Giang hồ đồn chúng ta đều mặc hắc y cánh dơi, hoặc là búi tóc hình mạng nhện ra cửa, động một chút là ném nhện độc, rắn độc, những thứ này đơn thuần đều là hư cấu. Lòng thích cái đẹp mọi người đều có, chúng ta cũng không phải biến thái, người nào không có việc gì động vào những thứ này để tìm chết sao?
Đám người trên giang hồ đồn đại tà phái chúng ta thành như vậy, nhưng ta dám đánh cuộc, cho dù chúng ta ở lẫn trong đám người, chắc chắn sẽ không bị nhận ra. Đúng là như thế, Lão tổ của Ngũ độc giáo có lẽ cũng cảm thấy giáo phái của mình không có gì đặc trưng, ngươi xem Hoa Sơn có trường kiếm, Toàn Chân giáo có phất trần, Thiếu lâm tự... Đầu trọc, đều rất dễ nhận biết, quả thật đã thành chiêu bài riêng. Chỉ có chúng ta, không hề đặc sắc. Vì vậy Lão tổ của Ngũ độc giáo đã ra một quyết định trọng đại, mỗi đệ tử của giáo trên trán đều điểm một dấu đỏ, chẳng những có đặc trưng lại còn thêm phần hỉ khí, ngày nào đó võ lâm hỗn chiến còn có thể dễ dàng nhận ra. Hành động này dọa cho toàn đệ tử sợ hãi, bởi vì tự biết mình là tà môn ma đạo, ở giữa chính phái mọc lên như nấm trên giang hồ, quả thật chính là tìm chết.
Bình luận truyện