Trên môi chợt lạnh, hồ ngôn loạn ngữ bị ngăn chặn, Liễu Nhất ngây ngốc nhìn khuôn mặt tuấn tú phóng đại kia, Hạ Nghị tại sao lại hôn cậu?!
Đầu lưỡi mềm mại mập mờ ở trên môi mỏng ướt át quét một vòng mới rời đi, Hạ Nghị mở to mắt nhìn thấy cặp mắt kia cách thấu kính cũng không che giấu được lệ quang của nước mắt, thấp giọng hỏi: "Chuyện tôi hôn cậu, có nói cho anh cậu không?"
Liễu Nhất ủy khuất trừng mắt nhìn, sau đó cắn môi lắc đầu, hàm răng đều đặn đem đôi môi đỏ mọng hơi sưng cắn ra một ấn ký rõ ràng.
Hạ Nghị thấy thế màu mắt không khỏi tối lại, sau đó thả lỏng thân thể tựa vào trên bàn học, nâng tay xoa nhẹ tóc đen trên trán cậu, giọng nói khàn mang theo vị thuốc nhàn nhạt không cố ý đè thấp vừa ôn nhu vừa gợi cảm, hắn nhẹ giọng hỏi: "Cậu thích tôi?"
"Không...... Cậu đừng nói bậy."
Liễu Nhất như bị người vạch trần tâm sự bí ẩn, nghe vậy chỉ cảm thấy trong não nổ tung một mảnh, tim đập nhanh hơn "thùng thùng thùng" như đánh trống, bối rối gỡ ra tay hắn lui về phía sau hai bước, vốn khuôn mặt nhỏ nhắn đã ửng đỏ lại giống như phát sốt lập tức đỏ hơn.
Hạ Nghị không nghĩ tới cậu sẽ phản ứng lớn như vậy, ngón tay cứng đơ ở giữa không trung chậm rãi thu hồi, phản ứng vừa rồi của Liễu Nhất đã cho hắn đáp án khẳng định.
Lá gan nhỏ như vậy, còn hỏi nữa hẳn là sẽ chọc cậu khóc, hắn ở trong lòng thở dài, tạm thời cũng không nóng lòng để đối phương chính miệng thừa nhận, vì thế thu hồi thái độ mập mờ thay thế bằng bộ mặt không đứng đắng nói "Hoảng cái gì, Anh cùng ngươi nói giỡn."
Liễu Nhất kịch liệt đỏ mặt, tim đập một hồi lâu mới khôi phục bình thường, vẫn là không dám ngẩng đầu nhìn người, cậu chột dạ.
Hạ Nghị thấy cậu không chịu để ý mình, có chút bất đắc dĩ dỗ dành nói: "Nam tử hán đại trượng phu da mặt mỏng như vậy sao được, chẳng lẽ về sau kết giao bạn gái còn muốn con gái người ta dỗ dành cậu?"
Liễu Nhất nghe vậy càng thêm ủy khuất cắn môi, cậu cho tới bây giờ chưa từng nghĩ tới chuyện kết giao bạn gái, trước khi quen Hạ Nghị không nghĩ tới, sau khi quen Hạ Nghị lại càng không nghĩ tới.
Nhưng là Hạ Nghị nói những lời này có ý gì, không phải hắn cảm thấy con trai cùng con trai chỉ có vui đùa? Cho nên hôn mình cũng chỉ là đơn thuần cảm thấy được đùa vui mà thôi?
"Tốt lắm, không đùa cậu."
Hạ Nghị sợ còn đùa tiếp nữa sẽ đem người chọc giận bị đuổi ra ngoài, nhìn sách giáo khoa để trên bàn, cường thế nói sang chuyện khác, "Không phải cậu hỏi tôi vì sao tới tìm cậu? Kỳ thật tôi tới tìm cậu cùng học."
Liễu Nhất ngẩng đầu nhìn hắn, Hạ Nghị vỗ vỗ sách giáo khoa trên bàn, khóe môi gợi lên nụ cười vô cùng đẹp, ngữ khí vừa nhẹ nhàng vừa nghiêm túc, hắn nói: "Bạn trai, tôi và cậu cùng thi S đại được không?"
"Nhất Nhất, giáo viên nhìn cậu, mau hoàn hồn."
"A?"
Tiết thứ nhất là tiết ngữ văn Liễu Nhất thích, thành tích ngữ văn của Liễu Nhất vẫn luôn ổn định ở top 3 của trường, bởi vậy cho dù ở lớp 11-3 giáo viên ngữ văn lấy nghiêm khắc khó tính cùng với cân nặng lớn khiến một đám học sinh nghe tin đã sợ mất mật, Liễu Nhất lại một chút cũng không sợ hãi nữ giáo viên mập mạp này.
Bởi vì giáo viên đối với cậu cho tới bây giờ đều chưa từng giận dữ qua.
Liễu Nhất ngồi ở dãy phía trước, được Hứa Niên nhắc nhở hoàn hồn tâm tư trống rỗng đối với giáo viên mập mạp khuôn mặt từ ái, không khỏi cảm thấy áy náy, giáo viên coi trọng mình như vậy, mình thế nhưng lại ở trên lớp thất thần thật sự là rất không nên!
Thời gian học tiếp theo Liễu Nhất trước sau như một nghiêm túc nghe giảng, giáo viên nhìn cậu ánh mắt cũng lại càng bắn ra từ ái, tiết học yêu thích luôn trôi qua rất nhanh.
"Cô Lý thật đáng sợ, cả tiết học tớ cũng không dám xoay người, lưng còng cũng chữa khỏi."
