Giai Mễ vừa bị bắt uống, bản thân cảm thấy như thể quay vòng vòng. Nhiếp Tần Duật trực tiếp ôm gọn dễ dàng đem đặt cô ngồi trên bàn, ly sữa được đặt một góc.
Cô thật ra bị Nhiếp Tần Duật ép uống cũng không nhiều lắm, phần lớn bởi vì sặc mà trào ít ra, song số ít sữa vẫn bị cô nuốt.
Trong lúc Giai Mễ vẫn còn tỉnh táo, gương mặt Nhiếp Tần Duật đã hiện ra trước mặt, đôi môi vươn sữa, bị hắn tiến tới, tham lam mà hôn lấy, hôn như thể m.út mát, tận hưởng dư vị sữa, đầu lưỡi người đàn ông mềm mại không xương lướt trên gương mặt cô.
Đôi khi choáng váng không phải bởi vì tác dụng của thuốc, Giai Mễ căn bản choáng váng chính là bị hắn bức ép.
Cô muốn lùi ra sau góc, vòng tay Nhiếp Tần Duật đã trực tiếp siết chặt lấy eo nhỏ, dễ dàng khóa trụ cô lại.
"Um..."
Giai Mễ mím môi trừng đôi mắt long lanh lại ướt át nhìn hắn, giọng nói nức nở vì bị hắn ức hiếp không kiềm được thốt lên, như một con mèo nhỏ bị thương dễ dàng khiến kẻ khác muốn lập tức yêu thương.
"Làm sao lại chạy rồi, không phải em muốn như vậy?"
Nhiếp Tần Duật lên tiếng, đôi môi hắn kéo cao. Hắn uống hết cả một cốc sữa, hiển nhiên tác dụng loại thuốc kia như nào bản thân hắn cảm nhận rõ nhất hơn cả cô.
So với Giai Mễ chỉ một ngụm nhỏ, cô đơn thuần là chầm chậm phát tán.
Trước kia kẻ có ý đồ hạ dược với Nhiếp Tần Duật hắn không thiếu gì, trong mắt hắn đó là điều vô cùng thấp kém, đáng khinh bỉ. Những kẻ đó trong mắt hắn, sớm hay muộn cũng đều nhận một kết cục thân tàn ma dại.
Giai Mễ bên cạnh hắn lâu như vậy, ngay cả chạm đến cơ thể cô vẫn chưa có khả năng. Nhiếp Tần Duật cơ hồ cũng không thể phủ nhận, hắn muốn ngủ với cô. Vì vậy mới có kiên trì giữ lại, bôi thuốc cho cô
Lần này Giai Mễ lớn gan đem thuốc về, hắn chỉ đơn giản thuận nước đẩy thuyền.
Nhiếp Tần Duật làm sao có thể không biết, ban nãy trông cô đánh một kẻ hầu, đem nhốt ngay tại cửa tủ. Hắn không ngu ngốc đến mức không rõ việc tiếp theo Giai Mễ làm.
"Như thế nào, muốn ngủ với tôi, tôi thuận theo ý của em....
Hắn hôn lên đôi môi nhỏ, nụ hôn quyến luyến chạm lên cơ thể nhỏ không ngừng, rơi trên cần cổ thanh mảnh, nơi giọt sữa ban nãy rơi xuống vẫn chưa được lau, nay đều rơi vào trong cảm giác của hắn.
Giai Mễ khó khăn, rốt cuộc cũng rõ chính mình bị hắn đưa vào bẫy.
Bàn tay nhỏ bấu mạnh vào giữ bình tĩnh, nhưng cơ thể lại thật không tài nào chịu đựng được cái chạm của hắn, cơ thể mỏng manh uốn éo, muốn thoát khỏi cái ôm vững chắc, bàn tay đưa ra muốn đẩy mạnh hắn.
"Ngoan nào, yên lặng! Em uống chỉ một ít, tôi uống còn nhiều hơn em!"
Nhiếp Tần Duật cáu gắt lên tiếng, không khó cảm nhận chính bản thân hắn có biển chuyển.
Trực tiếp bắt hai bàn tay nhỏ đang làm loạn, ép lên trên đỉnh đầu. Nụ hôn hắn nóng bỏng, rơi khắp gương mặt, xương quai xanh tinh tế cấn thận mà liếm láp, hương thơm thiếu nữ tản ra, kích thích từng chút một.
"Úm... ứm..."
Giai Mễ chỉ còn cách uốn éo thân mình, nước mắt không kiềm được vô thức tuôn ra. Cô ghét cái chạm của hăn, cô cảm giác như chính mình bị bức ép cưỡng hiếp.
Vì hành động uốn éo, cơ thể quyến rũ qua vạt áo ngủ càng lúc càng phô rõ lên đường cong nóng bỏng, khiến hô hấp Nhiếp Tần Duật trở nên thô trọng hắn.
"Cô gái, em không biết chính mình quyến rũ như nào sao? Muốn thoát khỏi tôi, căn bản không thể, tôi vẫn chưa sử dụng chán!"
Nhiếp Tần Duật lạnh giọng lên tiếng khẳng định, tiếp tục hôn lên đôi môi nhỏ, hơi thở cả hai như thể hòa lẫn, mùi hương của sữa tản ra, mê hoặc chí mạng cực điểm.
Ánh mắt màu hổ phách của người đàn ông đục ngầu, cơ thể nóng rẫy, tựa hồ có một ngọn lửa âm ỉ đốt cháy bên trong, đốt lên từng thớ da thớ thịt của hắn, bức ép đến mức mọi thứ như thể trở nên phát cuồng hơn.
Nhiếp Tần Duật không khó để mà cảm nhận, đây căn bản là loại thuốc liều mạnh, qua sự phát tác trên người hắn cũng đủ rõ, đã dính vào chỉ sợ khó mà thoát ra.
Nhìn gương mặt nhỏ nhắn trước mắt ửng hồng lên, ánh mắt mờ mịt, nước mắt rơi rớt, Nhiếp Tần Duật cau mày, ban nãy căn bản chỉ cho cô uống một chút ít, nếu nhiều cơ thể nhỏ nhắn này làm sao có thể chịu đựng được?
Nhiếp Tần Duật lúc này lại quên mất một điều. Giai Mễ sử dụng thuốc lên người hắn, đáng lý ra hắn phải trừng phạt cô, vậy mà hắn không trừng phạt, còn đổi ngược suy nghĩ cho cô. D
Hắn quả thật là điên rồi!