật hộ vệ, giơ ra phía trước mặt nhằm mục đích phòng thủ người đàn ông như mãnh thú trước mắt.
Nhiếp Tần Duật nhìn cô, ánh mắt hiện lên vẻ khó mà tin được. Khóe môi kiêu bạc nhếch lên, hắn vươn đầu ngón tay chạm lên vết thương phía sau đầu, chậm lẽ quẹt trên môi một đường.
Trong chốc lát Nhiếp Tần Duật chao đảo lùi dần, ánh mắt trước mắt tối sầm, đầu liên tục ong lên, đây căn bản là lần đầu tiên hắn mất phòng thủ dẫn đến trường hợp bị đánh lén.
Vết thương Giai Mễ gây ra vốn không hề nhỏ, hai cú mạnh liên tục, lực tay không hề nương.
Cứ thế, Nhiếp Tần Duật ngồi dựa trên thành giường, bộ dáng cao lớn phủ phục, dường như đã ngất.
Giai Mễ nghi hoặc nhưng cũng không dám tiến lại gần, vết thương từ mảnh thủy tinh cứa vào tay, thứ thuốc ban nãy thấm vào cơ thể lần này bị cơn đau làm cho tỉnh táo.
Cô hoảng loạn ném mảnh sành ra phía xa, thanh âm leng keng vang lên.
Mọi thứ trong căn phòng như thể bị rối tung lên.
Giai Mễ không muốn mọi thứ chậm trễ, cô biết loại thuốc lão già Giai Ung đưa đến vốn không phải loại thường.
Ông ta từng khẳng định đắt tiền, công hiệu kéo dài và phát tác sẽ còn duy trì dài đến hơn hai ngày nếu không được thỏa mãn bản thân.
Cô vội vàng chạy đến góc tủ, mở cánh cửa, nữ hầu ban chiều vẫn còn nằm gọn mà cử động, cô khó khăn kéo ra bên ngoài, đặt ngay bên cạnh Nhiếp Tần Duật.
Nếu Nhiếp Tần Duật đột ngột tỉnh dậy, hắn chắc chắn cho dù muốn kiếm cô cũng không thể, bởi tác dụng của thuốc vẫn còn, hắn bắt buộc phải thực hiện làm loại chuyện "nam nữ" kia.
Sắp xếp xong xuôi, Giai Mễ lập tức chạy khỏi căn phòng, bước chân vô cùng tĩnh lặng, cánh cửa chậm rãi đóng lại.
Chẳng ai ngờ đến việc, Nhiếp Tần Duật ngay trong chính tòa thành Ngự Viên sừng sững của hắn, lại bị công kích bởi vật nhỏ làm thành một trò chơi như vậy.
Dãy hành lang vắng lặng, bóng dáng mảnh mai bước chân trần trên nền sàn lạnh lẽo vô cùng nhanh chóng.
Giai Mễ như kẻ trộm bước vào phía phòng của Nhiếp Tần Duật, máu rướm đầy tay nhưng cô vẫn không quan tâm.
Chỉ biết quẹt đại vào góc váy trắng, khiến chiếc váy nhuốm đầy máu, cảnh tượng đêm tối, hình ảnh của cô gái nhỏ với mái tóc dài rối lên có phần kinh dị.
Nơi góc phòng, ngay khi đóng cửa lại, Giai Mễ vội vàng lật tung khắp cả canh phòng,
Dựa vào trí nhớ lúc trước, tìm đến đống tư liệu hợp tác của hai tập đoàn Giai thị lẫn tập đoàn Nhiếp thị. Bởi lẽ
Nhiếp Tần Duật đã trở về, chiếc laptop của hắn đặt trên bàn vẫn còn hoạt động.
Một loạt hành động, một loạt thao tác như trong sự hiểu biết và tìm hiểu trước đây về cách thức làm việc của
Nhiếp Tần Duật. Cô thành công lấy được một bản dự án tác hợp, còn có cả dấu ấn chính thống của Nhiếp Tần Duật.
Giai Mễ làm rất vội vàng, đống đồ bừa bộn cô cũng không hề xếp gọn ngay ngắn.
Ngay khi tất cả đã hoàn thành, thời điểm hơn ba giờ sáng.
Cả người Giai Mễ mệt mỏi rã rời.
Sự việc xảy ra trong căn phòng của chính mình, cô không dám tưởng tượng đến.
Hơn năm giờ sáng vệ sĩ của tòa thành Ngự Viện mới mở cửa cổng. Lúc đó toàn bộ người hầu mới được quyền rời khỏi.
Giai Mễ vội thay lại bộ đồ người hầu, trên tay cầm lấy tấm thẻ thông hành, trạng thái như con mèo nhỏ thoi thóp.
Chỉ cần vượt ra khỏi cửa tòa thành Ngự Viên, mọi sự việc sẽ lập tức kết thúc.