"Ai nói không phải, sáng sớm liền nhìn thấy mặt đen kia, sâu ngủ của tớ đều bị dọa chạy."
"Ánh mắt kia quả thực tựa như tia X."
"Tớ thực sự đã thuộc lòng vài đoạn bài văn kia, nhưng khi cô hỏi liền quên."
"Hoàn hảo tiết học này tớ không bị hỏi, tránh được một kiếp."
"Tránh được một kiếp +1......"
Tiếng chuông tan học vang lên, giáo viên ngữ văn vừa ly khai trong phòng học liền vang lên liên tiếp tiếng oán giận, Hứa Niên có chút đồng ý gật đầu, hâm mộ đối với bạn cùng bàn Liễu Nhất nói: "Cũng may là cậu, nếu là tớ trong giờ học thất thần, cô Lý khẳng định phạt tớ đứng một tiết học."
Liễu Nhất làm học bá được giáo viên đặc biệt yêu mến chưa bao giờ cảm thấy cô Lý "Hung thần ác sát" trong miệng các học sinh đáng sợ, vì thế nhỏ giọng giải thích thay giáo viên: "Cô Lý cũng là đối với chúng ta có trách nhiệm nên mới yêu cầu nghiêm khắc, cô kỳ thật rất ôn nhu."
"Ôn nhu?"
Hứa Niên bất khả tư nghị trừng lớn ánh mắt, "Cậu nói cô có trách nhiệm tớ còn có thể chấp nhận, Nhất Nhất, cậu không phải đối với hai từ ôn nhu này có cái gì hiểu lầm?"
Nghĩ đến những người khác đối với đánh giá của Liễu Nhất về cô Lý lặng lẽ câm miệng.
"Ai, mau nói thời điểm trong giờ học cậu suy nghĩ cái gì? Từ trước tới nay chưa từng thấy cậu thất thần, cậu thích nhất tiết ngữ văn mà." Hứa Niên quan tâm hỏi.
Đó là bởi vì tiết học này nói về vấn đề cậu cùng Hạ Nghị thảo luận chiều qua, còn thảo luận rất kỹ lưỡng...... Liễu Nhất không thể phát sinh yêu thích thầm trả lời, chẳng qua đối mặt với Hứa Niên "Xem náo nhiệt chưa bao giờ ngại việc lớn" cậu đương nhiên sẽ không nói thật, nhàn nhạt đáp, "Không có gì."
Hứa Niên thấy cậu biểu tình thay đổi lại thay đổi, bí hiểm mở miệng: "Khẳng định có bí mật, có phải hay không nghĩ đến Hạ Nghị?"
Liễu Nhất khiếp sợ nhìn cậu, bạn cùng bàn khi nào thì học được thuật đọc tâm?
"Bị nói trúng đi." Hứa Niên vừa thấy vẻ mặt của cậu chỉ biết chính mình nói đúng rồi, hưng phấn chà xát tay tiện hề hề hỏi, "Hạ Nghị chiều qua đi tìm cậu?"
Liễu Nhất thật sự hoài nghi Hứa Niên theo dõi mình, phòng bị nhìn cậu một cái.
"Lại bị nói trúng." Hứa Niên hưng phấn nắm tay hô "yes", rồi sau đó hạ giọng tám chuyện hỏi, "Hai người phát triển tới trình độ nào rồi?"
Liễu Nhất liếc Hứa Niên một cái xem thường sau đó ngẩng đầu nhìn trần lớp học, phát triển tới trình độ nào không rõ ràng lắm, cậu chỉ biết là lời đồn một chút cũng không thể tin, bởi vì học sinh cá biệt thích đánh nhau Hạ Nghị dĩ nhiên lại là học thần.
Liễu Nhất trước đây vẫn cảm thấy mình rất thông minh, học thuộc lòng so với người khác nhanh hơn, năng lực lý giải cũng rất mạnh, ngoại trừ toán học có chút yếu, nhưng là so với điểm tuyệt đối 150 của đề mỗi lần kiểm tra điểm cơ bản cũng có thể duy trì ở 135~145, Liễu Nhất cho tới bây giờ chưa từng ở phương diện học tập tự ti qua, thẳng đến khi cùng Hạ Nghị cùng nhau học tập, cậu nhịn không được nổi lên hoài nghi nhân sinh.
Chiều qua Hạ Nghị nói cùng với cậu học bài, nhưng lại không mang theo tài liệu học tập, tới gần cuối kỳ kiểm tra, các môn sắp xếp bài tập đều là đề thi, thời điểm hai người cùng nhau làm bài ngữ văn cùng tiếng Anh tốc độ là không sai biệt lắm, nhưng sau khi đến toán học, tốc độ giải đề của Hạ Nghị cơ hồ gấp đôi cậu, tỷ lệ chính xác cũng cao đến dọa người.
Cậu phải nghiên cứu một lúc mới có thể tìm được cách giải mà Hạ Nghị cơ bản liếc mắt một cái là có thể viết đáp án, giải đề trôi chảy đến đáng sợ, sau đó Liễu Nhất liền tự ti.
Cậu vốn còn tưởng rằng Hạ Nghị nói cùng nhau thi S đại là ý tứ chuẩn bị "Thay đổi triệt để" hảo hảo học tập, còn tính toán giúp đỡ hắn học bổ túc, lại không nghĩ rằng mục tiêu cậu vẫn luôn cố gắng chỉ là việc người ta tùy tùy tiện liền có thể thực hiện mà thôi.
Nguyên lai, Hạ Nghị trước đây nói cậu ngốc, là nghiêm túc.